Độc Cổ Ma Tiên (Dịch Full)

Chương 492 - Chương 492: Lại Thôn Hồn

Chương 492: Lại thôn hồn Chương 492: Lại thôn hồnChương 492: Lại thôn hồn

Tên Thái giám áo gấm này không kêu một tiếng nào, liên ngã lăn ra đất.

Những người khác thậm chí còn không chú ý...

Lý Ngọc Hoa đi theo mọi người tiến vào cung điện bạch ngọc, trong khoảng thời gian này, hắn lại giết chết hai tên Thái giám đồng bạn. Khi tiến vào cung điện bạch ngọc, chỉ còn lại một tên Thái giám áo gấm, và mười mấy tên Võ sư may mắn sống sót.

Thi Tiếu Nhiên không có trong đó, sau khi nàng có được Thiên Tàn Cung, không những không tiến vào cung điện bạch ngọc, ngược lại lập tức đi về phía rừng cây.

Lúc này tất cả mọi người đầu ở trong cung điện bạch ngọc, bất kể bọn họ chém giết lẫn nhau trong cung điện bạch ngọc, hay là ở trong cung điện bạch ngọc bị Băng Ngọc Thiên Tằm cắn một cái khôi phục thân thể đều không liên quan gì đến Thi Tiếu Nhiên.

Hiện tại nàng chỉ cần tìm một nơi yên tĩnh, luyện hóa Thiên Tàn Cung triệt để.

Thi Tiếu Nhiên xông vào một khu rừng rậm, xác định xung quanh không có ai.

Thi Tiếu Nhiên lấy mai rùa ra. Không chút do dự.

Cắn ngón tay, một giọt máu nhỏ lên mai rùa.

Máu từ trên mai rùa trượt xuống. Nhận chủ bằng máu không có tác dụng.

Phiền phức rồi.

Xem ra phải dùng thủ pháp luyện khí tiến vào Thiên Tàn Cung.

Cũng may Thi Tiếu Nhiên đã sớm có chuẩn bị, chỉ thấy nàng lấy ra một tấm ván gõ.

Trên tấm ván gỗ này có đồ hình bát quái ngũ hành phức tạp, mà ở trung tâm đồ hình bát quái và bốn góc đều có rãnh.

Cạch!

Mai rùa Thiên Tàn Cung được đặt - vừa khít vào trung tâm tấm ván gô. Lấy ra bốn khối linh thạch trân quý, khảm vào bốn góc của tấm ván gỗ. Truyền linh lực vào. Tấm ván gỗ sáng lên...

Tia sáng màu xanh nhạt cực kỳ chói mắt.

Điều này khiến trái tim Thi Tiếu Nhiên như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Cũng may lúc này là ban ngày, hơn nữa tất cả mọi người đầu đã tiến vào cung điện bạch ngọc.

Cho dù có người không tiến vào cung điện bạch ngọc, cũng sẽ không có ai biết nàng đang làm gì. Dù sao đã cách hai nghìn năm, đã không còn mấy ai biết bí mật của Thiên Tàn Cung, sau khi lấy được Thiên Tàn Cung, lại nghĩ cách rời đi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Trên tấm ván gõ, từng đường trận văn được kích hoạt và lan về phía mai rùa ở trung tâm...

Trong một hố đất lớn hình móng chim.

Ngô Khiêm bò ra khỏi hố đất, toàn thân hắn đầu là bùn đất.

Đột nhiên hắn nhìn thấy ánh sáng màu xanh lá cây, thứ đó rất hiếm thấy...

Thi Tiếu Nhiên đang luyện hóa Thiên Tàn Cung đột nhiên nghe thấy tiếng động lạ.

Nàng bỗng nhiên quay đầu lại. Phát hiện một người đàn ông ởi cà nhắc đi tới.

Người đàn ông kia đầy người bùn đất, chỉ còn lại một cái chân, chính là Luyện khí sư Ngô Khiêm.

Lúc này trong tay Ngô Khiêm đang cầm một cây nỏ cơ quan, trên nỏ cơ quan ba mũi tên đã được tẩm độc dược.

Đây là sát chiêu của Ngô Khiêm, ngay cả khi đối phó với con chim lửa cũng không lẫy ra.

Đương nhiên thứ này dùng để đối phó với con chim lửa cũng vô dụng. "Ngô Khiêm... ngươi làm gì vậy?" Thi Tiếu Nhiên hai tay đè lên tấm ván gỗ, gần như không có cách nào né tránh và phòng thủ.

"Ta còn muốn hỏi ngươi đang làm gì."

"Ta đang tu bổ một kiện pháp khí." "Ồ... pháp khí? Kiện pháp khí này hay là để ta tu bổ cho." Ngô Khiêm lập tức lộ vẻ tham lam vô cùng. Âm!

Hắn bóp cò.

Ba mũi tên độc bay vun vút ra ngoài.

Thi Tiếu Nhiên chỉ có thể từ bỏ luyện hóa Thiên Tàn Cung, vô vào túi trữ vật, lấy ra một thanh trường kiếm.

Keng keng...

Thi Tiếu Nhiên đánh bay hai mũi tên, thế nhưng mũi tên còn lại lại đâm trúng bụng Thi Tiếu Nhiên. Độc dược trên mũi tên gọi là Thanh Thực không chỉ có tác dụng phá cương, hơn nữa còn cực độc.

Mũi tên dễ dàng phá vỡ hộ thể huyền cương trên người Thi Tiếu Nhiên, nhưng lại không đủ để giết chết một gã Võ sư nhất phẩm. "Ngươi muốn, thì cầm lấy đi." Thi Tiếu Nhiên ném tấm ván gỗ cùng với Thiên Tàn Cung trên đó qua. Tấm ván gỗ xoay tròn trong không trung...

Tấm ván gỗ xoay tròn cản trở tầm nhìn của Ngô Khiêm, bay về phía mặt Ngô Khiêm.

Ngô Khiêm đưa tay chộp lẫy.

Tấm ván gỗ đang xoay tròn đột nhiên bay lên cao, lướt qua đỉnh đầu Ngô Khiâm.

Mà một viên lôi hỏa châu đen sì đã dính chặt vào ngực Ngô Khiêm.

Âm một tiếng.

Ngô Khiêm bị nổ văng ra đất, mà tấm ván gỗ kia lại hoàn hảo không chút tổn hại.

Võ công của Ngô Khiêm vốn không bằng Thi Tiếu Nhiên, huống chỉ hắn ta trong lúc chiến đấu với con chim lửa, linh lực hao hết, bản thân bị thương nặng.

Hắn căn bản không nên ra tay với Thi Tiếu Nhiên.

Đáng tiếc lòng tham lam đã che mờ mắt hắn.

Lòng tham khiến Ngô Khiêm mạo hiểm ra tay, cuối cùng chuốc lấy họa sát thân.

Thi Tiếu Nhiên đột nhiên lao tới, một kiếm đâm xuyên qua ngực Ngô Khiêm.

Phập! Phập!

Thi Tiếu Nhiên lại đâm thêm hai nhát kiếm, thậm chí vung kiếm chém bay đầu Ngô Khiêm, lúc này mới hả giận.
Bình Luận (0)
Comment