Chương 364: Diên Thọ Đan 2
Chương 364: Diên Thọ Đan 2Chương 364: Diên Thọ Đan 2
"Viên đan dược này có màu vàng cam, tròn trịa, nhìn giống Diên Thọ Đan, nhưng phong ấn trên hộp đã bị mở ra, thật giả rất khó phân biệt..."
"Đan dược do Ngọc Hồ Đan Minh luyện chế đầu được đựng trong hộp gỗ, bên ngoài hộp có thêm một lớp phong ấn, chỉ cần phong ấn chưa bị mở ra thì Ngọc Hồ Đan Minh có thể đảm bảo đan dược bên trong tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng một khi đã bị mở ra, rất có thể đã bị đánh tráo, cho nên viên này có phải là Diễn Thọ Đan hay không, muội cũng không rõ." Vi Kim Ngọc giải thích.
Thì ra là vậy...
Chữ "Thọ" kia và dây thừng buộc trên đó chính là phong ấn, chỉ cần cởi dây thừng ra, dây thừng sẽ bốc cháy, đây chính là kỹ thuật phong ấn độc môn của Ngọc Hồ Đan Minh.
Nếu như phong ấn của hộp gỗ tương tự mà mở ra không bốc cháy, vậy thì tám chín phần mười là đan dược giả.
"Biểu ca... Huynh mua được viên đan dược này với giá bao nhiêu?”
"Hai mươi lượng bạc."
"Vậy chắc chắn là đồ giả rồi! Nếu là Diên Thọ Đan thật, cho dù có hai mươi lạng vàng cũng không mua được." Vi Kim Ngọc khẳng định nói.
"Phàm nhân có thể ăn Diên Thọ Đan sao?”
"Từ phàm nhân cho đến Võ Tiên đều có thể ăn, nhưng trong sách có ghi chép lại, lần đầu tiên ăn có hiệu quả tốt nhất, lần thứ hai ăn hiệu quả giảm một nửa, sau ba lần thì không còn chút tác dụng nào nữa."
"Ồ... Ta hiểu rồi, đa tạ Kim Ngọc biểu muội."
Cửu Cát đóng hộp gỗ lại, đưa cho Hạ Huân Nhi bên cạnh.
Hạ Huân Nhi lấy dây thừng nhỏ buộc hộp gỗ lại, cất vào túi trữ vật.
"Kim Ngọc biểu muội... Muội xem giúp ta đây là thứ gì?" Cửu Cát lẫy ra một cục đất màu vàng từ trong túi trữ vật.
Nhìn thấy cục đất, Vi Kim Ngọc lại cau mày.
Nàng nhận lấy cục đất.
Vi Kim Ngọc dùng tay bẻ thử, phát hiện cục đất này rất dẻo dai, không dễ bẻ gãy. Cục đất bình thường chắc chắn chỉ cần bẻ nhẹ là gãy.
Vi Kim Ngọc hơi do dự, đưa cục đất lên miệng cắn một miếng, lẫy ra, trên cục đất xuất hiện một hàm răng, mà dấu răng kia đang từ từ khôi phục lại như cũ...
"Đây... Đây là Nguyên Thổ." Vi Kim Ngọc khẳng định nói.
"Nguyên Thổ là gì vậy?"
"Là một loại tài liệu rất quý hiếm, có rất nhiều công dụng..."
"Công dụng lớn nhất của Nguyên Thổ là dùng để luyện khí, có thể tăng cường độ dẻo dai cho binh khí, Luyện Khí đại sư có thể dùng Nguyên Thổ để chế tạo ra pháp khí có thể tự động phục hồi sau khi bị hư hại." "Tự động phục hồi... Thật lợi hại." Cửu Cát kinh ngạc nói.
"Muội nghe cha muội nói, đại đa số pháp khí hệ Thổ đầu có thể tự động phục hồi, chỉ là pháp khí hệ Thổ đều rất nặng, không phải là chùy thì là thuẫn, cho dù có chế tạo thành đao kiếm cũng dày như cánh cửa, nếu như thêm vào chủy thủ, tế kiếm thì chỉ có thể tăng thêm độ dẻo dai cho chúng, không thể khiến chúng có được năng lực tự động phục hồi."
"Ngoài luyện khí ra, Nguyên Thổ còn có công dụng gì nữa?" Cửu Cát hỏi.
"Còn có thể ăn." Vi Kim Ngọc nói.
"Hả... Ấn trực tiếp như vậy sao?"
"Nếu Võ sư tu luyện Thổ Sát mà ăn Nguyên Thổ này có thể trực tiếp gia tăng công lực, nhưng Nguyên Thổ rất quý hiếm, bình thường bọn họ chỉ ăn vào lúc đột phá."
"Nếu không phải tu luyện Thổ Sát thì sao?"
"Nếu Võ sư tu luyện Kim Sát mà ăn vào có thể bổ sung Kim Sát, dù sao Thổ sinh Kim... Còn những Võ sư khác ăn vào thì chẳng có tác dụng gì..."
Bổ sung Kim Sát!?
Có lẽ thứ này có thể dùng để...
Cửu Cát trầm ngâm một lát, sau đó hỏi tiếp: "Đã có Nguyên Thổ, vậy có Nguyên Thủy, Nguyên Mộc, Nguyên Hỏa, Nguyên Kim không?"
"Không có... Muội chỉ nghe nói đến Nguyên Thổ, hình như thứ này là sản phẩm phụ khi khai thác linh thạch, đất bùn cộng sinh với linh thạch chính là Nguyên Thổ."
"Linh thạch là gì?"
"Đó là thứ mà Võ Tiên mới dùng."
"Nguyên Thổ không có giá cố định, muội thấy cục Nguyên Thổ trong tay huynh ít nhất cũng đáng giá hai ba viên Ngũ Trảo Kim Nguyên."
"Ồ... Vậy thì không rẻ chút nào."
ñ
Khoảng chạng vạng tối.
Ngũ thúc công Vi Nhất Thành và tam phòng Vi Tuyệt Phi từ Hàn Khí Hồ phong trần mệt mỏi trở về.
Cả hai đầu là đạp không bay đến. Ngũ thúc công Vi Nhất Thành là Võ sư nhị phẩm, bối phân rất cao, chỉ đứng sau Vi Nhất Hồng Võ Tiên của Vi gia.
Tam phòng Vi Tuyệt Phi là con trai thứ hai của Vi Nhất Hồng Võ Tiên, tu vi cao nhất đã đạt đến nhất phẩm Tam Hoa Tụ Đỉnh, chỉ cách cảnh giới Võ Tiên một bước ngắn ngủi.
"Chư vị gia lão... Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu." Ngũ thúc công Vi Nhất Thành chắp tay nói.
"Không dám... Ngũ thúc công, tam đệ, hai người từ Thương Sơn đường xa mà đến, vất vả rồi, mau vào ăn cơm tối trước đã."
"Hay là bàn chuyện chiến thuật trước đi, ba vị quân sư đã thương lượng thế nào rồi?" Vi Nhất Thành vẻ mặt nghiêm nghị hỏi.