Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 771

Trợ lý của Lý Mai hoảng sợ hét lên, sau đó vội vàng chạy tới mở cửa, nhưng lại phát hiện cửa đã bị khóa từ bên ngoài, làm cô ấy sợ hãi đến tái mặt.

Tên mập hôn Lý Mai bắt đầu sờ soạng ngực cô ta, còn dùng lực khống chế Lý Mai, làm cho cô ta không động đậy được. Một người gầy yếu như Lý Mai làm sao có thể là đối thủ của hai tên mập.

Cô ta hoàn toàn bị khống chế và chịu sự cợt nhả. Cô trợ lý định tiến lên cứu người thì bị một tên mập đẩy ngã nhào xuống đất, ly rượu cũng rơi hết xuống sàn.

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, Cố Du Du tiến vào, nhanh chóng dùng máy ánh chụp lại toàn cảnh.

Hai tên mập chỉ mãi vùi đầu vào người Lý Mai, không hề ngẩng đầu lên, nhưng hai tay thì vẫn đang du ngoạn khắp người cô ta, động tác cực kỳ hạ lưu.

Trợ lý bất chợt hiểu ra, đây rõ ràng là một cái bẫy, nhưng tại sao Triệu Vân Sâm lại làm như vậy? Hủy hoại Lý Mai rồi, cho dù anh ta có ký hợp đồng được cũng đâu có tác dụng gì?

Lẽ nào không phải là Triệu Vân Sâm? Vậy thì là ai?

Lý Mai đã hoảng sợ đến bật khóc, vừa lúc đang định cắn người thì hai tên mập kia chợt buông tay, sau đó xoay người đứng dậy rời đi.

Lý Mai quần áo xộc xệch, tình thần hoảng loạn, bị mọi thứ vừa xảy ra dọa cho đờ đẫn.

Cố Du Du chụp thêm máy bức ảnh nữa rồi cũng xoay người bỏ đi, nội tâm vô cùng kích động.

Vừa nãy lúc Vương Nguyệt gọi điện kêu cô ta vào phòng của Lý Mai, cô ta còn có chút kinh ngạc, nhưng cô ta tin Vương Nguyệt biết nội tình.

Vì vậy, khi vừa nhìn thấy ngoài cửa có một người đàn ông đang cúi đầu, cô ta nhếch mép cười một tiếng, đẩy cửa phòng ra, sau đó lao vào chụp ảnh. Người đàn ông đó không hề cản cô ta lại. Thế là Cố Du Du liền nghiệm ra, Lý Mai đã bị người khác gài bẫy.

Cô ta cũng thầm đoán được là mình đang bị Vương Nguyệt gài bẫy để đăng tin, nhưng bất kể có gài bẫy hay không thì đối với một phóng viên như cô ta mà nói, cái bẫy này không gì có thể so sánh.

Cố Du Du bỏ chạy, người đàn ông ngoài cửa cũng bỏ chạy, hai tên mập cũng không thấy đâu.

Lý Mai òa khóc nức nở, trợ lý thấy thế liền an ủi, nào ngờ còn bị cô ta tát cho một cái thật nặng.

Hứa Phượng quay về, thấy trong phòng là một mảnh hỗn độn, lật đật hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Chuyện gì vậy? Là Triệu Vân Sâm chứ còn ai! Không ngờ các người lại gài bẫy hại tôi!” Lý Mai tức giận, xông lên tóm lấy Hứa Phượng.

Hứa Phượng nghệt ra: “Cô nói gì thế? Hai ông chủ vừa nãy không phải là người quen của cô à? Tôi đi tìm thiếu gia Vân Sâm, nhưng cậu ấy uống say nên đã về rồi! Còn kêu tôi đưa cô về nữa mà!”

“Sao cơ? Tôi quen? Tôi làm gì quen?” Lý Mai tức đến phát run.

Hứa Phượng thấy cô ta quần áo xộc xệch, son môi cũng biến mất thì có thể tưởng tượng được là cô ta vừa bị hai tên mập quấy rối.

“Không phải nói là bạn cô sao? Nghe vậy tôi mới để cho mọi người trò chuyện đấy chứ.” Hứa Phượng chấn kinh, “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Lý Mai tức đến ứa nước mắt: “ Là thiếu gia Vân Sâm! Tại sao cậu ta lại đi trước, các cô rốt cuộc là đang có ý đồ gì vậy?”

Hứa Phượng cũng không biết đầu đuôi ra làm sao. Cô ta quay sang nhìn cô trợ lý của Lý Mai đang tái mặt, gằn giọng nói: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Trợ lý run rẩy kê sơ lại sự việc. Sắc mặt của Hứa Phượng liền trở nên khó coi: “Phóng viên cũng đến?”

“Đúng vậy! Đây rõ ràng là có người muốn hại tôi. Chị Hứa, chuyện này nên làm thế nào đây?” Lý Mai sợ hãi. Cô ta cũng biết là một khi tin tức này truyền ra ngoài, tương lai của cô ta cũng coi như xong.

“Phóng viên ở đâu biết không?” Hứa Phượng lo lắng nói.

Lý Mai khẽ lắc đầu: “Tôi không nhìn rõ.” Sau đó cô ta liền quay sang trợ lý, “Cô nhìn thấy chứ?”

“Hình như là nhân viên tin tức của đài truyền hình Cảng Long chúng ta, mà hình như là tôi đã từng gặp cô ta rồi.” Trợ Lý nghĩ ngợi một chút rồi nói.

“Liệu có phải là Vương Nguyệt không?” Lý Mai thầm kinh ngạc.

“Không phải, là một người khác.” Cô trợ lý liền bác bỏ, nếu là Vương Nguyệt thì ai mà không biết.
Bình Luận (0)
Comment