Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 93

Triệu Húc Hàn bế Kỷ Hi Nguyệt tới sô pha, từ từ đặt cô xuống rồi sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh.

Anh vươn hai cánh tay săn chắc của mình ra nâng đôi chân cô đặt lên đùi, sau đó dùng bàn tay của anh xoa bóp hai bắp chân cho cô.

What!?

Đại ma vương đang giúp cô massage sao?

Kỷ Hi Nguyệt không biết phải nói sao, cô được yêu chiều mà lo ngại, cộng thêm hoảng sợ bất an. Nhưng dù sao theo bản năng cơ thể cũng run rẩy.

“A, đau!” Kỷ Hi Nguyệt không kìm được mà kêu lên vì bị ấn đau.

Triệu Húc Hàn nhẹ tay một chút, nhưng lực vẫn còn rất mạnh.

“A! Đừng, anh Hàn, đừng làm nữa…” Kỷ Hi Nguyệt ấm ức kêu lên.

Tiêu Ân và Cố Cửu ở ngoài cửa: “….!”

“Ráng đi. Nếu không sáng mai sẽ không kiên trì được.” Triệu Húc Hàn rõ ràng là không định buông tay, giữ chặt lấy hai chân của Kỷ Hi Nguyệt không ngừng xoa bóp.

“A,! Đừng. Đau, đau quá! Anh Hàn, không cần đâu, thực sự không cần đâu. A!” Kỷ Hi Nguyệt đâu đến mức muốn xỉu tại chỗ.

Lâu lâu cô mới ăn diện đẹp đẽ như vậy, kết quả nước mắt nước mũi tèm lem. Đây là muốn đùa giỡn cô sao?

Còn nghĩ rằng có hội tiệc gì chứ?

Quả là khác xa với cái đêm trong tưởng tượng của cô.

Cố Cửu ở sát vách đứng ngồi không yên, nghĩ bụng người phụ nữ Kỷ Hi Nguyệt này không ngờ lại phóng túng như vậy.

Anh ấy mở cửa phòng ra thì thấy Tiêu Ân đang đứng cách cửa không xa.

Biểu cảm của Tiêu Ân lúc này cũng rất sinh động, miệng há mắt trợn giống như bị điểm huyệt, vẻ mặt duy trì sự kinh ngạc như một bức tượng điêu khắc.

Cố Cửu bước ra, Tiêu Ân cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Một người luôn bình tĩnh như Tiêu Ân lại chạy đến trước mặt Cố Cửu, nói với vẻ hoảng sợ: “Cửu thiếu, chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Cái gì mà chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ cậu không nghe được sao?”

Cố Cửu bình tĩnh trả lời, nhưng kỳ thực trong lòng anh ấy có mười ngàn con ngựa cỏ bùn đang gào rít. Đây là lần đầu tiên anh ấy có một sự hiểu biết mới về Triệu Húc Hàn.

Trong phòng tiếng la hét của Kỷ Hi Nguyệt vẫn đang vang vọng, thời gian từng giây từng phút trôi qua.

“Cậu chủ đón Kỷ tiểu thư tới đây  là vì chuyện này?” Tiêu Ân khó hiểu, loại chuyện này không phải nên làm ở nhà sao?

Cố Cửu sờ cằm nói: “Tiêu Ân, cậu chủ của cậu có loại sở thích này từ khi nào vậy?”

“Tôi, sao tôi biết được?” Tiêu Ân xấu hổ, “Chắc là từ cái đêm Triệu Vân Sâm bị đánh, Kỷ tiểu thư phải chịu tình huống như thế này cả một đêm.”

“Khụ khụ. Mạnh vậy sao?” Cố Cửu chợt nuốt nước miếng.

Anh ấy biết cơ thể Triệu Húc Hàn rất cường tráng, nhưng đâu có ngờ mạnh dữ vậy. Cố Cửu nhìn lại mình, xem ra phải rèn luyện thân thể thêm mới được.

Tiêu Ân có vẻ ngượng ngùng, nhưng anh ta lại hỏi Cố Cửu rất nghiêm túc: “Cửu thiếu, cậu chủ nhà tôi có phải bị bệnh gì không?”

“Bệnh gì?” Cố Cửu bị anh ta doạ giật cả mình.

Tiêu Ân cũng nuốt nước miếng: “Cậu chủ chưa bao giờ gần phụ nữ, nhưng tại sao lại mất khống chế với Kỷ tiểu thư như vậy?”

Cố Cửu cũng cảm thấy sai sai, sờ cằm nói: “Cũng phải. Hàn thiếu đúng là đã trải qua nhiều đợt huấn luyện đặc biệt, cho dù có mười người phụ nữ đẹp ở trước mặt quyến rũ, cậu ấy cũng không có phản ứng. Tại sao đối diện Kỷ Hi Nguyệt cậu ấy lại bất thường như vậy?”

Tiêu Ân đột nhiên toàn thân run rẩy. Anh ta nhớ lại lúc tiếp nhận buổi huấn luyện trong nội bộ gia tộc, đúng là có một bài tập đối diện với sự cám dỗ của mỹ nhân.

Đó quả thực là buổi huấn luyện ác mộng đối với tất cả đàn ông.

Mấy người phụ nữ đẹp ở trước mặt một đám đàn ông không nói, đằng này còn bày ra đủ loại tư thế đến phát ngại, thế nhưng đám đàn ông không thể để xảy ra bất kỳ phản ứng gì.

Chuyện này quả thực kêu bọn họ đi làm thái giám còn đơn giản hơn.
Bình Luận (0)
Comment