Chương 420: Kim Đồng Ngân Mâu 2
Chương 420: Kim Đồng Ngân Mâu 2Chương 420: Kim Đồng Ngân Mâu 2
Dưới chăm sóc tận tình như vậy, hai quả cầu lông nhỏ đáng yêu này nhanh chóng biến thành hai con chim lông lá xấu xí khiến người ta chán ghét.
Dù sao cũng giống Kim Mục Thần Điêu, tốc độ sinh trưởng nhanh, hơn nữa cùng một thể tích, sức chiến đấu của chim lông lá vượt xa đồng loại.
Tuy nhiên, hai con chim lông lá này vần sợ mèo lớn.
Chỉ cần nghe thấy tiếng hổ gầm của Bàn Nữu, hai con chim lông lá đang võ cánh trên mặt đất sẽ lăn lông lốc chạy đi tìm mẹ.
Cửu Cát cũng rất kinh ngạc......
Ban đầu, hắn còn tưởng rằng hai tỷ muội nhà họ Hạ là Võ si, không ngờ lại bắt đầu chuyển sang làm Ngự Thú Sư.
Đại đa số Ngự Thú tu sĩ trên thế gian này, phương pháp Ngự Thú duy nhất chính là giống như Vi Kim Ngọc, nuôi dưỡng yêu thú từ nhỏ, bồi dưỡng cẩn thận, chăm sóc tận tình.
Lấy tình khống thú.
Người có thể làm được điều này không nhiều, điều này yêu cầu Ngự Thú tu sĩ phải thật lòng thật dạ. Thú loại thuần chân, chúng có thể cảm nhận được tình cảm chân thật từ con người, đây là điều không thể giả vờ được.
Tình cảm chân thật có là có, không có là không có.
Cửu Cát vĩnh viễn không thể trở thành một Ngự Thú tu sĩ chân chính, hắn không làm được việc thật lòng thật dạ, tất nhiên cũng không làm được việc lấy tình khống thú. Trong cơ thể Cửu Cát còn có Cổ trùng.
Mối quan hệ giữa Cửu Cát và Cổ trùng ban đầu chính là đối lập, hoặc là Cửu Cát điều khiển Cổ trùng, lợi dụng Cổ trùng, hoặc là bị Cổ trùng thay thế, trở thành trùng yêu khoác da người.
Cửu Cát và Cổ trùng có thể hòa thuận ở chung một chỗ sao?
Giống như Vi Kim Ngọc và Bàn Nữu. Hai tỷ muội nhà họ Hạ và Kim Đồng Ngân Mâu.
Dùng tình cảm ấm áp để cảm hóa Cổ trùng, khiến Cổ trùng phục vụ mình mà không phản phệ, chỉ có chân thành mà không có quyền mưu, càng không có thủ đoạn, chỉ có sự hy sinh vô điều kiện của Cửu Cát đối với Cổ trùng......
Không!
Không thể nào.
Mối quan hệ giữa Cửu Cát và Cổ trùng giống như quân vương và thần tử, tất cả những tình cảm ấm áp đầu là giả dối, bên dưới lớp vỏ bọc đó chỉ có quy củ và quyền mưu. Đối với đế vương mà nói, bất kỳ sự vượt quá giới hạn nào đều là không chất không thôi!
Huống chỉ là quân vương và thần tử, cho dù là quân vương và thái tử cũng phải nói đến quy củ, thái tử nếu như dựa vào sự sủng ái mà chạy đến trên long ÿỷ cảm thụ trước một chút, lập tức sẽ rước lấy họa sát thần.
Tình cảm ấm áp?
Không tồn tại.
Là đế vương vô tình nhất.
Nắm giữ trọng trách thiên hạ, sống chết tồn vong, há có thể đặt vào tình cảm ấm áp?
Lấy tình khống thú......
Vi Kim Ngọc có thể làm được, hai tỷ muội nhà họ Hạ có thể làm được, nhưng Cửu Cát lại không thể làm được, điều này không liên quan gì đến tu vi.
Quác quác...... Quác quác......
Hai con chim lông lá chạy vụt qua bãi cỏ...... Hai tỷ muội nhà họ Hạ đuổi theo hai con chim lông lá chạy tới chạy lui giữa các túp lầu.
Cách đó bảy tám trăm mét......
Bên cạnh đống lửa trại.
Bàn Nữu to lớn gần năm mét cắn chết một con heo rừng.
Lý Tiểu Thúy mổ bụng heo rừng, lấy gan heo ra chế biến ngay tại chỗ...... Một nơi tối tăm khác không có ánh lửa trại chiếu tới.
Một nữ tử mười bảy, mười tám tuổi nhắm chặt hai mắt nằm trên mặt đất.
Cửu Cát đưa khí tức của Tâm Nhãn Cổ độc vào trong cơ thể nàng. Cơ thể nữ tử khẽ run lên.
Từ trong tai nàng bò ra tám con Trúc Nhuyễn......
Nữ nhân này tên là gì?
Bản thân Cửu Cát cũng không rõ. Nàng ta là nữ quyến của một gã Võ sư cấp thấp.
Cửu Cát làm như vậy cũng không phải vì thỏa mãn dục vọng, hắn chỉ là vì muốn có được Trúc Nhuyễn mới.
Trúc Nhuyễn chỉ có tuổi thọ hai năm, cho dù được đặt trong hồ lô da đen thì cũng sẽ chết, hiện tại trên đường đi đã gần hai năm, vì để loại trùng tử cực kỳ hữu dụng này có thể tiếp tục tồn tại, Cửu Cát _ không thể không cấy Trúc Nhuyễn vào trong cơ thể một nữ tử vô tội, đợi đến khi Trúc Nhuyễn phân chia, sinh sôi nảy nở được ba lần, Cửu Cát sẽ lấy ra, cất vào trong hồ lô da đen để bảo quản.
Nhìn nữ tử đang hôn mê nằm trên mặt đất, nghe tiếng chim kêu quác quác không xa.
Một bên là tình cảm ấm áp, một bên là toan tính.
Cửu Cát lấy tẩu thuốc bằng sắt từ trong túi trữ vật ra, đặt thuốc lá vào, đổ bã thuốc lên trên.
Cửu Cát rít từng hơi từng hơi một......
Nửa năm sau.
Cửu Cát tự cảm thấy tu vi đã đến lúc bình cảnh, cho dù dùng đàn tỳ bà gảy khúc nhạc gì, tu vi cũng không có chút tiến bộ nào.
Vì vậy, vào đêm hôm đó.
Cửu Cát lấy Mộng Trần Đan ra, xé bỏ phong ấn, nuốt viên đan dược màu ngọc bích vào trong miệng.
Tối hôm đó, hắn ngủ một giấc ngon lành.
Sau khi tỉnh dậy.
Tiếp tục lên đường.
Cửu Cát nằm trong xe ngựa không muốn ra ngoài, trong đầu đầu là những gì đã trải qua trong giấc mơ.