Độc Nữ Pk Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 31

Một bàn tay trắng nõn đang bới đống quần áo tán loạn lấy ra một cái quần lót nhỏ màu hồng nhạt.

Cổ Dĩ Tiêu quay đầu lại nhìn sang Dịch Thừa bởi vì thỏa mãn dục vọng mà vẻ mặt thoải mái,hắn như đế vương cổ đại giống nhau chống đầu tựa vào trên gối, ánh mắt còn nheo lại chăm chú vào trên người cô “Biết điều một chút ~” Cổ Dĩ Tiêu vừa thở dài vừa lắc đầu,“Hiện tại có một số giáo sư vì chưa thỏa mãn dục vọng cho nên vào ký túc xá cường bạo nữ học sinh.”

“Biết điều một chút ~” Dịch Thừa học theo giọng của cô,“Hiện tại một ít nữ học sinh vì chưa thỏa mãn dục vọng cho nên vào ký túc xá cường bạo giáo sư.” Hắn nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường đã sắp tới thời gian ăn cơm tối .Sau khi “Sự kiện thang máy” hắn và Cổ Dĩ Tiêu hòa hảo như lúc ban đầu,hơn nữa rốt cục xác định quan hệ hắn thật khẳng khái làm thêm cái chìa khóa ký túc xá cho cô. Tối hôm qua hắn thức đêm viết luận văn, giữa trưa hôm nay mới ngủ bù, ai ngờ mới ngủ được một nửa đã bị một bàn tay lợn làm tỉnh dậy, trợn mắt liền thấy Cổ Dĩ Tiêu nhe răng cười nằm trên người hắn, miệng nhắc tới lung tung cái gì “Mỹ nhân ngủ”, vì thế một lần là xong…… Đến tột cùng là ai cường bạo ai nha?

“Đi làm cảm giác thế nào?” Ánh mắt Dịch Thừa theo cái nơ con bướm trên quần lót cô di động tới.

“Thật kích thích!” Cổ Dĩ Tiêu hạnh phúc nắm tay hắn, thao thao bất tuyệt nói:“Thì ra chuyện bên trong công ty lại phức tạp như vậy,chuyện bát quái cũng rất nhiều, bọn họ không biết em là con gái của tổng tài nơi này bởi vì em lớn lên giống mẹ , lần trước anh em đến công ty đón em đến dự liên hoan cùng gia đình, kết quả bọn họ còn tưởng rằng em muốn quen với con của tổng tài. Bọn họ nha, chuyện gì cũng nói em biết

“Các đồng nghiệp của em đều rất đáng yêu,trên bàn ai nấy đều có rất nhiều đồ ăn vặt.” Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, xoa bóp cái bụng của mình, buồn rầu nói:“Hại em béo thêm một vòng có phải hay không?”

Vẻ mặt Dịch Thừa nghiêm túc giống như đang tham gia phát biểu học thuật,nghiêng mắt nhìn bụng của cô,rồi lại nhìn nhìn ngực của cô, gật đầu trả lời ra một câu thật đặc biệt:“Đáng tiếc béo không đúng nơi……”

Cổ Dĩ Tiêu quả nhiên khóe mắt lộ ra hung quang, đang muốn nhào đến cấu hắn, di động liền vang lên cô tạm thời buông tha Dịch Thừa, cầm lấy di động nhìn lên“Là mẹ em……” Cô la lên, tiếp đó đứng lên nói:“Mẹ ~~ chuyện gì nha?”

Dịch Thừa biến sắc lộ ra nụ cười u ám đột nhiên đẩy ngã Cổ Dĩ Tiêu.

“Anh làm gì ?!” Cổ Dĩ Tiêu bịt lại tay nghe nhìn hắn dùng sức chớp mắt,“Thật là mẹ gọi tới,anh đừng làm loạn!”

“Anh biết.” Dịch Thừa dường như không có việc gì, hai tay cực không thành thật quấy rầy áo lót còn chưa có mặc xong của Cổ Dĩ Tiêu, giở trò trên thân thể của cô, giống như phim truyền hình thường xuyên xuất hiện dạng lưu manh, còn từng chút một thổi khí bên tai cô, khi thì vươn đầu lưỡi liếm một chút vành tai bóng loáng của cô,hắn rõ ràng đang tán tỉnh.

Cổ Dĩ Tiêu không thể thoát khỏi hắn, một bên cô biến thành thở gấp liên tục,một bên còn phải giữ ngữ điệu bình tĩnh tiếp điện thoại của mẹ,cô thật muốn khóc nha ……

“Cái gì? Không thể nào…… Con không có thở a, nào có a…… Được rồi, con lập tức đi đến.”

“Sao lại thế này?” Dịch Thừa hỏi.

“Dì Bạch té xỉu !” Cổ Dĩ Tiêu không kịp tính sổ với Dịch Thừa, tay chân luống cuống thu thập đồ vật này nọ.

