Chương 358: Nguyên từ phi đao 2
Chương 358: Nguyên từ phi đao 2Chương 358: Nguyên từ phi đao 2
"Viện chủ đại nhân... Kim nguyên bảo đã luyện xong rồi." Lý Thiết Tượng cầm hai khối kim nguyên bảo vừa mới đúc xong đưa đến trước mặt Cửu Cát.
"Lý sư phụ... Khối Nguyên Từ Tinh Kim này có thể rèn được bao nhiêu thanh nguyên từ phi đao." Cửu Cát hỏi.
"Cái này... Tiểu nhân chưa từng luyện nguyên từ phi đao, đối với việc này hoàn toàn không biết gì." Lý Thiết Tượng lộ vẻ khó xử.
"Trịnh quản sự... Ngươi có biết không?"
"Theo thuộc hạ được biết, Nguyên Từ Tinh Kim này dung nhập vào thỏi sắt, rèn thành phi đao cũng không khó, nung chảy sau đó rèn chung với sắt tỉnh luyện là được, nhưng lượng cụ thể thì ta cũng không rõ lắm, hay là cho vào hết chung?"
"Ý ngươi là bốn miếng Ngũ Trảo Kim Nguyên của ta chỉ có thể rèn được một thanh nguyên từ phi đao?" Cửu Cát hơi bất mãn nói.
"Viện chủ đại nhân... Nếu thật như lời Trịnh quản sự nói, trực tiếp nung chảy rèn, vậy tiểu nhân hoàn toàn có thể đảm nhiệm, nhiều nhất nửa canh giờ là có thể rèn ra một thanh nguyên từ phi đao, chỉ là thép tốt dùng trên lưỡi đao, trực tiếp nung chảy rèn như vậy thì có phần quá thô, tiểu nhân sợ lãng phí bảo bối tốt như vậy." Lý Thiết Tượng vẻ mặt tiếc rẻ nói.
"Không sao... Một thanh nguyên từ phi đao cũng đủ dùng rồi, dù sao giết người cũng chỉ cần một đao, ngươi cứ việc rèn đi, cho dù sau này ta gặp được luyện khí sư lợi hại, thì dùng dung kim thủy tinh luyện lại Nguyên Từ Tinh Kim này là được." Cửu Cát quả quyết nói.
"Vậy được..." Lý Thiết Tượng đáp ứng.
"Ngươi cứ rèn ở đây đi, dụng cụ ta đều đã chuẩn bị cho ngươi rồi." Cửu Cát dùng giọng điệu không cho phép nghỉ ngờ nói.
Nguyên Từ Tinh Kim cực kỳ quý giá, Cửu Cát tất nhiên không yên tâm để Lý Thiết Tượng cầm về lò rèn nhà mình rèn đao.
Dưới sự giám sát của Cửu Cát cùng một đám người, Lý Thiết Tượng bắt đầu rèn nguyên từ phi đao.
Ngay lúc Lý Thiết Tượng cầm búa tạ đập sắt tinh luyện và Nguyên Từ Tinh Kim đã nung chảy hòa vào nhau, một quản sự khác của Viên gia biệt viện, vội vàng chạy đến phòng luyện đan.
Tên quản sự kia xông vào phòng luyện đan, phát hiện phòng luyện đan vậy mà đã được cải tạo thành phòng luyện khí.
Vị trí ban đầu để trống, đặt một lò nung, bên cạnh lò nung, là một cái đe lớn, một người đàn ông lực lưỡng, tay cầm búa tạ, đập búa liên hồi.
"Viện chủ đại nhân... Thiếu Thành chủ Đinh Triệt có việc gấp cầu kiến."
"Đinh Triệt? Hắn tới làm gì?"
"Tiểu nhân không biết."
"Ừm... Các ngươi ở đây canh chừng, ta ra ngoài một chuyến." Cửu Cát dặn dò hai huynh đệ Bách Linh xong, liần dẫn theo hai tỷ muội Hạ gia rời khỏi phòng luyện đan đi đến tiểu viện.
Đinh Triệt được dẫn đến bên ngoài tiểu viện chờ đợi.
Đinh Triệt đang chờ đợi không hề tức giận, ngược lại khóe miệng còn nở một nụ cười nhàn nhạt.
"Tên Viên Cửu Cát này, thật là lớn gan, chẳng lẽ tự coi mình là Viện chủ của Lương gia rồi sao?" Một tên thị vệ cũng đang chờ đợi từ lâu tức giận nói.
"Lão Hứa... Đừng nóng vội, dù sao chúng ta cũng khách, chờ một chút cũng nên." Đinh Triệt bình tĩnh nói.
Dù sao cũng chẳng ai đi so so đo đo với một tên sắp chết...
Leng keng leng keng leng keng...
Tiếng đàn tỳ bà đơn điệu trong tiểu viện lại vang lên.
Nghe tiếng đàn tỳ bà này, khóe miệng Đinh Triệt lại hiện lên một nụ cười chế giêu.
"Thiếu Thành chủ... Trương Viện chủ có mời."
"Được." Đinh Triệt gật đầu, bước vào tiểu viện.
Tiểu viện vẫn như cũ.
Cửu Cát ngồi trên ghế đá.
Hai tỷ muội Hạ gia một thân áo xanh đứng cạnh, tay ôm kiếm.
"Trương Viện chủ... Thật là đáng mừng, đáng mừng." Đinh Triệt chắp tay nói.
"Thiếu Thành chủ... Không biết có gì đáng mừng?" Cửu Cát vừa gảy đàn tỳ bà, vừa hỏi.
"Vừa rồi từ tỉnh thành truyền đến tin tức, Viên gia sắp nhận được Phong Địa lệnh, Viên gia trưởng lão ở biệt viện tỉnh thành đã truyền báo cho tất cả các Viện chủ của các biệt viện, lập tức quay về Đại Khâu thương nghị việc di chuyển đến Thương Sơn." Định Triệt nói.
Keng!
Tiếng đàn tỳ bà của Cửu Cát đột nhiên dừng lại.
Di chuyển đến Thương Sơn...
Không ngờ lại nhanh như vậy.
Lông mày Cửu Cát khẽ động đậy, sau đó tay lại gảy đàn tỳ bà.
"Ta biết rồi." Cửu Cát thản nhiên nói. "Vậy ta đi đây." Đinh Triệt thăm dò nói.
"Vậy ta không tiễn nữa."
"Hừ!" Đinh Triệt phẩy tay áo xoay người bỏ đi.
Sau khi Đinh Triệt rời đi, Cửu Cát ngồi trong tiểu viện trầm tư hồi lâu. "Chờ nguyên từ phi đao rèn xong chúng ta liên quay về Thương Sơn, các ngươi chuẩn bị một chút đi."
Cửu Cát nói.
"Vâng." Hai tỷ muội Hạ gia đồng thời gật đầu.
Nửa ngày sau.
Một chiếc xe ngựa màu đen rời khỏi nội thành. Lúc ra khỏi cổng thành nội thành, một tên thị vệ thả chim bồ câu ra.
Chim bồ câu trắng bay trên chiếc xe ngựa màu đen, trong nháy mắt đã vượt qua xe ngựa, bay ra khỏi thành.
Xe ngựa màu đen đi đến đường lớn phía Đông, dừng lại trước cửa tiệm thuốc Kỳ Hoàng Đường.