Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp

Chương 11

Chương 11

Thật sự là buổi chiều cô ta có nói mấy lời khó nghe với con nhóc câm đó, cô ta nói, đợi cô ta kết hôn với Lệ Bạc Thâm sẽ sinh ra rất nhiều em trai em gái đáng yêu.

Đến lúc đó Lệ Bạc Thâm sẽ không còn thích cô bé nữa!

Bởi vì con nhóc này bị câm, cô ta sẽ không sợ nó sẽ mách lẻo lại với Lệ Bạc Thâm.

Chỉ có điều cô ta không ngờ con nhóc này lại dám bỏ nhà đi!

Đi rồi cũng tốt!

Đi rồi chết luôn ở bên ngoài càng tốt, tới lúc đó cô ta còn bớt được một gánh nặng!

Lệ Bạc Thâm lạnh lùng nhìn cô ta vài giây.

Phó Vi Trữ bình tĩnh siết chặt lòng bàn tay của mình, sợ bản thân để lộ ra sơ hở.

“Tốt nhất là như những lời cô nói.”

Một lúc sau, Lệ Bạc Thâm mới thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn về phía Lộ Khiêm đang đứng ở một bên: “Có tin tức gì từ cảnh sát không?”

Lộ Khiêm nói với giọng điệu nặng nề: “Tạm thời vẫn chưa có.”

Nói xong, anh ta thận trọng nhìn phía Lệ Bạc Thâm, lo lắng hỏi: “Có khi nào tiểu tiểu thư đã bị bắt cóc rồi không?”

Tiểu tiểu thư là người rất được thiếu gia yêu quý và có địa vị cao quý trong nhà họ Lệ. Những năm gần đây, không ít lần bị người khác dòm ngó.

Cũng có lần thiếu chút nữa đã bị bắt cóc đi.

Bây giờ bọn họ tìm mãi vẫn không thấy người đâu cả, thậm chí ngay cả cảnh sát cũng không có tin tức gì khiến Lộ Khiêm không thể không nghĩ đến việc bắt cóc.

Nghe vậy, đôi mắt của Lệ Bạc Thâm đột nhiên tối sầm lại, nghiêm nghị nói: “Tăng thêm nhân lực, mở rộng phạm vi tìm kiếm, nội trong ngày hôm nay phải tìm thấy người.”

“Vâng!”

Sự tức giận của hắn đã gần như hóa thành thực thể, Lộ Khiêm hết sức sợ hãi lên tiếng đáp.

Đang lúc anh ta chuẩn bị xoay người đi ra ngoài thì điện thoại di động của Lệ Bạc Thâm vang lên.

Giờ phút này Lệ Bạc Thâm không có tâm trạng đâu mà nghe điện thoại, hắn mất kiên nhẫn lấy điện thoại ra, đang định cúp máy thì nhìn thấy là một số lạ.

Nghĩ tới những gì Lộ Khiêm vừa nói, gân mạch của Lệ Bạc Thâm giật giật, vẻ mặt ngưng đọng trả lời.

Vừa kết nối, một giọng nữ nhẹ nhàng liền truyền đến: “Xin chào.”

Nghe được giọng nói này, đôi mắt sâu thẳm của Lệ Bạc Thâm hơi nheo lại, đáy mắt hiện lên một tia nghi ngờ.

Giọng nói này… và người phụ nữ đó, quả thực có chút giống!

Hình bóng nhìn thấy ở sân bay lập tức hiện lên trong đầu hắn…

“Xin chào? Có ai đang nghe máy không?”

Giang Nguyễn Nguyễn đợi nửa ngày vẫn nghe được lời hồi đáp thì bối rối hỏi.

Lệ Bạc Thâm chậm rãi thu hồi suy nghĩ, ngắn gọn đáp: “Ừ.”

m tiết ngắn gọn này hiển nhiên không đủ để Giang Nguyễn Nguyễn nghe ra cái gì.

Thấy đầu dây bên kia có người trả lời thì Giang Nguyễn Nguyễn thở phào nhẹ nhõm: “Xin chào, là thế này, tôi vừa nhặt được một cô bé, cô bé đó cho tôi số điện thoại này, chắc hẳn anh là ba của cô bé đúng không? Hiện tại anh có thời gian tới đón con bé không?”

Bình Luận (0)
Comment