Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1239

Cố Du Du bĩu môi mở nói: “Tốt dữ vậy, sao không thấy lão đại đối xử với chúng tôi tốt thế chứ. Tiểu Nguyệt, thế nào, Trần Á Nam có cho phỏng vấn không?”

Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt xem thường, nói: “Cậu gấp vậy làm chi, nhất định cho, cậu đi chuẩn bị vấn đề là được. Chờ tớ xem vấn đề ổn thỏa, tớ sẽ sắp xếp cậu đi phỏng vấn.”

“Thật hả, thật tốt quá. Cảm ơn Tiểu Nguyệt, cậu đúng là Bồ Tát sống của tớ.” Cố Du Du chỉ kém nhào lên hôn  moah moah: “Tớ lập tức chuẩn bị, Trần Á Nam, nam thần của tôi, quá đẹp, oa chụt chụt chụt.”

Mọi người đều nhìn thấy Cố Du Du giống như điên rồi, vui mừng quơ chân múa tay thì biết Vương Nguyệt lại giúp đỡ cô. Mấy tháng gần đây, tiền thưởng của Cố Du Du đều tăng lên gấp bội, thật sự hâm mộ chết người.

Liễu Đông chờ Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống rồi nói: “Chị Nguyệt, hôm nay đi ra ngoài tìm tin tức hả?”

“Chị còn chưa sửa sang xong, gần đây em thế nào rồi, án tử cầu vượt lúc trước theo dõi xong chưa?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Chưa, công trình bã đậu, liên lụy quá nhiều, tiếp theo làm không xong, nhiệt độ cũng từ từ hạ xuống, em duy trì được nhưng nghĩ muốn đi tìm tin tức khác, có vài tình cảm mãnh liệt. Đúng rồi, không phải Ngô Phương Châu nói đêm nay cùng đi khu cũ quan sát à? Em có thể cùng đi không?” Liễu Đông hỏi.

“Tìm Tần Hạo, rất nguy hiểm, buổi tối cậu cũng đừng ra ngoài.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.

“Bây giờ em đã có rèn luyện, chị nhìn cơ bắp này.” Liễu Đông giơ cánh tay.

Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Không tồi không tồi, Manh Manh hẳn rất mừng, ha ha ha.”

Liễu Đông tức khắc mặt đỏ tai hồng, nói: “Chị Nguyệt, chị nói cái gì đâu không.”

“Chưa nói gì cả mà. Chẳng qua lúc này mới bao lâu, cậu cứ luyện cho tốt đi. Ngày mai chị và cậu bắt đầu đi chạy tin tức.” Kỷ Hi Nguyệt đồng ý lời cậu nói.

Liễu Đông lập tức mặt mày hớn hở, nói: “Hay quá, vậy buổi chiều em đi với anh Bàn ra ngoài một chút.”

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, bắt đầu nghiêm túc làm việc, trong lúc đó bị lão đại Lộc Hùng kêu vào hàn huyên một hồi. Cô biết giờ Lộc Hùng biết cô là Kỷ Hi Nguyệt, bạn trai là Triệu Húc Hàn, thái độ quả thực cực tốt, cái gì cũng đồng ý, để cô tùy ý làm, hoàn toàn không ý kiến.

Làm Kỷ Hi Nguyệt một đầu hắc tuyến, quả nhiên cửa sau vĩnh viễn dễ đi, làm chuyện gì cũng phải có chỗ dựa.

Giữa trưa, sau khi Kỷ Hi Nguyệt tùy tiện ăn vài thứ, vừa định về công ty thì nhận được cuộc gọi từ Hạ Tâm Lan, lại lần nữa khiến cô khá ngoài ý muốn.

“Tiểu Nguyệt, tớ mới vừa xuống máy bay, cậu ở đâh!?” Hạ Tâm Lan hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt tức khắc trừng lớn đôi mắt, nói: “Cậu tới Cảng Thành?”

“Đúng vậy, còn mang theo một người tới, cậu hiểu đó.” Hạ Tâm Lan cười ha ha.

“Tớ ở công ty, sao giờ cậu mới nói, giờ tớ qua đó đón cậu.” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.

“Không cần đâu. Một giờ sau chúng tớ gặp mặt ở công ty cậu, sau khi làm xong việc là chúng tớ sẽ đi.” Hạ Tâm Lan nói.

Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Gấp vậy?”

“Đúng vậy, chỉ đạo viên rất bận, tớ liều mạng kéo ông ấy tới, không tới thì ông ấy sẽ tổn thất lớn.” Hạ Tâm Lan cười nói.

Kỷ Hi Nguyệt cảm động trong lòng, vội nói: “Được được được, tớ chờ các cậu.”

Buông điện thoại ra, Kỷ Hi Nguyệt vội đi thương trường gần đó mua đồ để Hạ Tâm Lan và chỉ đạo viên có thể mang về. Thật ra trong lòng cô cũng hơi hồi hộp, rốt cuộc có thể gia nhập tổ chức bí mật quốc gia hay không thì lần này cũng một cuộc kiểm tra. Hơn nữa cô còn cần có đặc quyền.

Nếu không có đặc quyền thì hành động đều sẽ chịu hạn chế, cô sẽ bị ràng buộc.
Bình Luận (0)
Comment