Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 71

Triệu Húc Hàn thấy dáng vẻ bẹt miệng không vừa lòng của cô thì có chút dao động, nhưng nghĩ đến những yếu tố nguy hiểm xung quanh, anh nhất định phải làm cô trở nên mạnh mẽ. Vì vậy anh vẫn lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ sáng mai thức dậy lúc sáu giờ!” Nói xong Triệu Húc Hàn lập tức lên lầu vì không muốn nhìn thấy bộ dạng chuẩn bị than khổ của Kỷ Hi Nguyệt nữa.

Kỷ Hi Nguyệt trợn to mắt. Gì vậy trời? Có cần phải tàn nhẫn vậy không?

Nhưng cô biết có cầu xin cũng vô ích. Cô ngã ngồi xuống sô pha, hình dung ra những ngày tháng khổ cực lầm than sau này mà lòng không muốn lưu luyến với cuộc sống nữa.

“AAAAA!” Cô chỉ có thể hét lớn, trút ra hết nỗi lòng phiền muộn.

Triệu Húc Hàn vừa bước vào phòng đã nghe thấy tiếng la hét, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, sau đó gọi điện thoại cho Vô Cốt.

“Sao cơ? Dạy cho cô ấy kỹ năng tự vệ?” Vô Cốt ở bên kia có vẻ miễn cưỡng.

“Bắt đầu từ sáu giờ sáng mai. Sau này cô sẽ ở đây cho đến khi cô ấy học được cách tự vệ.” Triệu Húc Hàn nói xong thì cúp máy.

“Cậu chủ! Cậu chủ!?” Vô Cốt lật đật hét lên, nhưng điện thoại đã ngắt máy. Cô ta tức tối vứt di động sang một bên.

“Tiểu sư muội, có chuyện gì thế? Kỹ năng tự vệ gì?” Tiêu Ân nhìn thấy người phụ nữ đối diện tức giận thì tò mò hỏi.

Đôi mắt Vô Cốt bùng lên lửa giận, nói: “Mắt cậu chủ có phải bị mù rồi không. Trước đây còn tưởng rằng anh ấy với Kỷ Hi Nguyệt vui chơi qua đường, vậy mà bây giờ muốn tôi dạy cho cô ta kỹ năng tự vệ, tại sao lại là tôi! Tìm đại người nào đó dạy là được rồi! Có ý gì đây!”

“Vô Cốt, em nói vậy là không đúng rồi. Kỷ Hi Nguyệt đối với cậu chủ rất đặc biệt, nếu không đã ba năm trôi qua sao cậu chủ vẫn chưa từ bỏ? Kêu em qua dạy cho cô ấy là càng chứng tỏ cô ấy có tầm quan trọng với cậu chủ. Là người của Triệu gia, em biết rõ việc phản nghịch chủ nhân là có hậu quả gì mà.” Tiêu Ân nhíu mày nói.

Vô Cốt khó chịu đáp lại: “Tôi thật sự không hiểu! Nếu cô ta là chủ mẫu của Triệu gia thì đương nhiên tôi sẽ tự nguyện dạy, nhưng cô ta có tính là cái quái gì đâu, chỉ là một cô tiểu thư xấc láo mà thôi. Tại sao cậu chủ lại đối xử với cô ta tốt như vậy!”

“Cậu chủ tự có quyết định của riêng mình, cả em hay anh cũng không thể đoán được suy nghĩ của anh ấy. Tiểu sư muội, anh khuyên em nên điều chỉnh lại thái độ của bản thân. Kỷ Hi Nguyệt rất có khả năng sẽ trở thành chủ mẫu của chúng ta trong tương lai.” Tiêu Ân nghĩ đến sự quan tâm của Triệu Húc Hàn đối  với Kỷ Hi Nguyệt, đó tuyệt đối không phải là giỡn chơi.

Hơn nữa, đã nhiều năm như vậy mà cậu chủ vẫn chưa từng chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng đêm hôm ấy trong cơn thịnh nộ lại vác Kỷ Hi Nguyệt về biệt thự, sau đó nguyên cả một đêm không ra khỏi phòng. Bên trong rốt cuộc đã xảy ra việc gì chắc hẳn trong lòng mọi người đều biết rõ.

Nếu cậu chủ không có tình cảm đặc biệt với Kỷ Hi Nguyệt thì sao anh có thể làm ra những chuyện phi lý như vậy?

Đó là lần duy nhất anh ta thấy cậu chủ nổi giận và mất kiểm soát như vậy, hơn nữa còn đối với một người phụ nữ.

“Không thể nào!” Vô Cốt nhảy dựng lên giống như bị giẫm phải đuôi.

Trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng tràn đầy vẻ khó tin và phẫn nộ.

“Tuyệt đối không thể! Loại phụ nữ này không đủ tư cách để làm chủ mẫu của chúng ta!” Vô Cốt tức đến run rẩy.

Tiêu Ân nhìn Vô Cốt phản ứng dữ dội như vậy thì trong lòng chỉ biết thở dài.

“E rằng chẳng có người phụ nữ nào có thể trở thành chủ mẫu trong mắt em đúng không!” Tiêu Ân nhìn chằm chằm Vô Cốt rồi lạnh lùng hỏi.

Vô Cốt giật mình, lập tức nhíuh mày hỏi lại: “Anh có ý gì?”

“Tiểu sư muội, điều chỉnh lại thái độ của em đi. Em mãi mãi sẽ không có khả năng trở thành người phụ nữ của cậu chủ, còn nữa, tốt nhất em đừng để cậu chủ phát hiện ra tâm tư của mình. Đến lúc đó không ai cứu em được đâu!” Tiêu Ân nói xong thì bỏ về phòng.

“Nhị sư huynh, ý anh là gì, rốt cuộc anh đang nói gì vậy!” Sắc mặt Vô Cốt tái nhợt, ở sau lưng lớn tiếng hét lên.

Tiêu Ân không trả lời, trong lòng anh ta khẽ lắc đầu, tình cảm của Vô Cốt đối với cậu chủ càng ngày càng chệch khỏi quỹ đạo, đó chắc chắn không phải chuyện tốt.
Bình Luận (0)
Comment