Độc Cổ Ma Tiên (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136: Tiêu Nhị Lang, Là Người Phươ...

Chương 136: Tiêu Nhị Lang, là người phươ... Chương 136: Tiêu Nhị Lang, là người phươ...Chương 136: Tiêu Nhị Lang, là người phươ...

Mấy người Hoàng Oanh không biết Hắc Mạn Châu sinh sôi nảy nở cực nhanh trên cơ thể thai nhi mới chết, chỉ trong một đêm, đã sinh sôi nảy nở thêm hàng trăm hàng ngàn con.

"A a a..." Cô nương kia mất tự nhiên đứng lên, há miệng phát ra tiếng kêu gào không rõ nghĩa, côn trùng màu đen bò lúc nhúc quanh miệng nàng ta, nàng ta trợn tròn mắt nhưng vẫn còn sống.

Đúng lúc này.

Một thanh niên đi đứng hơi khập khiêng đột nhiên xông ra, trên tay hắn ta nắm một nắm thảo dược đen sì, không biết là thứ gì được nhai nát.

Thanh niên kia nhét thảo dược trong tay vào miệng nữ tử.

Có lẽ là do đám thảo dược kia quá mức ghê tởm, nữ tử bụng phệ kia nôn thốc nôn tháo.

"Oel"

Nhưng điều khiến thanh niên kia kinh hãi chính là thứ mà nữ tử kia phun ra từ trong miệng lại là một lượng lớn tiểu trùng màu đen.

Tiểu trùng màu đen chen chúc chui ra, gần như biến thành một dòng thác đen.

Dòng thác tiểu trùng màu đen kia hình như không thể nhìn thấy ánh mặt trời, liêu mạng bò về phía góc tường.

Rầm!

Một bức tường vô hình đột nhiên xuất hiện, chặn đứng đám côn trùng màu đen. Thành chủ Đinh Hóa Vân mặc áo bào, một lần nữa thi triển thần thông mượn lực hư không, chặn đứng đám côn trùng màu đen này.

Thành chủ Đinh Hóa Vân Lâm Giang thành đứng trên xà nhà, hai tay khép hờ, đám côn trùng màu đen trên mặt đất bị hư không gom lại một chỗ, nhưng số lượng những côn trùng này thực sự quá nhiều, chúng xếp chồng lên nhau dày đặc, Đinh Hóa Vân tuy rằng đã có thể mượn lực từ hư không, nhưng không thể nào bóp chết toàn bộ.

Dù sao những con côn trùng này còn nhỏ hơn hạt gạo, lại nhẹ như không có, nếu dùng lực quá mạnh, không những không giết chết được chúng, ngược lại còn khiến chúng tản ra.

"Dùng lửa thiêu!" Một bóng người bay xuống, trên tay cầm một cây đuốc, chỉ chà xát một cái, cây đuốc liên bùng cháy.

Người nọ chính là Ngân la Trần Thanh Ngư.

Chỉ thấy Trần Thanh Ngư cầm đuốc đi thiêu đốt đàn trùng, ba người Hoàng Oanh cũng phản ứng lại, bọn họ cầm đuốc, đứng cùng một chỗ với Trần Thanh Ngư.

Ngọn lửa đỏ rực bừng lên.

Đinh Hóa Vân điều khiển quả cầu côn trùng đến gần ngọn lửa.

Quả cầu côn trùng xoay tròn giữa không trung, tiếp xúc với ngọn lửa đỏ rực, phát ra tiếng nổ lép bép, đồng thời bốc ra từng làn khói đen.

Một lát sau. Đinh Hóa Vần chà hai tay, đám côn trùng nhỏ bé màu đen hóa thành tro bụi.

"Vị công tử này, vừa rồi thảo dược mà ngươi dùng là gì vậy?" Trần Thanh Ngư cung kính khom người hành lễ với Tiếu Nhị Lang, hỏi.

Tiếu Nhị Lang thật ra có phần mơ màng.

Vừa rồi lúc nữ tử kia phát tác, Tiếu Nhị Lang liền lẩm bẩm một câu.

"Nữ tử này, hình như trúng độc, dùng Tử Cam Thảo có lẽ có thể giải."

Vừa dứt lời.

Cửu Cát liền nhét Tử Cam Thảo đã được nhai nát vào tay Tiếu Nhị Lang. Tiếu Nhị Lang cũng không biết người mù này nhét thứ gì vào tay mình, nhìn thảo dược ghê tởm này, Tiếu Nhị Lang chỉ muốn ném nó đi, nhưng nghĩ lại, thay vì ném đi chi bằng cầm lẫy cứu người, dù sao đây cũng Tử Cam Thảo được nhai nát, ít nhiều cũng có phần tác dụng giải độc, thế là hắn nhét nắm thảo dược dính đầy nước bọt của người mù vào miệng nữ tử kia, nhưng điều khiến Tiếu Nhị Lang bất ngờ là thảo dược này thật sự hữu dụng, nữ tử kia thật sự đã nôn ra đám côn trùng màu đen đáng sợ kia.

Nữ tử nôn ra lượng lớn những con hắc trùng nhỏ bé kia, sau một trận mơ hồ, vậy mà đã hồi thần lại, lúc này phần bụng nhỏ của nữ tử kia đã hoàn toàn xẹp xuống, phảng phất như chưa từng mang thai.

"Bịch" một tiếng. Nữ tử quỳ xuống trước mặt Tiêu Nhị Lang.

"Đa tạ công tử đã cứu mạng, đại ân đại đức, suốt đời khó quên."

Tiêu Nhị Lang lúc này vẫn chưa hoàn toàn hồi thần lại.

Đúng vào lúc này.

Một lão giả đột nhiên chạy tới, chính là phụ thân của nữ hài kia.

"Vị công tử này, ngài đã cứu nữ nhỉ của lão hủ, thật sự là đại ân đại đức, không biết lấy gì báo đáp, chỉ bằng để nữ nhi của lão hủ lấy thân báo đáp, để trả ơn đại ân đại đức của công tử."

"Công tử! Chỉ cần ngài chớp mắt một cái, coi như là đồng ý." "Hả?" Tiêu Nhị Lang chớp chớp mắt. "Đa tạ công tử! Nha đầu! Con còn không mau gọi tướng công." "Tướng công..." Nữ tử quỳ trên mặt đất, thanh thúy lớn tiếng hô. "Được rồi!" Đinh Hóa Vân đứng trên xà nhà quát lớn một tiếng. "Hiện tại không phải là lúc các ngươi nên làm đôi uyên ương, hiện giờ toàn bộ người trong thành, đầu đã trúng Vu Cổ chỉ độc, trong cơ thể đầu có yêu trùng, những yêu trùng kia đã chui vào trong cơ thể các ngươi, đang làm tổ sinh sôi nảy nở trong ngũ tạng lục phủ, nữ tử này chỉ là phát tác nhanh, nếu các ngươi không nghĩ biện pháp diệt trừ trùng độc, cũng sẽ bị yêu trùng phá thể mà chết."

Lời này vừa nói ra, mọi người đầu hoảng sợ, nhao nhao nghị luận ầm 1.
Bình Luận (0)
Comment