Độc Tôn Tam Giới

Chương 1005

Mục tiêu của hắn là linh dược Thiên cấp và linh dược Địa cấp, còn có đan phương Vạn Thọ đan.

Nếu như ngay từ đầu giết người, khó tránh khỏi sẽ khiến cho cả Đan Kiền cung cùng chung mối thù, kích thích ra lửa giận của võ giả, rất có khả năng sẽ khiến cho những người này không chết không ngớt với hắn, tử chiến tới cuối cùng.

Một khi đối phương ngọc đá cùng tan mà nói, cho dù Tào Tấn hắn có toàn thân trở ra, muốn lấy đi những vật kia là chuyện cơ hồ không có khả năng.

Cho nên hắn luôn không có giết người, không phải là hắn không giết người mà là hắn có mưu đồ, cho nên mới kiềm chế mình như vậy.

Nếu như khiến cho đối phương dùng lực toàn tông liều mạng tới một bước kia, kết quả chính là lấy giỏ trúc múc nước, không công dã tràng.

Đan Trì cũng biết, bản thân mình nếu như thực sự không xuất đầu, Đan Kiền cũng sẽ bị diệt ngay trong khoảnh khắc. Mà uy tín của hắn cũng chắc chắn rớt xuống ngàn trượng.

Hắn lập tức chậm rãi gật đầu:

- Các hạ có thực lực cao cường, nhất định là tới từ tông môn nhất phẩm trong Bát vực. Là thiên tài bát vực mắt cao hơn đầu, thế nhưng không biết vì duyên cớ gì mà hôm nay lại nhằm vào Đan Kiền cung chúng ta?

Tào Tấn cười nhạt một tiếng:

- Ngươi muốn biết sao?

- Xin rửa tai lắng nghe.

Đan Trì cung chủ tuy rằng đứng giữa sự sống và cái chết, thế nhưng khí độ lại không vì thế mà loạn.

- Muốn biết cũng được, tiếp ta ba chiêu. Chỉ cần ngươi tiếp được ba chiêu của ta. Bổn công tử không nói hai lời sẽ lập tức nhấc mông rời đi.

Tào Tấn cười nhạt một tiếng:

- Nhưng mà nếu như không tiếp được ba chiêu của ta, vậy thì phải nghe theo lời của ta.

Đan Trì cung chủ suy nghĩ một lát, tuy rằng hắn biết rõ bản thân mình và Tào Tấn này có thực lực khác biệt quá lớn, nhưng ước hẹn ba chiêu, hắn có ba thành nắm chắc chuyện này.

Chuyện cho tới lúc này, đừng nói là ba thành nắm chắc, cho dù chỉ có một thành cũng phải liều chết chiến một trận.

Nếu như hắn chỉ phòng thủ mà không chiến, cho dù thanh niên này không diệt Đan Kiền cung, sĩ khí của Đan Kiền cung sẽ bị đả kích lớn, nguyên khí đại thương, từ nay về sau khó có thể gượng dậy nổi.

Mà người làm cung chủ như hắn sẽ mất đi cơ hồ tất cả uy nghiêm.

Như vậy tất cả khát vọng, cơ hồ tất cả hùng tâm của hắn cũng hóa thành mây bay.

CHo nên trận chiến này vô luận như thế nào hắn cũng phải ra tay, không thể trốn tránh.

- Tốt, các hạ đã hùng hổ dọa người như vậy, Đan Trì sẽ tiếp ngươi ba chiêu.

Đan Trì cung chủ đã quyết tâm.

- Cung chủ, nghĩ lại đi.

- Cung chủ, tiểu tử này thực lực quỷ dị, bằng không cả đám chúng ta cùng tiến lên, phối hợp với đại trận trấn sơn, cũng không thể không quần thảo một chút. Lại kêu cứu tông môn khác, tụ tập lực lượng sáu đại tông môn, mọi người cùng nhau tru sát tiểu tử này.

- Đúng vậy, cung chủ, kẻ thù bên ngoài xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tất cả các đại tông môn đều có trách nhiệm đối mặt. Đan Kiền cung chúng ta không nên đối mặt một mình.

Những lão gia hỏa sau lưng Đan Trì đều là người cẩn thận, hiển nhiên đều không muốn để cho Đan Trì tiếp ba chiêu của thanh niên lông mày màu lam kia.

Đan Trì khoát tay chặn lại, ngăn lại đám người đang khuyên can.

Đan Trì là cung chủ Đan Kiền cung, vừa mới tham dự Đan đấu Huyễn Ba sơn, đối với quan hệ giữa sáu đại tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực so với những trưởng lão lánh đời trong tông môn còn lý giải sâu hơn một chút.

Nói trắng ra giữa sáu đại tông môn đều có tư tâm, kêu cứu đám người kia sao? Trừ Bắc Minh tông sẽ có lẽ sẽ đáp lại qua, những tông môn khác căn bản không trông cậy lại được.

