Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 856

Kỷ Hi Nguyệt bực bội nói: “Anh Hàn đi gặp trưởng bối, anh náo loạn cái gì?”

Mắt Cố Cửu chợt sáng lên: “Hàn thiếu muốn đi gặp bố cô? Đây là con rể muốn diện kiến bố vợ? Vậy chắc Hàn thiếu căng thẳng lắm đây! Hàn thiếu, Hàn thiếu, cậu có căng thẳng không?”

Cố Cửu không khỏi thét lên.

Triệu Húc Hàn đầu đầy gạch đen, nhưng đúng là đã bị Cố Cửu nói trúng tim đen. Quả thực anh có chút căng thẳng, cho nên sáng nay lúc ra cửa anh không hề chủ động hỏi Kỷ Hi Nguyệt, mà đợi Kỷ Hi Nguyệt sắp xếp.

Vì anh cảm thấy trễ được ngày nào thì hay ngày đó, nhưng xem ra bây giờ số trời đã định. Anh thực sự rất căng thẳng. Cho nên mới hỏi Kỷ Hi Nguyệt phải mua quà gì, chứ không thể tay không mà đến được.

Nhưng có Hạ Tâm Lan đi cùng cũng coi như là chuyện tốt, người càng đông sẽ càng bớt ngượng ngùng.

“Anh không có ý kiến, nhưng anh vẫn phải mua chút quà mọn, nếu không sẽ kỳ cục lắm. Bố em thích gì? Rượu Tây? Thuốc lá?” Triệu Húc Hàn hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười đáp: “Anh Hàn, anh đừng cho bố em uống rượu Tây, ông ấy cùng lắm chỉ uống được chút rượu vang thôi, còn thuốc lá thì em không cho ông ấy hút, không tốt cho sức khỏe. Hay là anh mang một chai rượu vang đến đi, không cần loại tốt lắm đâu, mất công ông ấy lại tiếc không uống.”

Triệu Húc Hàn suy nghĩ một chút rồi trả lời; “Được, vậy lát tối anh qua đón em hay sao?”

“Không cần đâu, để em qua chỗ anh cho. Dù sao ở bên đây cũng không có chuyện gì làm cả.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

“Ừm, không có việc gì thì về sớm đi, nói chuyện với Cố Cửu không có gì thú vị đâu.” Triệu Húc Hàn vẫn lo lắng người bạn tốt này sẽ ngấp nghé người phụ nữ của mình.

“Oh.” Kỷ Hi Nguyệt đáp lại một tiếng ròi cúp máy. Cố Cửu liền trách cô có trăng quên đèn.

“Tiểu Nguyệt, nếu tối nay Tâm Lan không đi thì tôi cũng không đi, nhưng nếu Tâm Lan đi thì tôi càng không thể vắng mặt, nếu không sẽ không đáng mặt bạn bè.” Cố Cửu đương nhiên muốn đi xem kịch hay.

Kỷ Hi Nguyệt không khách khí nói: “Biết rồi, Tâm Lan chắc chắn sẽ gọi cho anh, nhưng tới giờ vẫn chưa thấy cô ấy liên lạc, có lẽ trên Cục đang họp.”

“Lãnh đạo Cục chắc chắn sẽ mở cuộc họp và thiết đãi, nên tôi cũng không dám làm phiền. Khi nào rãnh cô ấy sẽ tự động liên lạc. Cô cứ yên tâm làm việc của mình đi. Nếu không có gì gấp gáp, cô ấy sẽ ở lại đây mấy ngày cùng Ngô Vĩ đi dạo một vòng Cảng Thành.” Cố Cửu nói.

Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu: “Vậy thì tốt. Đợi họ xong việc, tôi sẽ xin nghĩ mấy ngày đưa hai người họ đi chơi.”

“Tốt thế cơ à?” Cố Cửu có chút bất ngờ.

“Anh không biết vì anh mà tôi với Tâm Lan đã trở thành bạn tốt sao? Nhắc đến cũng phải cảm ơn anh, vì đã cho tôi có thêm một người bạn tốt.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.

Cố Cửu sửng sốt, sau đó trong lòng thầm chua xót. Đúng vậy, bạn gái giả của mình lại trở thành bạn tốt của Hạ Tâm Lan, còn mình lại đi thích cô bạn gái giả này, làm sao đây?

Triệu Húc Hàn rõ ràng là rất thật lòng với Kỷ Hi Nguyệt, nên có vẻ anh ấy đã hết hy vọng.

Chỉ là nghĩ đến chuyện Kỷ Hi Nguyệt sau này phải đối mặt với một gia tộc Triệu Thị khổng lồ, chắc chắn sẽ nguy hiểm tứ phía, đến lúc đó Triệu Húc Hàn có thể bảo vệ cho cô được nữa không?

Anh ấy vẫn có chút lo lắng, cho nên bản thân cũng muốn trở thành hậu phương vững chắc của cô. Để làm được chủ mẫu Triệu gia có ba điều kiện, điều kiện thứ nhất là hạ gục được ba người, nhưng bây giờ Kỷ Hi Nguyệt đã học được khí công, nên xem ra điều kiện này không cần phải lo lắng.

Điều kiện thứ hai là tài sản. Mặc dù tập đoàn Kỷ Hải rất có thực lực, nhưng so với Quốc Tế Úy Lam thì vẫn còn kém rất xa, vì vậy Kỷ Hi Nguyệt cần phải tự phát triển sự nghiệp của bản thân.

Húc Nguyệt chỉ là bước đầu tiên, đợi đến khi ổn định và phát triển rồi mới làm được nhiều thứ hơn. Bản thân anh ấy cũng sẽ nổ lực kiếm tiền giùm cô, thậm chí là nhận cô làm em gái nuôi để giúp đỡ, miễn là cô có thể nhận được hạnh phúc chân chính cho bản thân.
Bình Luận (0)
Comment