“Mẹ của Thiểu Hiên sao?”

“Đúng!” Cổ Dĩ Tiêu trả lời,“Anh Thiểu Hiên cố ý muốn đi Hà Lan,William cũng ra mặt giúp hắn nói chuyện, phỏng chừng bọn họ đã nói rõ chân tướng.Mẹ em nói bác trai Bạch tức đến hôn mê, bác gái thì vào bệnh viện.” Cô không hiểu hỏi:“Đi Hà Lan thì đi Hà Lan, có cái gì cùng lắm thì nói từ từ cần chọc hai bác giận đến mức độ này?”

Dịch Thừa thở dài.

“Bác gái muốn anh ấy đính hôn với em nhưng bị hắn cự tuyệt .Mẹ cũng hỏi qua em,em cũng cự tuyệt.Nhưng mà cha mẹ hai bên đều không cam lòng , nhất là Bạch bá mẫu cố ý không cho anh Thiểu Hiên rời khỏi Trung Quốc. Có lẽ chính là bởi vì bị bọn họ bức quá, cho nên anh Thiểu Hiên ngả bài với Bạch bá mẫu?”

“Rất có thể.”

Cổ Dĩ Tiêu khó xử ngồi xuống,“Trời!Chuyện như vậy có cha mẹ Trung Quốc nào có thể tiếp nhận!”

“Muốn anh đưa em đến không?” Dịch Thừa mặc áo vào.

“Đương nhiên!” Cổ Dĩ Tiêu kéo tay của hắn,“Anh mạnh khỏe hay đi giúp anh Thiểu Hiên chút nha!”

☆★

“Dĩ Sênh,cô ấy thế nào?” Mẹ Cổ đứng ở bên giường bệnh kéo lấy tay Cổ Dĩ Sênh,lo lắng nhìn Bạch ma ma hai mắt nhắm nghiền.

Cổ Dĩ Sênh gọi một y tá đến hỏi kết quả huyết áp,sau đó máy móc nói:“Cao huyết áp khiến cho ngất,lần sau không nên kích thích dì ấy nếu không sẽ rất nguy hiểm, có khả năng làm bị xuất huyết não.” Cổ Dĩ Sênh đi đến trước mặt Bạch Thiểu Hiên, nhìn hắn một hồi lâu cuối cùng nhẹ giọng hỏi:“Sao lại thế này? Vì sao chọc mẹ cậu tức thành như vậy?”

Bạch Thiểu Hiên lắc đầu lựa chọn trầm mặc.

“Đứa con ngu ngốc này!” Bạch ba ba hùng hổ vọt vào phòng bệnh,“Ta và mẹ thương ngươi như vậy, không ngóng trông ngươi làm cho Bạch gia chúng ta có vinh quang gì, ít nhất không cần làm chúng ta mất mặt!Nhưng mà,nhưng mà ngươi xem ngươi đã làm chuyện gì. Ngươi còn không biết xấu hổ sao?!” Ông không để ý Cổ Dĩ Sênh khuyên giải,tiếp tục mắng to Bạch Thiểu Hiên,“Ta đã nói Dĩ Tiêu là người vợ tốt như vậy mà ngươi không cần, mắt ngươi bị mù! Hừ! Ta biết! Ngươi bị thằng Mĩ Quốc kia làm hư rồi! Ta không cho ngươi đi,ở lại Trung Quốc cho ta!”

Cổ Dĩ Sênh không biết làm sao cũng không rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể cùng vài y tá khoanh tay đứng ở một bên.

Lúc Cổ Dĩ Tiêu và Dịch Thừa chạy đến bệnh viện, chợt nghe tiếng rống to. Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên cảm thấy ba ba ma ma có cô con gái như cô còn có chút hạnh phúc , ít nhất cô thích đàn ông.

“Mẹ.” Cổ Dĩ Tiêu đi vào phòng bệnh,nhẹ giọng gọi một tiếng.

Cổ ma ma kéo hắn vọt sang một bên,để tránh lửa giận của Bạch ba ba đốt tới. Bất quá bà lập tức chú ý tới người đàn ông đến cùng Cổ Dĩ Tiêu, lập tức bất động thanh sắc quan sát Dịch Thừa.

“Cậu tại sao cũng đến đây?” Bạch Thiểu Hiên thấy Dịch Thừa đi vào thấp giọng nói một câu, một màn mất mặt như vậy lại để cho Dịch Thừa thấy , thật là…… Cũng đúng,Cổ Dĩ Tiêu tới đây Dịch Thừa theo tới cũng rất bình thường.

“Cậu tại sao thiếu kiên nhẫn như vậy?” Dịch Thừa đưa lưng về phía mọi người.

Bạch Thiểu Hiên bất đắc dĩ gục đầu xuống.

