Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 275

Cố Mỹ Tâm thở phì phò, miệng nói muốn đi nhưng mông vẫn ngồi im bất động. Trên mặt đều là vẻ căm hận, căm hận gia đình này không ai giúp cô ta, không coi cô ta là con gái, không xem cô ta là em gái.

Mẹ Cố  nhìn bố Cố. Sau đó bố Cố đành gật đầu, thở dài nói: “A Cửu, con có cách gì thì nói đi.”

“Có hai phương án. Một là đưa con bé sang Anh Quốc, hai là giao cho Triệu Húc Hàn.”

“Sao cơ? Giao cho anh Triệu? Ok thôi, em đang còn muốn đi theo anh Triệu nữa đấy. Bố mẹ, hai người cứ để con đi  theo anh Triệu đi, sau này con nhất định sẽ làm chủ mẫu của Triệu gia. Bây giờ phải ở bên cạnh giám sát, để mấy con hồ ly tinh không rù quyến anh ấy nữa”

Cố Mỹ Tâm hưng phấn nói, ánh mắt sáng rực.

Hai người già Cố gia lúc này không biết có bao nhiêu thất vọng và tự trách trong lòng.

“Được rồi,vậy cứ giao cho Triệu gia đi. Ba năm sau bố sẽ đích thân đi đón về.” Cố Toàn Nghĩa đưa ra quyết định.

Cố Cửu gật đầu. Cố Mỹ Tâm có chút kinh ngạc: “Bố, sao ba năm sau lại đi đón về? Ba năm sau con đã là cô dâu của anh Triệu, bố còn muốn đón về là thế nào?”

“Câm miệng! Về phòng thu xếp đồ đạc đi!” Cố Toàn Nghĩa cũng nổi giận. Ông thực sự không biết là con bé không hiểu chuyện hay tại ông quá thất bại. Vì cứ nghĩ đó là con gái của anh cả nên nhịn không trách mắng. Nhưng không ngờ rằng như vậy sẽ làm hại con bé.

Ông tin anh cả ở dưới suối vàng linh thiêng cũng không muốn thấy con gái mình tam quan đổ vỡ, phải trái bất phân, thiện ác lẫn lộn. Chuyện này thực sự rất đáng sợ.

Cố Cửu đến tìm Triệu Húc Hàn. Triệu Húc Hàn nghe xong thì gật đầu: “Được thôi. Nếu chú Cố và dì Cố đã đồng ý, lát nữa tôi sẽ kêu Vô Cốt dùng chuyên cơ đưa cô ta đến trại huấn luyện của Triệu gia. Trong thời hạn ba năm sẽ không được ra ngoài, quá trình huấn luyện cũng rất chặt chẽ. Ba năm sau các anh có thể đến đón cô ta về.”

“Ok, cám ơn cậu. Không nghĩ ra được, tại sao đứa nhỏ này lớn lên lại thành ra như vậy. Cũng trách tôi năm năm nay không về nhà thường xuyên, để cho bố mẹ chiều chuộng con bé quá mức. Haizza!” Trong lòng Cố Cửu rất khó chịu.

Dù sao anh ấy cũng là người chứng kiến em gái mình trưởng thành. Từ nhỏ Cố Mỹ Tâm rất dễ thương, thân thiện. Không ngờ lớn lên chỉ sơ sẩy một chút mà tư tưởng lại trở nên tệ hại như vậy.

“Không bao giờ là quá muộn.” Triệu Húc Hàn vỗ vai anh ấy.

“Lát nữa cậu với Tiểu Nguyệt ra ngoài chơi đi. Để tôi gọi Tiểu Liêu dẫn đường cho các cậu. Các cậu cứ chơi vui vẻ.” Cố Cửu cảm thấy rất có lỗi, “Tiểu Nguyệt không sao chứ?”

“Sức khỏe cô ấy vẫn ổn. Không sao. Anh làm việc của mình đi.” Triệu Húc Hàn vốn dĩ không muốn bọn họ đi theo. Khó khăn lắm anh mới có thời gian rãnh rỗi ở bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt.

Nửa tiếng sau, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn lại ra ngoài. Tiêu Ân đi theo, Tiểu Liêu làm tài xế, còn Vô Cốt thì sầu não vì phải liên hệ sắp xếp mọi thứ cho Cố Mỹ Tâm.

Nghĩ đến chuyện cô gái nham hiểm này đến doanh trại huấn luyện của Triệu gia, cái tát trên mặt cũng không còn thấy đau nữa.

Trên xe, Kỷ Hi Nguyệt hỏi Triệu Húc Hàn: “Anh Hàn, trại huấn luyện của Triệu ở đâu vậy? Tôi có thể đi được không?”

“Trên một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương, không có người sinh sống,em chắc chắn là muốn đi?” Triệu húc Hàn nhướng mày.

Kỷ Hi Nguyệt trố mắt nhìn anh: “Thật sao? Vậy Cố Mỹ Tâm cô ấy?”

“Cô ta hại em rớt xuống nước, tôi sẽ để cô ta ngâm nước biển ba năm.” Khóe miệng Triệu Húc Hàn câu lên một độ cong lạnh lẽo.

Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, sau đó cười nói: “Anh Hàn, anh tàn nhẫn thật đấy, nhưng mà tôi thích.”

Cố Mỹ Tâm thực sự quá vô lý, nếu là em gái cô thì cô đã sớm đánh cho biết thế nào là gia giáo.

Tuy nhiên, nghĩ đến kiếp trước cô được bố chiều chuộng, tính khí đại tiểu thư  không vừa thì cũng có phần xấu hổ, nhưng dù thế nào cũng không tới nổi ngạo mạn, không xem ai ra gì như Cố Mỹ Tâm.

Triệu Húc Hàn thấy Kỷ Hi Nguyệt cười như một con mèo nhỏ, anh đưa tay chạm vào mái tóc đã sấy khô của cô, cảm giác rất thoải mái.

Kỷ Hi Nguyệt đầu đầy gạch đen, sao cảm giác đại ma vương cứ như đang sờ thú cưng vậy?
Bình Luận (0)
Comment