Chương 227: Bản Tính Tham Lam
Chương 227: Bản Tính Tham LamChương 227: Bản Tính Tham Lam
Chân khí của Hà Thục Hoa còn rất yếu, thậm chí còn chưa đạt đến Thất Phẩm. Hôm qua, sau khi được cấy ghép Thiết Bì Cổ, nàng phát hiện mình đã có thể khống chế chân khí trong cơ thể vận chuyển như ý.
Tiêu chí của võ giả Thất Phẩm, điều khiển như ý.
Thiết Bì Cổ là Cổ trùng chủ động, chỉ cần nàng suy nghĩ, vận chuyển chân khí đến da.
Làn da trắng nõn của Hà Thục Hoa có thể lập tức biến thành màu đen như sắt, đủ để chống đỡ đao kiếm sắc bén.
Chỉ là chân khí của nàng còn yếu, chỉ có thể chống đỡ một chiêu.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi...
Điều này chứng tỏ Hà Thục Hoa không còn là nữ nhân bình thường nữa, võ giả bình thường cho dù có đao kiếm trong tay cũng không phải đối thủ của nàng.
Thiết Bì Cổ đã lợi hại như vậy, vậy Tâm Nhãn Cổ của Cửu Cát...
Ấy chính là Chuẩn Tiên Cổ.
Sau khi có được Chuẩn Tiên Cổ, Hà Thục Hoa sẽ có cơ hội trở thành Cổ Tiên.
Thế giới này phân chia đẳng cấp rõ ràng...
Phàm nhân, Võ sư, Võ Tiên là ba giai tầng hoàn toàn khác nhau.
Cổ Tiên tương đương với Võ Tiên, thậm chí còn mạnh hơn.
Võ Tiên chỉ có võ công, còn Cổ Tiên có cả lực lượng của Tiên Cổ. Cổ sư muốn có được Cổ trùng của người khác thật ra rất dễ dàng...
Cổ sư Hàn Kỳ Thông chết ở hậu viện Kỳ Hoàng Đường. Hà Thục Hoa tận mắt chứng kiến Thủy Tức Cổ kia lớn lên trong một đêm như thế nào, rốt cuộc là thôn phệ Hàn Kỳ Thông như thế nào, cuối cùng sinh ra một quả trứng Niết Bàn.
Bất kỳ Cổ trùng nào cũng vậy...
Tâm Nhãn Cổ cũng độc nhất vô nhị, có thể truyền thừa.
Chỉ cần giết Cửu Cát là có thể có được Tâm Nhãn Cổ, có được Tâm Nhãn Cổ là có thể khiến thực lực của bản thân lại tăng lên.
Tuy rằng sau khi Cổ sư phục dụng tỉnh huyết Giao Long, Thủy Tức Cổ cũng có thể lột xác thành Chuẩn Tiên Cổ.
Nhưng tỉnh huyết Giao Long căn bản không phải là bảo vật mà Hà Thục Hoa có thể chạm vào.
Nhưng Tâm Nhãn Cổ lại có thể chạm tay vào...
Nhưng trước khi có được Tâm Nhãn Cổ, Hà Thục Hoa còn phải làm rất nhiều việc.
Một là phải làm rõ cấy ghép Tâm Nhãn Cổ như thế nào?
Hai là tốt nhất sớm làm rõ Tâm Nhãn Cổ ăn cái gì?
Ba là tận khả năng lôi kéo Lý Tiểu Thúy, hai tỷ muội nhà họ Hạ, ngày sau mình có được Tâm Nhãn Cổ, ba nữ nhân này đầu sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của mình, giống như Cửu Cát dùng khí tức Tâm Nhãn Cổ khống chế mình vậy.
Hà Thục Hoa suy nghĩ rất nhiều, thậm chí có thể nói là suy nghĩ rất chu toàn.
Điều duy nhất nàng ta không cân nhắc chính là hậu quả.
Thậm chí nàng ta còn chưa cân nhắc đến việc sau khi có được Tâm Nhãn Cổ, nên làm thế nào để khắc chế Tâm Nhãn Cổ, khiến cho nó không đảo khách thành chủ.
Có lẽ đối với tất cả những kẻ tham lam mà nói, tâm ma lớn nhất chính là tâm lý may mắn.
Chính lòng tham lam khiến cho những kẻ tham lam căn bản không nhìn thấy hậu quả, cho dù nhìn thấy cũng sẽ theo bản năng xem nhẹ. Một người nếu như chưa từng có lòng tham lam, há lại đi mưu toan đạt được đồ vật không thuộc về mình?
Trên xe ngựa.
Hà Thục Hoa hết sức lấy lòng Cửu Cát...
Xe ngựa dừng lại.
Hà Thục Hoa đỡ Cửu Cát đi về phía tiểu viện.
Trong tiểu viện của Kỳ Hoàng Đường.
Rượu và thức ăn đã được bày xong.
Cá hoa quế hấp, cá thịt đậu phụ, bánh cá hoa quế, chạm hoa huyết vượng, xào gan heo... Sau khi ngồi xuống...
Hà Thục Hoa dựa sát vào Cửu Cát, nhiệt tình cực kỳ với ba nữ nhân khác, mở miệng một tiếng muội muội.
Sau khi ăn xong...
Hà Thục Hoa ôn nhu nói: "Ba vị muội muội, đêm nay có thể nhường lại cho tỷ tỷ được không?"
Hạ Huân Nhi và Hạ Linh Nhi đồng thời gật đầu.
Hôm nay nhân lúc Cửu Cát ở bên ngoài kéo nhị hồ, Hà Thục Hoa đã lôi kéo hai vị muội muội này.
Còn Lý Tiểu Thúy vốn làm việc dưới tay Hà Thục Hoa, đương nhiên càng không có ý kiến. "Cảm ơn các vị muội muội." Hà Thục Hoa vẻ mặt cảm kích nói.
Phòng ngủ của Hà Thục Hoa.
Vị Chưởng Quỹ Kỳ Hoàng Đường này dốc hết khả năng hầu hạ Cửu Cát...
Không biết qua bao lâu...
Lúc này màn đêm đã sớm buông xuống.
Hà Thục Hoa rúc vào bên cạnh Cửu Cát, tùy ý nói: "Thiết Bì Cổ kia lợi hại thật đấy, thế mà có thể khiến thiếp đao thương bất nhập, tướng công... Tâm Nhãn Cổ của chàng là Chuẩn Tiên Cổ, chắc hẳn là lợi hại hơn gấp mười lần phải không?"
"Ừm..." Cửu Cát khẽ hừ một tiếng, cũng không biết có phải đang trả lời hay không.
"Tướng công... Có thể nói cho thiếp biết được không? Tâm Nhãn Cổ rốt cuộc lợi hại ở đâu? Ứm... Có thể nói cho thiếp biết được không?" Hà Thục Hoa dùng giọng điệu làm nũng nói.
Nghe vậy, Cửu Cát trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên nói: "Nàng cảm thấy hứng thú với Tâm Nhãn Cổ sao?”
"Thiếp chỉ là hiếu kỳ..." Hà Thục Hoa cắn môi, tội nghiệp nói.