Lúc đó hắn 7 tuổi, nhừng đã luyện khí tầng một thiên tư xuất chúng được gia tộc xưng là thiên tài 1000 năm có một.
Hắn và Ninh tiểu thư Ninh gia Ninh Khinh Tuyết là thanh mai trúc mã vì hai gia chủ của hai gia tộc là bạn cũ nên thường dẫn nàng đến Lằng gia, từ lúc đó hắn và nàng dần chơi thân nhau hơn và được hai gia chủ đính ước là 18 tuổi sẽ kết hôn.
Nhưng sự đời khó đoán, trong một lần lên núi vì gập "sự cố ngoài ý muốn" vì đỡ một quyền cho Ninh Khinh Tuyết mà hắn bị thương. Khi các trưởng bối kiểm tra cho hắn thì phát hiện kinh mạch toàn thân hầu như đứt hết không nguy hiểm đến tính mạng như không thể tu luyện được nữa, cũng vì lý do đó nên các trưởng lão Ninh gia phản đối việt hôn nhân hai người dù Ninh Khinh Tuyết phản đối kịch liệt nhưng vẫn không làm gì được mà còn bị nhốt mấy năm không cho ra ngoài.
Cũng vì đã thành phế vật nên bị mọi người khinh thường đủ thứ vì việt này quá đã kích "hắn" nên "hắn" đã trôn giấu sâu trong trí nhớ mình. Nên khi hắn xuyên không nhập vào thân sát này mà vẫn không thể nhớ việt này có thể nói lòng của "hắn" đã đóng lại.
Ninh Khinh Tuyết
Ba chữ hiện lên trong đầu, đôi mắc ấy, khuôn mặc ấy và nụ hôn ngọt ngào ây.
Chợt ùa về trong đầu hắn.
NHƯNG
Bây giờ mình bây giờ không phải hắn.
Chợt hắn nở nụ cười, một nụ cười rất tươi, không chứa một chúc sát ý gì, nhưng hộ vệ đứng kế bên lại toát cả mồ hôi.
Ta thật không ngờ, thật sự không ngờ, Ninh gia, tốt, tốt lắm, mặc dù các ngươi hại không phải là ta nhưng ta cũng không bỏ qua cho bất kì người nào đã hại "Lăng Thiên" một người cũng phải trả giá.
Thiên nói thầm trong lòng, cho dù như thế nào thì hắn cũng chím thân xác của "Lăng Thiên" nên cũng giúp hắn đồi lại công đạo chứ.
-Lão Ninh Hải lâu rồi không gập Lăng thiếu gia.
Người đó chấp tay, miểm cười thân thiện cười cười nói nói với Thiên.
Thiên sao không nhìn ra chứ, mặc dù người này cười nói vui vẻ nhưng ẩn ẩn một chúc sát ý, Thiên cười lạnh trong lòng không thèm điếm xỉa gì tới lão, trực tiếp đi ngang qua rồi khúc sao cánh của Lăng gia thì lão Ninh gia mới run rẩy, tay run lên sát ý mảnh liệt dân lên trong lòng.
Chỉ là một oát con mà cũng lơ ta, ngươi tốt lắm, đợi khi Lăng gia bị Ninh gia ta thâu tốm thì coi ngươi kiêu ngạo, ngông cuồng tới khi nào, hừ.
Lão hừ một tiếng rồi cũng đi vào trong Lăng gia.
Được hộ vệ dẫn đến đại sảnh thì thấy có hai người không phải người Lăng gia đang trò chuyện với gia chủ Lăng Tử Phong, hai người một nam một nữ, nữ tử thì ngồi nhâm nhi trà, nghe hai người nam nhân nói chuyên.
Ngoài ra còn cha Thiên, Tam trưởng lão Lăng Thiên Hùng.
-Bẩm gia chủ Lăng Thiên thiếu gia đã tới ạ.
Hộ về đứng ngoài chấp tay cung kính nói.
Thiên từ từ bước vô cửa đại sảnh, không lạnh không nhạt nói.
-Gia chủ, cha, ta đã tới, gọi ta có chuyện gì cần dặng dò ?
Đột nhiên đại sảnh yên lặng đều tập chung trên người Thiên người phản ứng đầu tiên là người nam tử không phải người Lăng gia và Lăng Tử Phong, hai người không hẹn mà cùng nhau nhìn đối phương, có thể nhìn ra ánh mắc ngạc nhiên cùng kiếp sợ, đùa à, phải biết dù gì 2 người cũng nguyên anh thất, bát tầng mà còn không phát giác sự hiện diện của hắn.
Rồi Lăng Thiên Hùng cũng sực tỉnh vội hô:
-Thiên nhi, con có bị làm sao không?
Ông không lo được nhiều như 2 người kia, chỉ dồn dập hỏi thâm Thiên.
Thiên cũng chợt động, hắn có thể thấy người cha này là quang tâm mình thật, nhưng cũng không quang tâm cho lắm.
-Ta không sao.
Ngắn gọn một câu, nhưng cũng chủ Lăng Thiên Hùng thở phào nhẹ nhổm.
Ông cũng không giận vì thái độ của Thiên dù gì ông cũng đã có lỗi nhiêu với mẹ và Thiên.
Phải, mẹ hắn là một hạ nhân trong Lăng gia, bình thường hạ nhân thân phận thấp kém, nghiêm cấm tuyệt đối không cho người của Lăng gia có quang hệ không bình thường với hạ nhân, cũng vì một lần Lăng Thiên Hùng hơi say với vốn dĩ mẹ hắn, Mộ Dung Huyền rất đẹp nên hắn không kìm lòng được mà cưỡng bức nàng, vì nàng tu vi yếu làm sao chống lại hắn thế là "sảng phẩm" là Lăng Thiên, khi biết được tinh này cũng qua muộn vì nàng đã sinh hạ Thiên, nên chừa cho nàng một đường sống và bị đuổi khỏi Lăng gia, còn hắn cũng mây Lăng Thiên Hùng uy nghiêm cũng không nhỏ trong Lăng gia mà hắn giữ được cái mạng nhỏ của mình.