Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài

Chương 40



Khoảng đến giữa trưa, Hạ Vy mới tỉnh lại. Cô khó khăn chui từ trong chăn ra... vì thực sự dù đã giữa trưa, nhưng nhiệt độ vẫn không có dấu hiệu giảm.

Cô mò mẫm áo khoác, lại không thấy đâu, ngó mọi ngóc ngách, nhìn mọi khía vẫn không thấy.

- " cô chủ! cô làm gì vậy?"

- " Aaaaa...." - thình lình, ai đó xuất hiện đằng sau, khiến cô hoảng sợ, kêu hét lên một tiếng.

Cả người bắn lùi ra phía giường, cô gái đó có vẻ khá trẻ, tóc cắt ngắn đến vai, nét mặt ngây thơ cùng với đôi mắt long lanh mở to, chớp chớp nhìn. Cô ấy mặc đồ "Người Hầu" của Mạc Gia. Trên tay, cầm một chiếc khăn màu nâu dày. Nhận ra ý hiểu, cô vội đứng dậy rồi

- " Cảm ơn " - như một người chưa tỉnh ngủ, cô gật đầu, cầm lấy khăn.

- " mới tỉnh dậy mà em đã không giữ được trật tự sao "- lại một bóng đen đứng dựa ở cửa. Miệng mỉm cười, tay đút túi.


Thậm chí là cái khuy áo cởi đến hai nút, làm lộ ra một lồng ngực rắn chắc, màu đồng nhìn rõ là bắt mắt. Hằn tiến đến, lấy khăn trên tay cô, choàng lên Người Hạ Vy.

Nhân lúc, từ đằng sau ôm lấy cô. Theo thói quen cọ đầu vào cổ cô, thơm nhẹ lên xương quai xanh tròn.

- " bỏ ra đi... có người ở đây"- Hạ Vy lúng túng cô còn đứng không vững, tay vịn lên tay hắn.

Mặt đỏ ửng lên... tên là điên rồi!... Có người ở đây mà hắn còn dám lộng hành như vậy.

- " Tôi thích "- một câu trả lời thật lòng.

Nói thật, cô luôn bó tay với cái độ một mặt dày của hắn. Hạ Vy dẫy dụa phản kháng.

- " bỏ ra "

- " không "- vừa dứt câu nói, hắn xoay người cô, đối thẳng với Hạ Vy,càng ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh, nhỏ bé của cô.

- " bỏ ra đi"- Hạ Vy bất khả kháng, khi thấy mặt Bảo Trân đỏ ửng, hai tay ôm lấy mặt, quay người đối với họ.

- cứ để cô ấy nhìn đi"

Hắn vừa nói cái gì vậy...?

- " Tôi xin lỗi tôi xin phép được ra ngoài"- cô hầu cũng không kém gì, vội vã bối rối vụng về cúi đầu hai cái rồi chạy thoát ra ngoài.

- " Thật ra không phải như cô nghĩ đâu. Tại vì... "- vội vàng gọi theo.


Chưa kịp nói xong, cả môi cô bị chiếm lấy.

- " Em biết cô ta nghĩ gì sao? " - Hạ Vy cô ấy thật là rất sợ để người khác hiểu lầm. Thế mà cái tên này, vẫn cười như là không có chuyện gì vậy.

- " Tôi... "- Cứng họng trước câu hỏi của hắn, cô nhanh chóng đánh chống lảng.

- " anh mới xuất viện xong uống nhầm thuốc à?"

- " Tôi điên là vì em đấy. Nhìn lại mình đi " - hắn cười ranh mãnh, bắt đầu nhìn xuống. Hành động của hắn khiến cô tò mò, cũng đảo mất theo.

Aaa...aaaaa... cái gì vậy?

- " Đồ bỉ ổi..! Anh mau quay mặt đi "- Cố vùng vẫy rồi cô cầm khăn đen che.

Chả là cái khuy áo bị tụt hai cúc làm lộ ra đôi hồng bảo trắng sữa.

Trên đó, xuất hiện vài dấu vết tay đỏ ửng của Hắn do đêm hôm qua vận động quá sức. Hành động của cô càng làm con ngươi hắn trở nên thâm sâu.

- " đằng nào chả nhìn thấy hết rồi em còn ngại gì nữa " - hắn cười khẩy, không quên thì thầm vào tai cô.

Theo đường đi xuống xương quai xanh, rồi đến bầu ngực trắng nõn. Hắn không chịu thả cô ra ngược lại còn ôm chặt hơn.

Hắn siết chặt môi cô như được đà lấn tới, ép cả người Hạ Vy vào tường, không một lối thoát vùng vậy cũng không được.

- " Ưm... Ưm.. " - Cô chỉ có thể kêu lên vài tiếng, tay đặt lên ngực hắn rồi bám chặt lấy vai.


Hạ Vy thở mạnh khi đôi môi được thoát ra, hai cánh môi đỏ tự nhiên này càng đỏ hơn, in rõ vết răng.

Cảm nhận được thân thể nhỏ bé, mềm mại dưới mình cựa quậy, làm cả bầu Ngực tròn đầy ấp vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Mạc Cao Kỳ như bị dục Vọng đánh úp lại, hắn gầm vài tiếng, yết hầu di chuyển như sự thèm muốn.

Hắn hôn ưng đỏ lên chiếc cổ trắng ngần, di chuyển môi theo đường xương quai xanh, rồi hắn nhấc bổng cô lên mặt tủ ngay bên cạnh đó.

Mặt tủ lạnh băng, khiến Hạ Vy theo bản năng,lại ôm chặt lấy người Cao Kỳ, mặt không khỏi khó chịu.

Thấy vậy, hắn lại bế cô lên giường. Cả người Hạ Vy ngã tự do xuống. Mặt giường đỏ đô càng làm nổi bật lên làn da và chiếc váy trắng của cô, mái tóc dài như thác nước tung bay.

qua ánh kính của cửa sổ, hình ảnh một người phụ nữ tuyệt đẹp đầy mê hoặc nằm trên giường, hai gò má có ửng hồng từ chiếc miệng nhỏ nhắn phả ra những hơi thở gấp... rồi đến bầu ngực đôi hồng bảo nhấp nhô lên không ngừng...

Trong phòng những âm thanh cũng dần dần cất lên một cách ái muội...

Chap tiếp theo có khi các cậu nên chuẩn bị khăn giấy nha...

- Follow mị nha????????




Bình Luận (0)
Comment