Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 246

“Điều đó là đương nhiên. Tôi rất có lòng tin với trực giác về tin tức của mình, nhưng nếu cô cảm thấy không công bằng, chúng ta có thể đổi sang cái khác.” Kỷ Hi Nguyệt lấy lùi làm tiến.

“Không cần. Cứ cược cái này đi.” Hạ Tâm Lan nghĩ, thế lực của tôi ở thủ đô này lẽ nào lại không bằng cô? Trực giác là một thứ không đáng tin cậy, hy vọng cô sẽ không hối hận.

“Được!” Kỷ Hi Nguyệt duỗi bàn tay ra.

Dưới sự chứng kiến của mọi người, Hạ Tâm Lan cũng duỗi tay ra, hai người đập tay một tiếng thật kêu, cá cược coi như được thành lập.

Cố Cửu nhìn hai người phụ nữ thống nhất quyết định mà trán đổ cả mồ hôi.

Mọi người nháy mắt lại la hò ầm ĩ, bầu không khí bởi vì quyết định cá cược mà náo nhiệt hẳn lên.

Cuối cùng Kỷ Hi Nguyệt về sân bên cạnh nghĩ ngơi, Hạ Tâm Lan nói mình có chuyện phải ra ngoài, Cố Cửu thì bị nhóm bạn thân kéo ra ngoài khuấy động, đương nhiên Vô Cốt cũng đi theo.

Kỷ Hi Nguyệt vừa về tới cửa sân đã nhìn thấy một chiếc xe hơi xuất hiện.

Bởi vì chiếc xe dừng lại ngay cửa nhà Cố gia nên cô cũng tò mò đứng lại xem.

Lúc Triệu Húc Hàn từ trên xe bước xuống, Kỷ Hi Nguyệt giật mình kinh ngạc.

“Anh Hàn, anh, sao các anh lại đến đây?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức chạy đến đón.

Triệu Húc Hàn nhìn cô cau mày hỏi: “Chỉ có mình em?”

“Vâng, tôi vừa mới đi tập luyện về. Cố Cửu bị bạn bè kéo ra ngoài chơi rồi. Tôi đang chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ đây.” Kỷ Hi Nguyệt nói

Triệu Húc Hàn khẽ nhíu mày: “Vào trong rồi nói.”

“Được, anh Hàn, anh muốn gặp gia đình chú Cố không? Nhưng bây giờ hình như hơi muộn, không biết là hai người họ đã ngủ chưa.” Kỷ Hi Nguyệt hỏi, “Có cần tôi tìm Cố Cửu về không?”

“Không cần, tôi ngồi một lát rồi đi thôi.” Nói xong thì dẫn đường vào trước, khí thế giống như anh đây mới là chủ nhân của Cố gia.

Kỷ Hi Nguyệt không biết dẫn anh đến ngồi ở đâu, đành phải dẫn về phòng mình. Tiêu Ân thì đứng ở ngoài canh gác.

Tiêu Ân lấm tấm mồ hôi, nghĩ thầm may mà bây giờ cũng đã muộn, không có người qua lại, nếu không rất khó giải thích chuyện cậu chủ tại sao lại ở trong phòng của bạn gái Cố Cửu.

Anh ta cũng mệt lòng giùm cậu chủ, nếu không phải buông không được thì đâu có chuyện đang bàn công việc nửa chừng lại đuổi qua đây.

Trong phòng, Kỷ Hi Nguyệt pha trà cho Triệu Hàn Húc.

“Em đi tắm trước đi.” Triệu Húc Hàn thấy quần áo cô ướt đẫm mồ hôi thì kêu cô đi tắm trước.

“Không sao đâu, lát nữa anh phải đi rồi, tôi tranh thủ ngồi trò chuyện với anh một chút.” Kỷ Hi Nguyệt không muốn anh đợi.

“Đi!” Triệu Húc Hàn lạnh giọng, vẻ mặt lạnh nhạt của anh khiến cô tủi thân ‘ồ’ một tiếng rồi vội vàng cầm quần áo thay giặt vào phòng vệ sinh.

Triệu Húc Hàn ngồi uống trà một mình, đưa mắt nhìn căn phòng cổ kính trang nhã, nhưng chiếc giường một mét tám lại làm anh rất gai mắt. Trong lòng thầm nghĩ, đêm nay Cố Cửu sẽ không ngủ lại đây chứ?

Có khi nào để vở kịch được chân thật mà tên Cố Cửu chết bằm kia muốn ngủ lại đây không?

Bởi vì suy diễn đến những khả năng kinh khủng có thể xảy ra mà hơi thở trên người Triệu Húc Hàn lại lạnh xuống.

Việc hứa với Cố Cửu để Kỷ Hi Nguyệt giả làm bạn gái thật sự là một thất sách lớn nhất, sợ là đêm nay thần kinh anh sẽ không được thả lỏng.

Kỷ Hi Nguyệt không dám trì hoãn quá lâu, cô nhanh chóng tắm rửa rồi đi ra ngoài.

“Anh Hàn, sao anh lại đến đây? Có chuyện gì sao?” Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống hỏi.

Triệu Húc Hàn nhìn chằm chằm vào gương mặt hồng hào của cô, đôi môi khẽ động nhưng không biết nên nói ra lời gì.

“Làm sao vậy?” Kỷ Hi Nguyệt cau mày, cô phát hiện đại ma vương có chút không bình thường.
Bình Luận (0)
Comment