Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 340

Kỷ Hi Nguyệt chửi thầm trong lòng, lết về phòng tắm rửa. Nhìn lại mình trong gương mà cảm thấy sầu não, nhiều nơi trên người lại xuất hiện vết bầm tím.

Đại ma vương thực sự không hiểu thương hoa tiếc ngọc là gì, chắc chắn không hề xem cô là bạn gái.

Nhìn đồng hồ trên tường, đã mười một giờ. Cô cà rề cà rà bước qua phòng kế bên, cửa phòng đang mở, Triệu Húc Hàn đã tắm xong nằm trên giường đợi cô.

Triệu Húc Hàn hờ hững liếc nhìn Kỷ Hi Nguyệt.

Bởi vì giờ này đã là cuối tháng năm nên không khí cũng càng ngày càng nóng. Kỷ Hi Nguyệt  đã đổi sang một chiếc váy ngủ hai dây màu tím nhạt, hơi bó sát vào người làm lộ ra vóc dáng hoàn hảo của cô.

Khuôn ngực lớn nhỏ vừa phải vì không mặc áo ngực nên hai nụ hoa như ẩn như hiện, khiến cho ánh mắt của Triệu Húc Hàn lập tức tối sầm lại.

Người phụ nữ này ở trước mặt anh không kiêng dè gì sao? Hay bởi vì trước đây anh không đụng đến cô nên gan cô càng ngày càng lớn? Hoặc là trong mắt cô anh trở thành thái giám rồi?

Trên đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp xuất hiện nhiều vết bầm tím khiến người khác nhìn mấy mà đau lòng, song lại có một sức hấp dẫn rất lạ kỳ, đánh thức bản năng dã thú đang ngủ yên tận sâu dưới đáy lòng của Triệu Húc Hàn.

Kỷ Hi Nguyệt vừa bước vào là đặt mông ngồi một bên giường của anh: “Anh Hàn, anh nằm sấp lại đi, em giúp anh xoa bóp.”

Triệu Húc Hàn nghe lời nằm sấp nhắm mắt lại, trong đầu đã sớm lạc vào suy nghĩ vẩn vơ.

Đôi tay mềm mại bắt đầu xoa nắn tấm lưng cường tráng của anh. Không biết là cố ý hay vô tình mà cảm giác nhẹ nhàng như đang gãi ngứa, khiến thân thể Triệu Húc Hàn bất giác căng cứng lại.

“Chưa ăn cơm à?” Triệu Húc Hàn phát hiện cô gái nhỏ này còn chưa bắt đầu mà anh đã không kiểm soát được phản ứng của bản thân. Trong lòng phiền muộn nên lời nói ra cũng lạnh lùng.

“Hả, oh.” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng đáp lại một tiếng, trên tay tăng thêm lực, “Đánh nhau hai tiếng nên tay chân có chút nhức mỏi ấy mà.”

Kỷ Hi Nguyệt ẩn ý tố cáo mình bị ngược đãi không công bằng, cô đây cũng muốn được massage.

“Vậy sáng mai tăng thêm nửa tiếng rèn luyện thân thể.” Triệu Húc Hàn vẫn lạnh nhạt như cũ.

“…..!” Kỷ Hi Nguyệt tức tối, cánh tay dùng sức véo một cái thật mạnh.

Triệu Húc Hàn thoáng run rẩy, từ từ xoay đầu, mở mắt ra nhìn cô. Sự lạnh lẽo trong đôi mắt khiến Kỷ Hi Nguyệt sợ giật cả mình, cô vội vàng cười xòa: “Hì hì,  xin lỗi anh Hàn nha. Em, em bị giật mình. Anh ngủ tiếp đi.”

Nói xong cô liền nhẹ tay.

Trong lòng chửi thầm, đại ma vương đúng là đại ma vương, không có nhân tính, thật muốn bóp chết anh cho xong.

Sau đó hai người không ai lên tiếng, Kỷ Hi Nguyệt cũng nghiêm túc xoa bóp, mãi cho đến khi cánh tay đau nhức cô mới nói: “Anh Hàn, được chưa? Em mỏi quá.”

Triệu Húc Hàn mở mắt ra, sau đó ừm một tiếng.

Kỷ Hi Nguyệt vui mừng ra mặt, bước xuống  giường chuẩn bị rời đi.

“Nằm xuống.” Triệu Húc Hàn nói với Kỷ Hi Nguyệt.

“Hả?” Kỷ Hi Nguyệt xoay người nhìn anh.

“Anh giúp em thoa chút cao xoa bóp.” Triệu Húc Hàn ngồi dậy, kéo lại áo choàng tắm, che đậy lại cơ thể tráng kiện của anh.

Kỷ Hi Nguyệt vốn dĩ đang mệt mỏi muốn đi ngủ, bỗng nhiên tỉnh táo lại tức thì.  Sau đó cô cân nhắc một chút rồi ngoan ngoãn nằm sấp lên chiếc giường lớn  của anh.

Triệu Húc Hán thấy cô nằm sấp hình chữ đại (大), quần áo trên người vẫn chưa cởi nhưng như thế lại tăng thêm phần quyến rũ, đặc biệt là đôi chân dài miên man trắng mịn thực sự rất chói mắt.

“Cởi ra đi.” Triệu Húc Hàn bước tới chiếc bàn bên cạnh mở ngăn kéo ra, bên trong có cao xoa bóp đặc trị. Lúc trước đã dùng hết, anh mới bảo thím Lỷ bổ sung thêm mười hộp.

Lúc đó thím Lý còn sửng sốt, nhìn biểu cảm của anh có chút ẩn ý.
Bình Luận (0)
Comment