Chương 387: Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô 1
Chương 387: Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô 1Chương 387: Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô 1
Thế nhưng sản nghiệp của Vi gia, Điền gia ở các thành trấn, ruộng tốt mua được ở các thôn trang, còn có hai nhà mở tiệm cầm đồ nhiều năm như vậy thu được trân bảo kỳ trân vẫn đáng để vớt vát.
Theo lệ cũ, bên nào đoạt được Phong Địa lệnh sẽ bán đi một lượng lớn tài sản gia tộc của mình, đổi lấy hàng vạn lượng bạc trắng, sau đó mang đến Thương Sơn xây dựng thành trấn, dù sao tộc nhân của bọn họ đầu đã rời đi, nhà cũ tự nhiên đều phải bán hết;
Còn bân thất bại một khi cường giả cao giai trong tộc tử thương quá nặng, tài sản mà gia tộc nắm giữ sẽ bị người ta thừa cơ cướp đoạt, mà triều đình sẽ mở một mắt nhắm một mắt, cuối cùng bên thất bại sẽ vì không nộp đủ thuế má, đến cả đất phong của gia tộc cũng bị triều đình thu hồi... Bây giờ tranh giành của Vi gia, Điền gia còn chưa kết thúc, Thành Chủ phủ tất nhiên sẽ không trắng trợn cướp đoạt, thế nhưng Địch Nhị công tử có thể mượn cơ hội điều tra vụ án, xem thử Điền gia rốt cuộc tích trữ bao nhiêu tài sản, trong tiệm cầm đồ có nhận được trân bảo kỳ trân gì hay không.
Dù sao tin tức cũng rất đáng tiền...
Địch Nhị công tử lấy việc điều tra vụ án làm danh nghĩa, ở Điền gia biệt viện kiểm tra sổ sách cả một ngày trời.
Mãi cho đến buổi tối...
Địch Nhị công tử đột nhiên đứng bật dậy.
Trong một cuốn sổ sách của tiệm cầm đồ Điền gia, hắn tìm được một thứ khiến hắn cực kỳ hứng thú.
Tuế hiệu Huệ Thánh năm Ất Ngọ ngày mùng ba.
Lấy hai mươi lượng vàng thu được vật khả nghi là pháp bảo: Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô.
Pháp bảo?
Địch Nhị công tử cảm thấy chuyện này rất quan trọng.
Vì vậy bèn lập tức trở về Thành Chủ phủ, đem chuyện này nói cho phụ thân Địch Vân Sinh.
Sau khi xem sổ sách mà Địch Nhị công tử mang về, Địch Vân Sinh nói: "Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô là một loại lữ hương, trong Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô đốt ba loại hương liệu, Ngọc Mai, Vũ Lan, Đan Trúc có thể khiến cho Võ sư nhị phẩm có tỷ lệ lĩnh ngộ Tam hoa tụ đỉnh lớn hơn."
"Ngọc Mai, Vũ Lan, Đan Trúc, Võ Tiên thế gia lớn đều có tích trữ, thông qua chợ đen đều có thể mua được, mà Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô lại là một loại pháp bảo có muốn gặp cũng không được, đừng nói là đối với ngươi là một cơ duyên to lớn, cho dù là đối với một gia tộc mà nói cũng một kiện trọng bảo, nhưng mà vật ấy có thật hay không còn chưa thể nói."
Hiển nhiên Thành chủ Địch Vân Sinh không cho rằng chỉ bằng hai mươi lượng vàng, Điền gia có thể mua được trọng bảo gia truyền như Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô, cho nên cũng chẳng để tâm đến chuyện này.
Nhưng mà Địch Nhị công tử lại không cho là vậy... Hiện giờ Địch Nhị công tử đã có tu vi tam phẩm, đột phá nhị phẩm chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn, sớm muộn gì cũng có thể làm được mượn lực trong hư không, chỉ là Võ sư nhị phẩm đột phá nhất phẩm có bình cảnh, hơn nữa còn là một bình cảnh cực lớn, tuyệt đối không phải chỉ dựa vào khổ luyện là có thể vượt qua.
Cần phải lĩnh ngộ!
Ngộ ra thì có thể dễ dàng vượt qua, không ngộ ra thì chính là khoảng cách một trời một vực.
Chỉ cần thiếu đi một chút lĩnh ngộ kia, cho dù tu luyện trăm năm, tu vi cả đời cũng không thể tiến thêm.
Tam Nguyên Tĩnh Khí Lô đốt ba loại hương, có thể giúp Võ sư nhị phẩm lĩnh ngộ Tam hoa tụ đỉnh, bảo vật như vậy hắn nhất định phải có được.
Màn đêm buông xuống.
Cửu Cát trở về phòng ngủ thổi tắt đèn dầu, kéo màn che lại.
Trong căn phòng tối om.
Cửu Cát thò tay vào ngực móc ra hai cái túi trữ vật.
Một cái là của Điền Chí Khang, một cái là của Điền Chí Cương.
Ban ngày sợ bị cữu cữu Vi Khôn Sơn nhìn thấy, bây giờ xem thì chắc chắn không có vấn đề gì.
Cửu Cát cũng không phân biệt được hai cái túi trữ vật này rốt cuộc là của ai.
Dù sao cứ mở từng cái một... Mở túi trữ vật đầu tiên ra.
Ngoại trừ quần áo thay giặt và bạc vụn, Cửu Cát cảm thấy có năm thứ có giá trị.
Thứ nhất: một đôi chủy thủ tẩm độc.
Đây là đoản nhận giấu trong tay áo.
Điền Chí Cương dùng chính chủy thủ làm binh khí, cho nên túi trữ vật này hẳn là của Điền Chí Cương.
Là một loại ám khí không tồi, thế nhưng Cửu Cát không cần dùng, tầm xa thì dùng phi đao, cận chiến thì có thị vệ.
Thứ hai: một khối Ngũ Trảo Kim Nguyên. Thứ ba: một bình Dưỡng Linh Đan.
Đây là dùng để bồi bổ linh mạch cho Võ sư, thứ này Cửu Cát không cần dùng, là đồ dùng để tặng người.
Thứ tư: một bình độc dịch.
Đây là một bình độc dịch màu xanh đen, mùi vị gay mũi, là dùng để bôi lên chủy thủ.
Trong thành phần của loại độc màu xanh này nhất định có dung kim thủy, tính ăn mòn cực mạnh, có thể dùng để ăn mòn huyền cương, có công hiệu tương tự như Phá Cương Phủ Độc.