Chương 367: Không có kế sách nào là bất b...
Chương 367: Không có kế sách nào là bất b...Chương 367: Không có kế sách nào là bất b...
"Chỉ khi nào nắm rõ những thông tin tình báo này, chúng ta mới có thể đưa ra được chiến thuật thích hợp, mà chiến thuật thích hợp nhất chính là mưu kế mạnh nhất, cũng chiến thuật chắc chắn sẽ thắng..."
"Tuỳ tiện tìm một người đi quyết đấu, muốn hấp dẫn sự chú ý của Điền gia, sau đó tập kích vào sào huyệt của đối phương, đây chẳng phải là trò cười sao?" Cửu Cát vừa đàn, vừa cười nhạo nói.
"Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng... Hiền chất nói chí phải."
"Võ Tiên của hai nhà Vi - Điền đầu sẽ không trở về Cửu Châu, chiến đấu chỉ giới hạn ở các Võ sư, Vi gia chúng ta có một Võ sư nhất phẩm, bốn Võ sư nhị phẩm, bảy Võ sư tam phẩm; Điền gia có một Võ sư nhất phẩm, ba Võ sư nhị phẩm, mười ba Võ sư tam phẩm." Vi Tuyệt Phong nói.
"Nói như vậy, thực lực của chúng ta mạnh hơn một chút."
"Không! Thực lực của chúng ta yếu hơn, Võ sư tam phẩm của Điền gia nhiều hơn chúng ta sáu người, mà một Võ sư nhị phẩm nhiều nhất cũng chỉ có thể địch lại hai Võ sư tam phẩm, bọn họ so với chúng ta ít nhất phải nhiều hơn một Võ sư nhị phẩm." Vi Tuyệt Phong giải thích.
Hiện tại, Điền gia chỉ còn lại mười hai Võ sư tam phẩm.
Điền Mãn Thương đã bị Cửu Cát giết chết, thi thể bị hoà tan thành nước đen, Cửu Cát nhanh chóng chạy tới đây, tin tức này chắc chắn là vẫn chưa truyền ra ngoài.
Nhưng chết một Điền Mãn _ Thương, thực lực của hai nhà vẫn là ngang nhau, không ảnh hưởng đến đại cục.
Thực lực của hai nhà Vi - Điền ngang nhau, điều này nằm trong dự đoán của Cửu Cát.
Mục đích của Đại Càn vương triều chính là muốn các Võ Tiên thế gia tự chém giết lân nhau.
Trên bản chất, đây là kế sách để làm suy yếu dân chúng.
Dân chúng cường thịnh thì thiên hạ đại loạn, dân chúng suy yếu thì yêu thú hoành hành.
Hiện tại, các Võ Tiên thế gia hùng mạnh đang có xu hướng tranh đấu lẫn nhau, Đại Càn hoàng tộc hiển nhiên là muốn nhìn thấy cảnh tượng này.
Vi gia không chỉ muốn thắng, mà còn phải thắng lớn, tốt nhất là các cao thủ thượng tam cảnh không tổn thất người nào, muốn làm được như vậy, nhất định phải chia binh đánh với Điền gia, nếu như quyết chiến, chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, cùng nhau diệt vong, kẻ chiến thắng cuối cùng chính là Đại Càn hoàng tộc.
Tiếng đàn tỳ bà vẫn vang lên du dương...
Vi Tuyệt Phong đứng trước mặt Cửu Cát, nín thở, yên lặng chờ đợi.
"Người chỉ biết những điều này thôi sao?" Suy nghĩ một hồi lâu, Cửu Cát mới lên tiếng hỏi.
"Ta chỉ biết những điều này, đây đầu là tình báo công khai, hai nhà chúng ta đầu không giấu được." Vi Tuyệt Phong giải thích. Cửu Cát gật đầu.
Đại Càn vương triều cũng dựa vào những thông tin công khai này, mới quyết định để cho hai nhà Vi - Điền tranh đấu với nhau.
"Vi gia có giấu diếm thực lực hay không, ví dụ như Võ sư nhất phẩm ẩn giấu, hoặc là có đồng minh bí mật?" Cửu Cát dò hỏi.
Vi Tuyệt Phong lắc đầu.
Tiếng đàn tỳ bà lại vang lên du dương...
Cửu Cát vừa gảy đàn, vừa hỏi: "Trong Vi gia, có người nhà, họ hàng hoặc là bằng hữu nào có quan hệ với Điền gia hay không?"
"Chuyện này ta không rõ, phải đi hỏi một chút." Vi Tuyệt Phong trả lời.
"Người mau chóng đi xác minh chuyện này, thuận tiện điều tra xem Điền gia có cài gián điệp ở Vi gia chúng ta hay không."
"Được... Ta sẽ nhanh chóng đi làm."
"Nhưng mà..." Vi Tuyệt Phong dường như lại nghĩ tới điều gì, đột nhiên lộ vẻ do dự.
"Đại bá... Có chuyện gì khó nói sao?"
"À... Thật ra thì kế sách mà ta vừa nói với ngươi, chính là do các vị trưởng lão trong tộc quyết định, tuy rằng ngươi đã thuyết phục được ta, nhưng vẫn phải thuyết phục được tất cả các vị trưởng lão, hay là ngươi đi theo ta một chuyến đến gặp các vị trưởng lão, nói cho bọn họ nghe về chiến thuật của ngươi?" Vi Tuyệt Phong nói.
"Các vị trưởng lão có thể nghĩ ra kế sách này, không phải vì bọn họ ngu ngốc, mà là bọn họ căn bản không coi ta là người trong nhà. Trong mắt bọn họ, ta chỉ là một quân cờ mà thôi, có cũng được, không có cũng không sao, dùng để thăm dò cũng tốt, nhỡ đâu thành công thì sao?" Cửu Cát phân tích tâm lý của các vị trưởng lão vô cùng chính xác.
Tiếng đàn tỳ bà lại vang lên du dương...
"Đại bá... Đêm khuya người đến tìm ta, nói chuyện chân thành như vậy, chứng tỏ người vẫn coi ta là người một nhà..."
"Thật ra thì kế sách này của các vị trưởng lão cũng không tệ, nếu như có thể linh hoạt ứng biến, có lẽ cũng có thể thành công."
"Ứng biến như thế nào?" Vi Tuyệt Phong vội vàng hỏi.
"Phải tùy cơ ứng biến, bây giờ nói ứng biến như thế nào, cũng chỉ là nói suông, không có chút ý nghĩa nào."
"Nhưng mà... Nếu như ta tuỳ cơ ứng biến để đối phó với Điền gia, người có tin tưởng ta không?" Cửu Cát đột nhiên hỏi.
"Ta tin tưởng." Vi Tuyệt Phong kiên định nói.
Tiếng đàn tỳ bà lại vang lên du dương...