Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1222

“Cậu không cần khẩn trương, đại tiểu thư là người phi thường tốt.” A Minh dùng vẻ mặt sùng bái nhìn bóng dáng Kỷ Hi Nguyệt rời đi, nhớ đến tên xấu xí lúc trước rất biết đánh nhau, biến thân chính là đại tiểu thư mỹ lệ xinh đẹp, loại chuyện này nói ra cũng chưa có ai tin.

Kỷ Hi Nguyệt bên này một đường gặp được người quen đều chào hỏi, rất mau đã tới văn phòng Cố Cửu.

“Đại tiểu thư, cô đã trở lại!” Triệu Không cư nhiên thành cận vệ Cố Cửu.

“Triệu Không, anh thay đổi Vô Cốt?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi. Triệu không hàm hậu gật đầu, nói: “Đúng vậy, đi theo cạnh Cố thiếu nhẹ nhàng nhiều hơn, Vô Cốt thật sự rất luẩn quẩn!”

“Ha ha ha, Triệu Không, lời này của anh để cho chủ anh nghe được, là nói anh ấy ngược đãi anh à?” Kỷ Hi Nguyệt cười ha hả.

“Tiểu Nguyệt!” Cố Cửu đột nhiên mở cửa ra, kinh hỉ kêu lên, ngay sau đó đã giang cánh tay cho Kỷ Hi Nguyệt một cái ôm to.

Kỷ Hi Nguyệt không né tránh, người đàn ông này cũng tận tâm tận lực vì công ty của cô, loại ôm ấp giữa bạn bè này, cô không ngại nhiều thêm mấy cái.

Sau khi Cố Cửu ôm xong, lôi kéo Kỷ Hi Nguyệt tiến văn phòng, nói: “Thế nào, ở bên kia còn thuận lợi không? Sao chút tin tức cũng không có, Hàn thiếu cũng giống như rất bận.”

“Hài, một lời khó nói hết. Chẳng qua cũng đã trở lại, tạm thời cũng không có việc gì.” Kỷ Hi Nguyệt không nghĩ hù dọa Cố Cửu, trên người  Triệu Húc Hàn có lệnh giết màu đen.

“Sao vậy, Hàn thiếu không có sao đó chứ?” Vẻ mặt Cố Cửu lo lắng.

“Không sao, anh đừng lo lắng. Anh Hàn có thể thu phục mọi thứ, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cho anh ấy một nụ cười an tâm.

Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó nói: “Nói cũng đúng, chẳng qua có chuyện gì nhất định phải nói cho tôi. Tuy tôi không giúp được gì, nhưng tốt xấu gì tôi cũng có một người cha không tồi.”

Kỷ Hi Nguyệt lộ ra nụ cười thân thiết, nói: “Chúng tôi sẽ không khách sáo. Đúng rồi, tiểu tử Trần Á Nam kia cực hot?”

Cố Cửu tức khắc nở nụ cười, nói: “Nhìn thấy những tấm ảnh tuyên truyền trên hành lang chưa?”

“Thấy rồi, cậu ta có vai trong kịch ma huyễn hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Có. Chẳng qua không phải vai chính, bởi vì cậu ta đã phất lên nên tôi muốn nâng đỡ người mới.” Cố Cửu nói: “Nhưng danh khí của cậu ta đủ để dùng vai phụ chống đỡ bộ kịch này.”

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu: “Anh cứ xem mà làm, rèn sắt phải nhân khi còn nóng. Phía quảng cáo thì sao?”

“Đơn quảng cáo nhiều đến độ đếm không hết, tăng tới năm giây quảng cáo một ngàn vạn thù lao đóng phim, cô nói xem!” Cố Cửu đắc ý nói.

“Wow, thật trâu bò!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ nói.

Ánh mắt Cố Cửu lóe sáng nhìn cô, nói: “Còn không phải ánh mắt cô tốt, đã sớm nhìn ra cậu ta là cây rụng tiền. Lúc trước còn cảm thấy phương pháp ký hợp đồng khá tốt với cậu ta, hiện tại xem ra cô thật sự phòng ngừa chu đáo. Giờ đây có rất nhiều công ty muốn đào cậu ta, bọn họ bằng lòng giúp cậu ta bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, chẳng qua cô đánh cờ cao hơn một nước.”

“Anh sai rồi. Phương pháp ký hợp đồng này tuyệt đối không phải nguyên nhân giữ lại Trần Á Nam, nguyên nhân là tôi đã cứu cậu ta.” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười.

Cố Cửu sửng sốt, ngay sau đó chỉ vào cô, cười ha ha lên: “Tiểu Nguyệt, có phải lần đó cô thiết kế không?”

“Tôi là loại người này hả? Anh cũng quá khinh thường tôi.” Kỷ Hi Nguyệt tức giận ngồi xuống.

Cố Cửu lập tức nhận sai, nói: “Được được được, tôi sai. Xem ra đây đều là trời chú định, Húc Nguyệt của chúng ta lập tức sẽ phát tài.”

“Bây giờ tài chính đầu nhập lớn không?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Lớn, bởi vì theo sát mấy bộ phim cuộn lớn và phim truyền hình đều đầu tư rất lớn. Tuy Trần Á Nam biết kiếm tiền, nhưng chỉ mới bắt đầu, chẳng qua tin tưởng rất nhanh cũng có thể kiếm về.” Cố Cửu rất có lòng tin.
Bình Luận (0)
Comment