Chương 283: Bất Ngờ 1
Chương 283: Bất Ngờ 1Chương 283: Bất Ngờ 1
"Dừng lại! Dừng lại..." Vi Đạt Hoa nhìn đến nỗi hai mắt trợn tròn.
Biểu ca mù lòa lúc này đang thoải mái nằm trong hồ nước, còn nha hoàn xinh đẹp của hắn thì ôm lấy mặt hắn, hôn ngấu nghiến.
"Biểu ca, ta còn tưởng huynh buổi chiêu đến Xuân Giang Lâu tiêu tiần, không ngờ huynh căn bản không đi, ở nhà chơi trò này, chúng ta đi thôi... nhường chỗ này cho biểu ca." Vi Đạt Hoa dặn dò.
Chờ Vi Đạt Hoa rời đi, Lý Tiểu Thúy và Cửu Cát mới dừng lại.
"Đi thay quần áo thôi."
"Ừm." Lý Tiểu Thúy gật đầu.
hị
Nội thành. Biệt viện Lương gia.
Kho dược liệu.
Hà Thục Hoa kiểm kê số dược liệu bị mất, mấy lần nghẹn ngào, nàng hai mắt rưng rưng, vẻ mặt đau khổ.
Hai thùng dược liệu bị hai quả cầu lửa đốt cháy kia là hai thùng dược liệu giá trị nhất mà Kim Trụ trấn thu thập được, trong đó thậm chí còn có rất nhiều dược liệu chính để luyện chế Huyền Chân Ngưng Khí Đan.
"Lương công tử... đây là số sách ghi chép số dược liệu bị mất." Hà Thục Hoa hai tay dâng sổ sách, nói năng nghẹn ngào.
Lương Siêu Phàm nhìn sổ sách...
Số lượng mất mát này quả thật rất lớn, nếu quy đổi thành Ngũ Trảo Kim Nguyên thì cũng phải hơn ba mươi miếng.
"Ài... thôi vậy, chỉ cần người không sao là được." Lương Siêu Phàm đặt sổ sách sang một bên.
"Đa tạ chủ gia rộng lượng." Hà Thục Hoa cảm kích nói.
Ngày hôm sau...
Biệt viện Vi gia.
Hai tên hạ nhân thay thuốc trị thương cho Vi Đạt Hoa.
Lúc này trên đùi Vi Đạt Hoa đã kết vảy một mảng lớn, tin rằng không bao lâu nữa, chờ những lớp vảy này bong ra, hai chân của Vi Đạt Hoa sẽ lành lặn như lúc ban đầu.
Khi hạ nhân băng bó vết thương cho Vi Đạt Hoa xong.
Một nữ tử vội vàng xông vào.
"Đại ca! Đại ca! Nói cho huynh một tin tốt, Xuân Giang Lâu bị niêm phong rồi, Tiêu Khang tên khốn kiếp kia gặp xui xẻo rồi, đã bị giam vào đại lao của phủ thành chủ." Vi Thanh Thanh hưng phấn kêu lên.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Vi Thanh Thanh quay đầu lại phát hiện Cửu Cát mù lòa không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng mình.
Lãoúc này Cửu Cát đã có thể phóng chân khí ra ngoài, võ công còn cao hơn Vi Thanh Thanh, thi triển khinh công Lạc Diệp Phiêu, thần không biết quỷ không hay xuất hiện sau lưng Vi Thanh Thanh.
"Cửu Cát huynh... thì ra huynh cũng ở đây."
"Từ từ nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Cửu Cát lại hỏi.
"Buổi chiều hôm qua, có một vị Võ Tiên đeo mặt nạ sắt đến Xuân Giang Lâu..."
"Võ Tiên?" Cửu Cát kinh ngạc hỏi lại.
"Ừm... đúng vậy, chính là Võ Tiên, người đó có thể dùng tay không phát ra quả cầu lửa, quả cầu lửa kia uy lực kinh người, hai thùng dược liệu trong nháy mắt đã bị đốt cháy, giáo tập trong Võ viện nói, chỉ có Võ Tiên mới làm được." Vị Thanh Thanh giải thích.
"Vị Võ Tiên kia đến Xuân Giang Lâu làm gì?" Cửu Cát hỏi.
"Vị Võ Tiên kia gọi cô nương nào?" Vi Đạt Hoa xoa tay, vẻ mặt hưng phấn.
"Võ Tiên sao có thể giống huynh chứ?" Vi Thanh Thanh lộ vẻ mặt ghét bỏ.
"Nghe nói vị Võ Tiên kia đeo mặt nạ sắt, che giấu thân phận tiến vào Xuân Giang Lâu, ở tầng cao nhất của Xuân Giang Lâu phát hiện Cổ trùng mà Tiêu Khang giấu kín, mà vị Võ Tiên kia vì muốn gây sự chú ý cho người khác, ở trong lầu các phát ra hai đạo quả cầu lửa, đốt cháy hai thùng dược liệu của Lương gia..."
"Lương gia dù sao cũng Võ Tiên thế gia đứng đầu Lưu Hương tỉnh, cũng chỉ có Lương gia mới dám lục soát sản nghiệp của Tiêu gia, khi trưởng lão Lương gia đến Xuân Giang Lâu, trước mặt thành chủ Đinh Hóa Vần, ông ta lục soát được rất nhiều mê dược trong phòng riêng của Tiêu Khang, trong đó thậm chí còn có một cái hồ lô đen rỗng tuếch..."
"Cái hồ lô đen kia là vật mà Cổ sư chuyên dùng, Tiêu Khang lại cất giấu vật này, tám chín phần mười là có liên quan đến Cổ sư."
"Cổ sư là cái gì?" Vi Đạt Hoa vẻ mặt mờ mịt hỏi.
"Cổ sư chính là đám người ghê tởm cấy Cổ trùng vào trong cơ thể, bên Mông Trạch kia sản sinh rất nhiều côn trùng, nghe nói có rất nhiều Cổ sư, bọn họ cấu kết với yêu thú, cùng Võ Tiên của Đại Càn triều đình chúng ta đối kháng, khiến Võ Tiên của Đại Càn triều đình chúng ta tổn thất rất lớn." Vi Thanh Thanh vỗ bàn đá nói.
"Mượn yêu Cổ để tu luyện chính là Cổ sư." Cửu Cát cũng nói. Trong miệng Vi Thanh Thanh, Cổ sư hiển nhiên là kẻ tà ác cấu kết với yêu thú, còn trong miệng Cửu Cát, Cổ sư chỉ là một con đường tu luyện.
"Mượn yêu Cổ để tu luyện?" Vi Đạt Hoa lẩm bẩm tự nói.
"Vậy nếu người thường cấy Cổ trùng vào trong cơ thể, có thể tu luyện võ đạo sao?"
"Có thể!" Cửu Cát chắc chắn nói.
"Người thường trời sinh không có linh mạch, vốn không thể tu luyện, nhưng nếu cấy Cổ trùng vào thì sẽ có yêu mạch, có yêu mạch cũng có thể hấp thu linh khí của trời đất, cũng có thể tu luyện võ đạo..."