Chương 486: Truyền càng lúc càng thật 1
Chương 486: Truyền càng lúc càng thật 1Chương 486: Truyền càng lúc càng thật 1
Ngô lão đầu ăn xong thịt, uống chút nước, kéo theo thân thể tàn phế bị thương tê dại đi về phía góc khe núi.
Không còn rễ nỗi buồn, đám Thái giám này sẽ không nhằm vào lão, cũng sẽ không còn nguy hiểm nào khác.
Ngô lão đầu nằm trên bãi cỏ ngủ ngon lành.
Đột nhiên.
Ngô lão đầu cảm thấy có thứ gì đó bắn lên mặt.
Lão đưa tay sờ sờ, sau đó đưa lên miệng nếm thử.
Phì!
Là nước miếng. Ngô lão đầu vẻ mặt chán ghét ngồi dậy, những người xung quanh vẫn đang ngủ, bọn họ đã được giải trừ rễ nỗi buồn, không còn bị tử vong uy hiếp, tỉnh thần thả lỏng, ai nấy đều ngủ say như chất.
Ngô lão đầu nhìn trái nhìn phải, không phát hiện ra ai nhổ nước miếng vào mặt lão.
"Là ta, lão bằng hữu của ngươi, Đàm Vĩnh Cát."
Trong bóng tối truyền đến giọng nói của Cửu Cát.
"Ngươi đến làm gì?" Ngô lão đầu nói rất lớn tiếng, nhưng lại không có ai để ý đến lão.
Lão đã không còn thứ đó.
Đám Thái giám không chỉ không có hứng thú trông coi bọn họ, mà còn chê bọn họ bẩn, cho nên cách rất xa.
"Còn nhổ nước miếng vào mặt ta!" Ngô lão đầu tức giận nói.
"Không phải ta nhổ."
"Không phải ngươi thì còn ai." "Ngô lão đầu... Ngươi đừng xoắn xuýt vấn đề này nữa, ta chỉ hỏi ngươi có muốn khôi phục thân thể hay không?”
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt phẫn nộ của Ngô lão đầu lập tức bình tĩnh trở lại.
Tuy rằng hiện tại Ngô lão đầu đã không còn là một người đàn ông hoàn chỉnh, nhưng chỉ cần tiến vào cung điện bạch ngọc, bị Băng Ngọc Thiên Tằm cắn một cái, lão có thể lập tức hồi phục hoàn toàn.
"Nói nhảm! Chỉ cần có thể giết chết hai con hỏa điểu kia, ta có thể đi theo các vị công công tiến vào cung điện bạch ngọc."
"Nhưng là huynh đệ... Ngươi quên một chuyện, đám công công này đều không có cách nào sử dụng Băng Ngọc Thiên Tằm khôi phục thân thể, ngươi dựa vào cái gì mà sử dụng Băng Ngọc Thiên Tằm?" Cửu Cát thản nhiên nói.
"Ngươi là nói Lý Thái Ấn?"
"Không sai... Quyền khuynh thiên hạ, cộng thêm thực lực cũng Hạo Khí lâu chủ Lý Thái Ấn Lý công công đứng đầu thiên hạ, đang ở bên ngoài Thiên Tằm Cung ngày đêm mong ngóng, đám Thái giám nhỏ bé này dám ở bên trong tự ý hưởng dụng Băng Ngọc Thiên Tằm khôi phục thân thể?"
"Bọn Thái giám nhỏ bé này, ngươi đừng nhìn bọn chúng trước mặt ngươi vênh váo hung hãng, không coi ai ra gì, nhưng trước mặt Lý Thái Ấn chính là tên nô tài không có tôn nghiêm."
"Cho bọn chúng mười ngàn lá gan, bọn chúng cũng không dám tự ý hưởng dụng ở Thiên Tằm Cung, nếu bọn chúng dám tự ý hưởng dụng, đến lúc ra khỏi Thiên Tằm Cung, bị Lý Thái Ấn đưa tay sờ một cái, phát hiện bọn chúng đã mọc lại, Lý Thái Ấn nhất định sẽ tức giận, phẫn nộ, nổi trận lôi đình... Mới mọc ra, khẳng định sẽ bị lập tức cắt bỏ, không chỉ bảo bối không giữ được, tính mạng nhỏ nhoi cũng sẽ kết thúc."
"Ngươi nói đúng... Bọn Thái giám chó má này bản thân không thể hưởng thụ, chắc chắn cũng sẽ không để chúng ta hưởng thụ, vậy phải làm sao bây giờ?" Ngô lão đầu nhíu mày, vẻ mặt bối rối.
Lần này lão chỉ muốn đến thử vận may, xem có thể tìm được Thiên Tàn Cung đã thất lạc hay không, không ngờ không chỉ mất đi một ngón tay cái, còn mất đi thứ đã theo lão hơn bốn mươi năm.
"Ngô lão đầu, ngươi đừng hoảng hốt, ta có một kế, có thể bảo đảm ngươi được hưởng Băng Ngọc Thiên Tằm." Giọng nói Cửu Cát truyền vào tai Ngô lão đầu.
"Còn xin tiên sinh chỉ giáo." Giọng nói Ngô lão đầu lần này không chỉ nhỏ mà còn the thé.
"Ngươi mau nói!"
"Sao ngươi không nói nữa?” Ngô lão đầu óc nôn nóng, sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, nhưng giọng nói của Cửu Cát lại biến mất.
"Kỳ thật rất đơn giản... Đợi sau khi tiến vào cung điện bạch ngọc, ngươi nói cho đám Thái giám kia, chỉ cần rời khỏi Thiên Tằm Cung sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến bất kỳ vị trí nào trên Lam Thương hải, Lý Thái Ấn không chặn được, bọn chúng có thể trở thành nam nhân sau đó cao chạy xa bay..."
Diệu kết
Ngô lão đầu hai mắt híp lại, đây quả thực là kế sách hay.
Trước kia, sau khi bị Thiên Tàn minh cải tạo Tàm Thần cung, sau khi ra khỏi cung thì người sẽ ở trên đảo, nhưng hiện tại bố trí của Thiên Tàn minh đã bị phá hủy, vậy từ Thiên Tằm Cung ởi ra, sẽ xuất hiện ở đâu, vậy chẳng phải là do hắn nói sao. Nói truyền tống ngẫu nhiên chính là truyền tống ngẫu nhiên, giống như Võ sư từ bên ngoài tiến vào Thiên Tằm Cung bí cảnh, sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến các ngóc ngách trong bí cảnh, như vậy từ trong bí cảnh đi ra, cũng hẳn là truyền tống ngâu nhiên, mà không phải lại xuất hiện trên đảo.
Suy luận này hợp lý.
Không thể hợp lý hơn.
Ngay lúc Ngô lão đầu lộ vẻ kinh hi, một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngô lão đầu cách đó mười mét.
Là xuất hiện chớp nhoáng.
Người đến là Thái giám thủ lĩnh Lý Ngọc Hoa, hắn ta căn bản không thi triển Vô Cực Cổ thần thông.