Độc Cổ Ma Tiên (Dịch Full)

Chương 413 - Chương 413: Hoàng Kim Xa 2

Chương 413: Hoàng Kim Xa 2 Chương 413: Hoàng Kim Xa 2Chương 413: Hoàng Kim Xa 2

"Biết lái xe nhiều lắm, không thiếu gì ngươi." Cửu Cát lạnh lùng nói. "Bịch" một tiếng.

Tên còn lại ngã xuống, chết không nhắm mắt.

Tên mã xa phu còn sống toàn thân run rẩy như mắc mưa.

"Tới lượt ngươi." Cửu Cát nói rồi dùng Ngân Xà kiếm dính máu võ vào vai tên mã xa phu.

"Ta... Ta biết một bí mật."

"Chẳng lẽ trên chân ngươi có nốt ruồi, hay trên đùi có hoa văn?" "Không! Là đại bí mật liên quan đến thiên hạ."

"Bí mật liên quan đến thiên hạ há lại là thứ mà một kẻ buôn bán nhỏ nhoi như ngươi có thể biết được?" Cửu Cát cười lạnh.

"Chính vì ta chỉ là một kẻ buôn bán nhỏ nhoi, một kẻ tầm thường nên mới không bị giết khi biết được bí mật này."

"Thú vị đây đấy... Nói ta nghe thử xem.”

"Ngươi phải hứa sau khi ta nói ra sẽ không giết ta."

"Ta hứa, ngươi cứ nói." Cửu Cát đáp ứng.

"Thánh Hoàng đương triều đã băng hà từ nhiều năm trước, kẻ đang ngồi trên ngai vàng hiện giờ chỉ là một con rối cơ quan."

"Ngươi nghe được chuyện này từ gã kể chuyện nào đó à?" Cửu Cát hỏi. "Không phải! Là đại bá ta nói cho ta biết, lão là Thái giám trong cung, đã hầu hạ trong hoàng cung Đại Càn hai mươi năm."

"Nói hươu nói vượn! Ngươi có đại bá lợi hại như thế mà còn phải đi trộm hoàng kim?"

"Sau khi nói cho ta biết bí mật này, đại bá ta bỗng nhiên qua đời một cách bí ẩn." Tên mã xa phu đáp. "Nếu đại bá ngươi bị giết vì biết được bí mật này thì triều đình cũng sẽ không tha cho ngươi đâu." "Đúng vậy... Cả nhà ta đều bị giết, ta chạy trốn khỏi Kim Đô, hiện giờ vẫn đang bị truy nã, cùng đường nên mới phải đi trộm hoàng kim, ngươi hiểu chưa?" Tên mã xa phu cười thảm nói. "Bí mật này dù là thật hay giả thì đối với ta cũng vô dụng, ngược lại nếu là thật thì sẽ rước họa vào thân." Cửu Cát thở dài nói.

"Ngươi đã hứa sẽ tha cho ta một mạng." Tên mã xa phu nói.

Phập.

Hà Thục Hoa rút Bích Huyết Loan Đao bên hông, đâm thẳng vào bụng tên kia.

"Ngươi... Ngươi đã hứa sẽ không giết ta." Tên mã xa phu thổ huyết nói.

"Đúng vậy... Ta không giết ngươi, là nàng ta giết ngươi." Cửu Cát chỉ vào Hà Thục Hoa.

"Tiểu nhân..." Tên mã xa phu tức tưởi nhắm mắt. "Thiêu hai tên này đi, chuyệ nay tuyệt đối không được tiế lời, đặc biệt là bí mật mà tên nấu là giả thì không sao, nh là thật thì sẽ rước họa sát th Cửu Cát trịnh trọng dặn dò. Hà Thục Hoa và hai tỷ muội nghiêm túc gật đầu.

Kim Đô.

Được chia thành hai phần: tr và thiên hạ.

Trên trời chính là hoàng cun Càn, không phải lơ lửng giữ trung mà tọa lạc trên Thiên sơn.

Thiên hạ là nơi dân chúng Ki sinh sống, tức là dưới chân Thai sơn. Cung khuyết trên trời.

Hoàng cung Đại Càn.

Khôn Hiền cung.

Chung quý nhân đã mang thai sáu tháng, bụng đã to vượt mặt, sắp đến ngày lâm bồn.

Thánh Hoàng bệ hạ uy nghiêm giá lâm Khôn Hiền cung...

Cung nữ và Thái giám cung kính lui ra.

Trong Khôn Hiền cung chỉ còn lại Chung quý nhân và tâm phúc của nàng.

Ánh mắt sáng quắc của Thánh Hoàng bệ hạ bỗng chốc lụi tàn... Chung quý nhân đang mang thai cũng không hành lễ nữa mà ngồi xuống giường, phân phó: "Kiểm tra và thay linh thạch đi."

Hai cung nữ từ trong bóng tối bước ra.

Hai người nhanh chóng cởi long bào trên người Thánh Hoàng, bên trong là một cơ quan tỉnh xảo.

Hai cung nữ cẩn thận kiểm tra rồi đặt một khối linh thạch vào bụng con rối...

Sau khi thay linh thạch xong...

Ánh sáng trong mắt con rối lại lóe lên.

"Bệ hạ..." Chung quý nhân hành lễ với con rối. Con rối nhìn bụng Chung quý nhân, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng.

"Ái phi... Mau đứng dậy đi, không cần đa lễ." Thánh Hoàng bệ hạ cất tiếng.

"Đa tạ bệ hạ." Chung quý nhân ngoan ngoãn đáp.

Ngay sau đó, ánh sáng trong mắt Thánh Hoàng cơ quan lại biến mất, cả người cứng đờ như giá áo.

ñ Œ@)â

Một tháng sau.

Kim Đô.

Khu vực số mười hai dưới chân Thiên Thai sơn.

Trong một y quán bình thường. Bà đỡ đỡ đẻ một bé trai.

"Phu nhân, xem này, là một bé trai." Bà đỡ bế đứa bé đến trước mặt Tưởng Ngọc Thanh.

Vừa nhìn thấy con, Tưởng Ngọc Thanh đã nín khóc mỉm cười, trong lòng tràn đầy hạnh phúc.

Lý Tiểu Thúy trả tiền công cho bà đỡ. Sau khi bà đỡ rời đi...

Lý Tiểu Thúy liền bế đứa bé dỗ dành, Tưởng Ngọc Thanh yên tâm nhắm mắt nghỉ ngơi.

Khi tỉnh dậy, việc đầu tiên Tưởng Ngọc Thanh làm là tìm con.

"Con đâu rồi?"

"Tiểu thiếu gia... Vẫn chưa tỉnh ngủ." Lý Tiểu Thúy bế đứa bé đến bên Tưởng Ngọc Thanh.

"Ngươi xem, nó có một nốt ruồi ở đây này." Lý Tiểu Thúy chỉ vào dái tai phải của đứa bé.

"Ừm... Ta thấy rồi, ngực ta hơi tức." "Đánh thức nó dậy đi, để tiểu thiếu gia giúp ngươi."

Tưởng Ngọc Thanh bế con vào lòng cho bú...

"Tỷ tỷ... Ta đã cho người tìm vài nhũ mẫu, tỷ xem thử người nào thích hợp?" Lý Tiểu Thúy nói.
Bình Luận (0)
Comment