Nhất là Thánh Kiếm cung, nhất định sẽ hả hê nhìn vào.

Thấy Đan Trì đi tới Tào Tấn có chút ngoài ý muốn, khóe miệng mỉm cười.

- Đan Trì, bổn công tử đã xem nhẹ dũng khí của ngươi. Ba chiêu...

Trong khi Tào Tấn nói chuyện, toàn thân nổi lên đạo khí lưu màu xanh nhạt, khí lưu màu xanh da trời này lập tức dung nhập tới trời xanh vô tận làm một thể.

Trong lúc mơ hồ, Tào Tấn này giống như đã dung nhập vào trong hư không, trở thành một bộ phận của thiên địa này.

- Chiêu thứ nhất.

Thanh âm lạnh nhạt của Tào Tấn vang lên, đầu ngón tay khẽ điểm, một đạo tinh quang hiện lên, hóa thành khí lưu trong hư không, trong lúc đó giống như đột nhiên có vô số điểm nhỏ bao phủ phiến hư không này.

Đây là Thiên Hà chỉ, một trong những thần thông của Tào Tấn.

Chỉ lực một điểm, ngân hà giống như sáng lên, vô số ngôi sao rậm rạp.

Mỗi một ánh sao đều có lực lượng đánh nát sơn hà.

Vô số ngôi sao lóng lánh bỗng nhiên kết hợp lại một chỗ, hóa thành một đoàn tinh mang đáng sợ, giống như sao băng đánh về phía Đan Trì kia.

Toàn thân Đan Trì kéo căng, hết sức chăm chú, thần thức toàn thân mở rộng, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Tào Tấn, hắn biết rõ Tào Tấn lợi hại, biết rõ ba chiêu của Tào Tấn tuyệt đối không dễ dàng mà tiếp được.

Nhưng mà hắn tuyệt đối không ngờ một chỉ nhìn như tùy ý như vậy lại có uy lực đáng sợ như thế.

Đây là uy lực của Thánh Cảnh cửu trọng sao? Đây tuyệt đối là Thánh Cảnh đỉnh phong, là thiên tài thiếu chút nữa bước vào Hoàng cảnh.

Trong lúc nhất thời Đan Trì cũng không dám sơ ý, hai tay khoanh tròn, từng vòng xoáy bằng khí lưu nhanh chóng tụ tập lại.

Những khí lưu này không ngừng tụ tập, vòng xoáy càng lúc càng di chuyển càng nhanh, không ngờ lại hình thành một tấm mặt kính bằng khí lưu bóng loáng.

Oanh.

Vô số ngôi sao giống như thiên hà trút xuống, ầm ầm nện vào trên mặt kính bằng khí lưu kia.

Oanh.

Mặt kính ầm ầm bị nghiền nát, vòng xoáy toàn bộ bị đánh nát.

Mà Đan Trì thì rên lên một tiếng, bị dư âm ảnh hưởng còn lại khiến cho hắn lùi lại mười mấy bước mới đứng vững. Ngực cảm giác khó chịu, một ngụm máu đã vọt tới yết hầu thế nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt suống.

Liên tục vận chuyển, sắc mặt hắn trong nháy mắt từ trắng bệch chuyển thành hồng, liên tục vận chuyển bảy tám chu thiên lúc này mới trì hoãn được.

- Ồ?

Tào Tấn sửng sốt.

Hắn không ngờ THiên Hà chỉ mà hắn vẫn lấy làm tự hào, tuy rằng chỉ dùng bảy tám phần uy lực thế nhưng lại bị gia hỏa Thánh Cảnh lục trọng mạnh mẽ ngạnh kháng.

Đối với mặt kính do khí lưu của đối phương ngưng tụ thành, hiển nhiên thứ này vô cùng thâm ảo, có một loại cảm giác khiến cho Tào Tấn nhìn mà không thấu.

Trong lòng Đan Trì kinh hãi không thôi, một chiêu vừa rồi là tuyệt chiêu là Thuấn lão đã truyền cho hắn trước khi đi.

Thời gian Đan Trì tu luyện tương đối ngắn, cho nên mới chỉ đào móc ra một hai thành của môn thần thông này.

Nhưng mặc dù chỉ moi móc ra được một hai thành thế nhưng cũng đã trở thành thủ đoạn phòng ngự lợi hại nhất của Đan Trì hắn.

Không ngờ chiêu công kích thứ nhất của đối phương đã bức ra át chủ bài mạnh nhất của hắn, hơn nữa cuối cùng bản thân hắn còn chịu thiệt.

Trong lúc nhất thời Đan Trì kinh hãi không thôi, Tào Tấn kia cũng hơi có chút kinh ngạc.

Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới, tông môn Tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực lại có thần thông phòng ngự cường diệu như vậy.
Bình Luận (0)
Comment