Chương 249: Tiểu kiều lưu thủy 1
Chương 249: Tiểu kiều lưu thủy 1Chương 249: Tiểu kiều lưu thủy 1
Đáng tiếc...
Hắn đánh không lại.
Tưởng Ngọc Thanh ít nhất cũng đã tu luyện đến cảnh giới chân khí ngoại phóng, là Võ sư ngũ phẩm thực sự.
Quách Hùng từ nhỏ sinh ra trong Võ Tiên thế gia Quách gia, trong tộc hắn có thiên phú luyện đan chế dược rất cao, hắn chỉ cần nhìn qua là có thể học được Ngũ Sắc Luyện Đan Thuật, hắn tài hoa hơn người, nhưng lại không được coi trọng.
Bởi vì hắn là một phàm nhân!
Một người vĩnh viễn chỉ có thể trở thành Dược sư, tuyệt đối không thể trở thành Luyện đan sư.
Mặc dù ở luyện đan phường của Quách gia, mỗi người đầu rất khách khí với hắn, nhưng hắn biết đó chỉ là khách sáo bề ngoài.
Điều mà Quách Hùng hâm mộ nhất chính là những tộc nhân bối phận cao, võ công cao cường và dung mạo tuấn tú trong tộc, Quách Hùng rời khỏi Quách gia, cũng không có ai ngăn cản, bởi vì bọn họ cảm thấy một phàm nhân có hay không cũng được, bọn họ căn bản không tin Quách Hùng đã nắm giữ Ngũ Sắc Luyện Đan Thuật.
Quách Hùng nhìn Tưởng Ngọc Thanh với ánh mắt tràn đầy dục vọng chiếm hữu.
bối phận của nữ nhân Tưởng Ngọc Thanh này cực cao, nàng gả cho Thất thúc công của Vi gia, ngay cả trưởng lão Tuyệt Phong nhìn thấy nàng cũng phải gọi một tiếng Tưởng di. Tưởng Ngọc Thanh cho dù là bối phận, võ công, hay là dung mạo đều khiến Quách Hùng hoàn toàn không thể kìm nén được.
"Quách Dược sư?"
"Hả... Chuyện gì?"
"Sao Dược sư lại ngẩn người ra vậy, chẳng phải ngươi muốn dạy đồ nhi bảy pháp luyện đan sao?" Tưởng Ngọc Thanh mỉm cười quyến rũ nói.
"Được được được... Hai người các ngươi ở lại trông lò đan, hai canh giờ sau lại đến gọi ta." Quách Hùng phân phó.
"Tuân mệnh." Đường Tiên Nhi chắp tay đáp.
Cửu Cát chỉ cười mà không nói. Nữ nhân Tưởng Ngọc Thanh kia. tuyệt đối không phải là người dễ chơi.
Một người phụ nữ bằng lòng gả cho Thất thúc công của Vi gia, trong lòng sao có thể không có chút bản lĩnh?
Huống chỉ Vi Thất thúc công đã chất rồi.
Rốt cuộc hắn chết như thế nào?
Nói không chừng Tưởng Ngọc Thanh kia ngoài bản lĩnh kinh người còn có phần tàn độc hơn người.
Nếu nói Hà Thục Hoa là tham lam, vậy thì Tưởng Ngọc Thanh chính là quyến rũ.
Tên Quách Hùng kia nếu không có thủ đoạn đặc biệt thì chắc chắn không thể có được Tưởng Ngọc Thanh.
Tưởng Ngọc Thanh tuy quyến rũ, nhưng tuyệt đối sẽ không cam tâm tình nguyện với một tên phàm nhân.
Nàng ta nhất định sẽ treo cao Quách Hùng, nghĩ trăm phương ngàn kế để moi hết mọi thứ của hắn.
Chờ đến khi Quách Hùng dạy hết Ngũ Sắc Luyện Đan Thuật cho Tưởng Ngọc Thanh.
Tưởng Ngọc Thanh không ném tên kia vào lò luyện thì coi như là may mắn lắm rồi.
Cửu Cát khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển chân khí đến tai, bắt đầu ghé tai lắng nghe. Kinh mạch ở tai là do Cửu Cát dùng khúc "Thảo Lư Dạ Vừañ" để đả thông.
Ban đầu Cửu Cát không cảm thấy có gì thần kỳ, sau này mới phát hiện ra nếu vận chân nguyên đến tai có thể khiến thính lực trở nên rõ ràng hơn, cách xa hai ba mươi mét cũng có thể nghe được tiếng kim rơi.
Cùng với Cửu Cát khoanh chân ngồi xuống...
Mặc dù cửa phòng luyện đan đã đóng kín, nhưng Cửu Cát lại nghe rõ mồn một tiếng của Tưởng Ngọc Thanh và Quách Hùng ở trong sân...
Bảy pháp luyện đan: đoán, luyện, chưng, dung, rút, bay, phục, Cửu Cát đã sớm xem qua trong tàng thư của Ngao Thanh Sơn, nhưng trong sách chỉ là lý thuyết suông, hôm nay nghe Quách Hùng nói, rất nhiều điểm khác biệt đều có thể lĩnh ngộ ngay lập tức.
Quách Dược sư này quả nhiên có bản lĩnh...
Khoảng chạng vạng tối.
Quách Dược sư tự mình chủ trì mở lò, luyện chế ra ba viên Ngũ Độc Đan.
Quách Dược sư đưa cả ba viên Ngũ Độc Đan này cho Tưởng Ngọc Thanh.
"Đa tạ sư phụ." Tưởng Ngọc Thanh khế khom người, xoay người rời đi.
Khiến cho lời muốn giữ nàng ở lại qua đêm của Quách Hùng nghẹn lại trong cổ họng.
Ngày hôm sau. Cửu Cát dậy sớm đến phòng luyện đan, lại phát hiện Tưởng Ngọc Thanh không đến.
Tưởng Ngọc Thanh không đến, Quách Dược sư tất nhiên cũng không thể nào thể hiện tài nghệ luyện đan của mình.
Quách Hùng thật đáng thương, nữ nhân kia đã bắt đầu treo cao khẩu vị của hắn rồi...
Mặc dù nhắm mắt, nhưng Cửu Cát cũng chẳng có hứng thú nhìn sắc mặt của Quách Hùng, hắn xoay người rời khỏi phòng luyện đan.
Gần đây Cửu Cát học được "Lưu Thủy Kiếm Quyết", tất nhiên hắn không thể nào tu luyện bộ kiếm pháp này một cách bài bản, hắn dự định sáng tác một khúc nhạc có ý cảnh như nước chảy, trước tiên đả thông kinh mạch cần thiết cho "Lưu Thủy Kiếm Quyết", sau đó mới luyện tập chiêu thức, như vậy có thể dễ dàng luyện thành "Lưu Thủy Kiếm Quyết".
Đáng tiếc Cửu Cát vẫn chưa thể nào nắm bắt được ý cảnh của dòng nước.
Chỉ cần nắm bắt được ý cảnh đó, nắm bắt được linh cảm đó, "Lưu Thủy Kiếm Quyết" vốn cần phải mất mấy năm tu luyện, có lẽ chỉ trong một đêm là có thể luyện thành.
Vi Gia bảo.
Một gian đình nghỉ mát, một cây cầu nhỏ, một dòng suối nhỏ róc rách chảy.