Chương 143: Nhân Hoàng Giải Độc Cổ 2
Chương 143: Nhân Hoàng Giải Độc Cổ 2Chương 143: Nhân Hoàng Giải Độc Cổ 2
"Vậy ta làm sao biết ai là Ngân la ngươi phái đến?"
"Đến lúc đó hắn sẽ cùng ngươi đặt khẩu lệnh, khẩu lệnh này thông dụng trong Đả canh nhân, về sau nếu ngươi bị Đả canh nhân khác bắt lấy, ngươi chỉ cần nói ra cái khẩu lệnh này, hắn liền sẽ tin tưởng ngươi là người của ta, tất nhiên sẽ không tùy ý xử trí ngươi..."
"Ngươi nhớ, câu trên là: Cao Lâu Đột Ngột Yêu Thanh Không, Vạn Lý Giang Sơn Nhất Vọng Trung. Câu dưới là: Dục Vấn Đương Niên Hưng Phế Sự, Chỉ Kim Duy Hữu Tịch Dương Hồng."
Cao Lâu Đột Ngột Yêu Thanh Không, Vạn Lý Giang Sơn Nhất Vọng Trung.
Dục Vấn Đương Niên Hưng Phế Sự, Chỉ Kim Duy Hữu Tịch Dương Hồng. Cửu Cát lầm bẩm lặp lại hai câu, cái này canh gác khẩu lệnh so với khẩu lệnh Thủy Long Bang còn muốn phức tạp hơn nhiều...
Nói lại thì hai ngày gần nhất Cửu Cát đã học hai cái khẩu lệnh, phải mau chóng tìm một chỗ cầm giấy bút ghi chép một chút, miễn cho đến lúc đó làm sai.
"Hai ngày này cũng không thấy ngươi ăn cái gì đặc biệt đồ vật, Cổ trùng của ngươi gọi là tên gì?" Lãnh Ngọc Trinh nhịn hai ngày, rốt cục cũng hỏi vấn đề này.
Cửu Cát sớm biết Lãnh Ngọc Trinh sớm muộn gì cũng sẽ hỏi hắn vấn đề này, bởi vậy cũng sớm có chuẩn bị.
Chỉ nghe Cửu Cát buột miệng nói: "Ta nghe cái kia Ôn Đạo Nhân nói Cổ này gọi là Nhân Hoàng Giải Độc Cổ."
"Cổ này có công hiệu gì?"
"Cổ này có thể phân bố ra giải độc dịch màu vàng, có thể giải kỳ độc trong thiên hạ."
"Cổ này thật là hiếm thấy." Lãnh Ngọc Trinh gật gù, ở Nam Phong trấn nàng đã được kiến thức Cổ này lợi hại, vốn dĩ cho rằng chỉ là nước tiểu dính khí tức Cổ trùng lợi hại , hôm nay xem ra hẳn là bản thân Cổ này đã có hiệu quả giải độc, khu trùng.
"Vậy cái này Nhân Hoàng Giải Độc Cổ ăn cái gì?"
"Ấn nước bọt, vừa có thể ăn nước bọt của ta, cũng có thể ăn nước bọt của người khác." "Vậy ngươi ăn của mình đi."
"Ừ,
"Con Cổ này nuôi cũng dễ thật, thảo nào hai ngày nay chẳng thấy ngươi ăn gì đặc biệt..."
"Vậy con Cổ này ký sinh ở chỗ nào?", Lãnh Ngọc Trinh tò mò hỏi. "Tại chỗ mệnh căn." Cửu Cát chỉ
vào dưới hông mình nói.
"Thật sao?",
"Thiên chân vạn xác."
"Thế thì tốt quá, ngươi được cứu rồi." Giọng nói của Lãnh Ngọc Trinh tràn đầy kinh hỉ.
"Hả... Sao lại được cứu?", Cửu Cát có phần hoang mang.
"Con Cổ trùng này chỉ cần không ở ngũ tạng lục phủ hoặc những chỗ hiểm yếu, cắt một nhát là được. Cắt một nhát rồi thì ngươi sẽ không còn là Cổ sư nữa, lại trở về làm người thường."
"Hả... Thân thể tóc da đều là do cha mẹ ban cho, nếu cắt một nhát thì chẳng phải thành thái giám sao?", Cửu Cát hốt hoảng nói.
"Thái giám thì có gì không tốt? Ngươi có biết các đời Lâu chủ của Hạo Khí Lâu đầu là đại thái giám không... Các đời hoàng đế Đại Càn đều vô cùng tín nhiệm Lâu chủ Hạo Khí Lâu, quyền lực ngập trời, có thể gọi là Võ Tiên thừa tướng. Đáng tiếc ngươi trời sinh không có linh mạch, nếu cắt đi nhân căn thì sẽ không còn Yêu mạch để hấp thu linh khí trời đất, không thể tu luyện đến cảnh giới Võ Tiên. Nếu không biết đâu ngươi cũng có thể trở thành Lâu chủ Hạo Khí Lâu."
"Hả... Cái này... Ta chỉ là một tên mù, làm sao có phúc phận đó, thôi bỏ đi.", Cửu Cát cười gượng gạo nói.
"Hiện tại ngươi cần phải dùng thân phận Cổ sư trà trộn vào Thủy Long Bang làm nội ứng, sau này đợi khi nào tu vi của ngươi đến Tam Hoa tụ đỉnh, ta sẽ giúp ngươi cắt một nhát là xong. Đến lúc đó tuy ngươi mất đi Yêu mạch, nhưng vẫn là nhất phẩm Võ sư, ta sẽ tiến cử ngươi đến bên cạnh Lý Thái công nghe lệnh, làm một tiểu thái giám bên cạnh Lý Thái công, vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết."
"Chẳng phải ngài nói nhiệm vụ hoàn thành sẽ dẫn ta đến Huyền Đô một chuyến sao?" "Hả... Ừ thì là vậy, đến lúc đó chúng ta vẫn sẽ đến Huyền Đô một chuyến, nấu thực sự không tìm được cách thì ta sẽ giúp ngươi cắt bỏ nó. So với tu thành Cổ Tiên trở thành một con yêu trùng khoác da người, còn không bằng nhanh chóng giải quyết, giữ lại bản ngã, tiêu diệt con Cổ trùng đó từ sớm...", Lãnh Ngọc Trinh kiên nhẫn khuyên nhủ.
"Lãnh tiền bối... Ngài nói chí phải."
Sau một hồi trò chuyện, Lãnh Ngọc Trinh nói xong liền hóa thành một làn khói xanh mờ ảo rời đi, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Cửu Cát đứng im lặng hồi lâu trong con hẻm nhỏ...
Ban đầu Lãnh Ngọc Trinh định lợi dụng hắn xong rồi giết hắn diệt khẩu; bây giờ nàng ta định lợi dụng hắn xong rồi thiến hắn.
Chuyện này... Ít ra cũng coi như là giữ được mạng.
Dù Cửu Cát có ghét cay ghét đắng con yêu thú Thủy Vân Giao kia đến đâu, cũng không đến mức ngu ngốc để mặc người ta lợi dụng.
Chấn Phong võ quán ở thành Lưu Hương, quán chủ Đường Chấn Phong mười phần tám chín là Cổ sư của Thủy Long Bang, còn nữa, Liễu Thủy xa hành chắc chắn cũng sản nghiệp của Thủy Long Bang.