“Hắn là ai?!” Bạch ba ba một khi bị rắn cắn thì mười năm vẫn sợ , chỉ vào Dịch Thừa,nghĩ đến Dịch Thừa cũng là đồng tính luyến ái giống Bạch Thiểu Hiên.

Cổ Dĩ Sênh nhìn thoáng qua Cổ Dĩ Tiêu, bỗng nhiên gống gà mẹ nói một câu:“Đây là bạn trai của Dĩ Tiêu nhà con.”

Cổ ma ma trong lòng vui vẻ, càng thêm nghiêm túc đánh giá Dịch Thừa .

Bạch ba ba cơ hồ cũng muốn té xỉu, không nghĩ tới hắn và Dĩ Tiêu…… Không,hẳn là ông biết con dâu Dĩ Tiêu là hoa đã có chủ, hơn nữa đứa con Bạch Thiểu Hiên cho ông một đả kích,Bạch ba ba trong lòng than thở, nhân sự vô thường a! Ông dao động đi đến bên cửa sổ, nhìn đám mây trắng trên không trung vô cùng phiền muộn.

“Anh,anh thật lắm mồm nha.” Cổ Dĩ Tiêu lén nhéo cánh tay Cổ Dĩ Sênh,“Anh dám vạch trần em!”

“Anh cứu hắn khỏi lửa giận của Bạch bá bá,em hẳn là cảm ơn anh.” Cổ Dĩ Sênh nhịn đau giải thích.

“Cám ơn anh, Cổ đại hiệp!” Cổ Dĩ Tiêu nghiến răng nghiến lợi,tay càng dùng sức nhéo cánh tay Cổ Dĩ Sênh.

Cổ Dĩ Sênh bị cô ngược đãi đến dường như muốn chảy máu, vừa kéo tay tránh đi thật xa.

Dịch Thừa và Bạch Thiểu Hiên ở nơi khác khe khẽ nói nhỏ,Dịch Thừa không ngừng trợn mắt trắng,Bạch Thiểu Hiên thì không ngừng thở dài, hai người thương lượng nửa ngày cũng không nói ra vế sau. Dịch Thừa đẩy kính mắt lên sống mũi hỏi:“Cậu thật sự quyết định muốn đi Hà Lan?”

Bạch Thiểu Hiên gật đầu.“Tớ thật sự không có cách nào,tớ không thể vẫn ở tại chỗ này,William và Deborah cũng không thể vẫn ở tại nhà ngươi.William đã biết phụ chuyện cha mẹ muốn tớ đính hôn với Dĩ Tiêu, hắn và Deborah đã mua vé máy bay qua vài ngày nửa trở về Mĩ, hắn nói cho tớ thời gian suy nghĩ, nếu tớ quyết định ở tại chỗ này, hắn sẽ một mình đến Hà Lan nha. Tớ cũng rất mâu thuẫn,ở lại trong nước tớ cuối cùng nhất định sẽ cùng một người không quen biết kết hôn.” Hắn cường điệu nói,“Đương nhiên, người kia không phải là Dĩ Tiêu,cậu yên tâm. Nhưng mà tớ không muốn như vậy, tưởng tượng đến ở cùng một người không quen cả đời,tớ liền sởn tóc gáy. Cho nên tớ cũng mua vé máy bay đi Mĩ, trước cùng William cùng nhau trở về,sau cùng đi Hà Lan.”

“Cha mẹ cậu……” Dịch Thừa liếc mắt nhìn Bạch ma ma nằm trên giường bệnh, lòng có chút không đành.

“Chỉ cần bọn họ còn nhận đứa con này, tớ nhất định sẽ hiếu thuận với bọn họ!” Bạch Thiểu Hiên lại nhìn mẹ mình,hắn không phải là một đứa con không có lương tâm.

“Dĩ Tiêu……” Cổ ma ma vô cùng cao hứng kéo lấy Cổ Dĩ Tiêu,“Hắn là bạn Thiểu Hiên sao?”

“Đúng vậy.” Cổ Dĩ Tiêu thấp giọng trả lời.

Cổ ma ma lại hỏi:“Là Thiểu Hiên giới thiệu con biết ?”

“Mẹ,mẹ không cần hỏi con nha,con và hắn trong lúc đó rất thuần khiết,mẹ không nên nghe anh nói bậy.” Cổ Dĩ Tiêu có chút ngượng ngùng, nóng lòng phủ nhận quan hệ cô và Dịch Thừa.

Thuần khiết mà đến khoa phụ sản nha? vẻ mặt Cổ Dĩ Sênh khinh thường.

Cổ Dĩ Sênh cư nhiên còn dám nhìn Cổ Dĩ Sênh lộ ra nụ cười thiên sứ thuần khiết.

Cổ Dĩ Sênh chịu không nổi quay đầu đi chỗ khác.
Bình Luận (0)
Comment