Chương 352: Trao đổi tin tức 1
Chương 352: Trao đổi tin tức 1Chương 352: Trao đổi tin tức 1
"Cầm đồ cũng làm."
"Vậy được... Ngươi xem thứ này của ta đáng giá bao nhiêu bạc?" Thanh niên kia lật tay, trong tay xuất hiện một viên đá nhỏ màu xám.
"Công tử nói đùa rồi, đây chỉ là một hòn đá." Tiểu nhị cười nói.
"Hòn đá? Ngươi nhìn cho kỹ đi." Thanh niên cầm hòn đá màu xám gõ lên bàn gỗ.
Đinh định đang đang, phát ra âm thanh trong trẻo như kim loại.
"Ngươi chưa từng thấy qua loại thượng phẩm này đâu, nó gọi là Nguyên Từ Tinh Kim, chỉ cần pha một chút vào bất kỳ kim loại nào, có thể khiến nó cứng hơn gấp trăm lần, Ngũ Trảo Kim Nguyên chính là do hoàng kim và một ít Nguyên Từ Tỉnh Kim dung hợp mà thành." - Thanh niên đội nón ra vẻ chế giêu.
"Nguyên Từ Tinh Kim? Quả thật chưa từng nghe nói, để ta đi gọi chưởng quỹ."
"Không cần gọi chưởng quỹ đâu, chuyện làm ăn lớn như vậy, chưởng quỹ của các ngươi không quyết định được, dẫn ta đi gặp Viện chủ của các ngươi." Thanh niên móc tai nói.
Một lát sau.
Thanh niên đội nón được quản sự dẫn đến biệt viện Vi gia.
Gần đến tiểu viện.
Đinh đỉnh đang đang đỉnh đang đang...
Tiếng đàn tỳ bà đơn điệu vang lên. Bước vào trong tiểu viện...
"Khâu quản sự... Ngươi lui ra ngoài đi." Cửu Cát nói.
"Vâng." Khâu quản sự xoay người rời đi.
Trong tiểu viện chỉ còn lại hai người.
"Dục Vấn Đương Niên Hưng Phế Sự, Chỉ Kim Duy Hữu Tịch Dương Hồng." Cửu Cát nói ra nửa câu đầu. (Cao ốc đột ngột tựa trời xanh, muôn dặm giang sơn thu vào tầm mắt)
"Dục Vấn Đương Niên Hưng Phế Sự, Chỉ Kim Duy Hữu Tịch Dương Hồng." Thanh niên đội nón tiếp lời. (Muốn hỏi chuyện hưng phế năm xưa, nay chỉ còn lại ánh tà dương) Hắn bỏ nón xuống, người này chính là Ngân la Đả canh nhân Chu Thiếu Tuyần.
"Không ngờ mới vài tháng không gặp... Ngươi đã trà trộn vào Võ Tiên thế gia rồi." Chu Thiếu Tuyền cảm khái nói.
"Ta vốn là người của Vi gia, nay đã có tư chất tu luyện, đương nhiên phải quay về gia tộc." Cửu Cát ngồi thẳng dậy giải thích.
"Hoa công công là do ngươi giết phải không?"
"Không phải!" Cửu Cát nghiêm nghị nói.
"Không phải ngươi thì còn là ai? Thi thể của hai tỷ muội nhà họ Hạ đầu bị lấy mất." "Hoa công công không phải ta giết, lúc ta đến hắn đã chết rồi, ta chỉ muốn cứu người."
"Ý ngươi là bọn họ đồng quy vu tận?"
"Chắc là vậy."
"Túi trữ vật của bọn họ đều bị ngươi lấy mất rồi?"
"Bên trong không có gì tốt, ta chỉ tiện tay lấy chút đồ linh tinh."
"Ngươi có biết Hoa Anh cũng là Cổ sư không?"
"Cái gì? Công công của triều đình Đại Càn lại là Cổ sư, không biết Hoa Anh kia có Cổ trùng gì?"
"Vô Cực Cổ... Đó là một loại Cổ trùng có thể gia tăng tốc độ rất mạnh, một khi thi triển, thân thể như ảo ảnh, đao kiếm khó lòng làm bị thương."
"Ngươi có được nó không?”
"Ta đã thiêu nó rồi."
"Sao ngươi lại lãng phí như vậy?" Cửu Cát lộ vẻ tiếc nuối.
"Lãnh đại nhân rất có thành kiến với Cổ sư. Nàng ta cho rằng Cổ sư chỉ có hai kết cục, một là Cổ trùng phá thể chui ra, hai là đánh mất lý trí, cuối cùng biến thành trùng yêu mang hình người."
"Chẳng lẽ ngươi không có thành kiến với Cổ sư sao?" Cửu Cát hỏi ngược lại.
"Sự thật bày ra trước mắt... Tu vi của ngươi thấp nên không nói làm gì, dù sao Cổ sư tu vi thấp cũng không bị Cổ trùng ảnh hưởng... Nhưng Hạo Khí lâu chủ Lý Thái Huệ đã là Chân Tiên, vậy mà vẫn có Vô Cực Cổ, ông ta vẫn giữ được lý trí, quyền khuynh triều dã, điều này chứng tỏ ông ta không phải trùng yêu."
Nghe được những bí mật này.
Đinh định đang đang định đang đang...
Cửu Cát theo bản năng gảy đàn tỳ bà.
"Có khả năng người ngồi trên Hạo Khí Lâu kia là một trùng yêu không?" Cửu Cát hỏi.
Chu Thiếu Tuyền suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm túc hỏi Cửu Cát.
"Nếu Cổ trùng đoạt xá Cổ sư, ngươi cho rằng phải phân biệt như thế nào? Là người hay là trùng?"
Cửu Cát mỉm cười đáp: "Ta làm sao biết được... Nhưng ta nghĩ không phải tộc ta, tất có dị tâm, nếu Cổ sư thực sự biến thành trùng yêu mang hình dạng con người, chắc chắn hắn sẽ thân cận yêu quái, xa lánh Nhân tộc, cho dù có ăn thịt người cũng không cảm thấy ghê tởm..."
Nghe vậy, Chu Thiếu Tuyền đi qua đi lại trước mặt Cửu Cát, trầm ngâm một lúc lâu rồi nói: "Tiêu chuẩn phán đoán này của ngươi rất hay, chỉ cần ăn thịt người mà không thấy ghê tởm, vậy thì chắc chắn không phải người, nhưng Lý Thái Huệ rốt cuộc ăn cái gì, ta làm sao biết được, nếu ông ta muốn ăn thịt người chắc chắn sẽ làm một cách bí mật..."
"Vậy thì không có cách nào phán đoán." Cửu Cát thở dài nói. "Chu huynh... Huynh cố ý đến tìm ta, không biết có chuyện gì?" Cửu Cát hỏi.
"Thủy Long Bang mà ta nhờ ngươi điều tra thế nào rồi?"
"Trung tâm triều đình Đại Càn đầu là Cổ sư, ngươi còn bận tâm đến Thủy Long Bang làm gì?"
"Triều đình Đại Càn ta thì không có khả năng nhúng tay vào, cho dù có điều tra được cũng không biết nên làm thế nào, nên muốn đến hỏi thăm tình hình bên ngươi một chút." Chu Thiếu Tuyền lấy một bầu rượu từ trong túi trữ vật ra, ngửa đầu uống, có vẻ như tâm trạng hắn không được tốt cho lắm.