Độc Tôn Tam Giới

Chương 1094

Ba đạo bạch quang bắn ra, hóa thành ba đạo quang mang màu trắng. Quang mang nhanh chóng sinh trưởng, đạt tới độ cao chừng ba trượng, không ngờ lại là ba đầu cự hùng có bộ lông màu trắng giống như băng tuyết.

Ngao... Ngaoooo... Ngao...

Từng đầu cự hùng vươn người lên, hai tay tay giơ lên cao, miệng phát ra tiếng gầm giống như có thể chấn vỡ sông núi, khí thế kinh người khiến cho thiên địa cũng phải biến sắc.

Cả lôi đài theo ba tiếng gầm này cũng phải đung đưa.

Rầm rầm rầm.

Ba đầu cự hùng này sải bước trên lôi đài, lập tức tạo thành thế hình chữ phẩm, vây quanh Giang Trần vào giữa.

Ba đầu cự hùng này mỗi một đầu đều tản ra uy năng đáng sợ. Bất luận một đầu nào đều có tu vi Nhân Thánh Cảnh.

Biến cố đột nhiên xảy ra khiến cho vô số người dưới đài kinh hô.

Ba đầu cự hùng giống như ba ngọn núi băng hung mãnh, tràn ngập khí tức hung bạo, tứ chi tráng kiện, tư thế khát máu kia, chỉ cần là người có thực lực kém đứng ở trước mắt bọn chúng chỉ sợ thần thức cũng sẽ sụp đổ.

Đây quả thực là ba đầu cự hùng vô cùng đáng sợ.

- Đây là... Đây là phong ấn chân thánh thú.

- Ba đầu chân thánh thú Nhân Thánh Cảnh, Uông Hàn này quả thực được sủng ái vô cùng a.

- Xong rồi, xong rồi, Mộc Cao Kỳ này thật vất vả mới trở thành một thớt hắc mã, thế nhưng xem ra sắp bị trấn áp triệt để rồi.

- Hiện tại hắn ta nhận thua có lẽ còn kịp.

- Đúng vậy. Cho dù hắn có mạnh mẽ trở lại thì có thể chịu nổi công kích liên thủ của ba đầu thánh thú được sao? Huống chi còn có một Uông Hàn ở bên cạnh. Dùng một địch bốn, cho dù có mạnh mẽ hơn cũng vô dụng.

Trong lúc nhất thời, đám người ở dưới đài đều có một nhận định không tốt về Mộc Cao Kỳ. Chỉ là Uông Hàn xuất ra thủ đoạn như vậy lại khiến cho mọi người ngoài sợ hãi ra còn có chút bất mãn với Uông Hàn.

Dù sao quyết chiến trên lôi đài, đối chiến một một, ngươi bỗng nhiên lại xuất ra loại thủ đoạn như vậy, đây lại không phải là thần thông của bản thân, mà là dùng của cải liều mạng.

Ngươi đừng đường là đệ nhất thiên tài trong Thánh Kiếm cung, vậy mà không đối chiến một một, ngược lại còn vận dụng thủ đoạn ám muội như vậy. Tuy rằng loại thủ đoạn này cũng không tính là phạm quy, thế nhưng cuối cùng cho dù thắng cũng không vinh.

Đây chính là quyết chiến trên lôi đài, không phải là giao đấu sinh tử.

Bên phía Đan Kiền Cung, hô hấp của tất cả mọi người trở nên dồn dập. Nhất là Lăng Bích Nhi, đột nhiên nàng có chút hối hận, có chút hối hận khi dùng ánh mắt cổ vũ Giang Trần xuất mã.

Trước đó nàng tràn ngập chờ mong với Giang Trần, là vì nàng cảm thấy Giang Trần có nắm chắc khi đối chiến với Uông Hàn. Thế nhưng mà nàng tuyệt đối thật không ngờ, Uông Hàn này lại vận dụng con át chủ bài như vậy.

Ba đầu Băng Tuyết Cự Hùng này, bất luận một đầu nào, nếu tính lực công kích đơn thuần cũng không chênh lệch với Uông Hàn là bao. Thậm chí lực phòng ngự của nó còn có thể mạnh hơn Uông Hàn.

Để Giang Trần dùng một địch bốn, chuyện này khiến cho tâm hồn thiếu nữ của Lăng Bích Nhi lập tức lo lắng. Cơ hồ nàng còn có xúc động muốn để cho Giang Trần nhận thua xuống đài.

Thế nhưng nàng biết rõ, bằng vào tính cách của Giang Trần, một khi hắn đi lên nhất định sẽ không nhận thua mà đi xuống.

- Cung chủ, làm sao bây giờ? Uông Hàn kia không ngờ lại hèn hạ như vậy.

Thẩm Thanh Hồng nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong lúc nhất thời Đan Trì cung chủ cũng có chút không xác định. Hắn biết rõ Giang Trần mạnh, thế nhưng dưới loại tình huống này, Giang Trần có thể vượt qua được hay không, trong lòng hắn cũng khó có thể xác định được.

- Mộc Cao Kỳ, tất cả mọi chuyện nên biết lượng sức mình mà làm.

Đan Trì cung chủ nhắc nhở.

Những lời này của hắn mặc dù không nói rõ, thế nhưng kỳ thực đã ám chỉ Giang Trần nên nhận thua. Nếu như Giang Trần nhận thua, Đan Trì cung chủ chủ hắn tuyệt đối sẽ không trách tội.

Thế nhưng mà hiển nhiên hắn cũng đánh giá thấp quyết tâm của Giang Trần.

Hắn chỉ nghe Giang Trần cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt nhìn qua Uông Hàn nói:

- Ngươi có ý gì?

Uông Hàn cười ha hả nói:

- Có ý gì? Ngươi nhìn còn không rõ sao?

- Định lấy nhiều thủ thắng đúng không?

Giang Trần nhướng mày nói.

- Là thế thì sao? Quy tắc không có nói không được làm như vậy nha.

Uông Hàn dương dương dắc ý, chỉ cần có thể đánh bại đối thủ, dùng phương thức gì cũng khoogn quan trọng. Chỉ cần quan tâm tới kết quả là dối phương có ngã xuống hay không mà thôi.

Giang Trần càng như vậy hắn càng cảm thấy Giang Trần đang sợ hãi.

- Quy tắc không cho phép thật sao? Lấy nhiều thủ thắng cũng được sao?

Ánh mắt Giang Trần dò xét một vòng, lại không thấy bất kỳ một trọng tài nào tỏ vẻ phản đối.

Khẽ gật đầu, hắn nhìn chằm chằm vào Uông Hàn đang dương dương đắc ý, nói:

- Đã như vậy, vậy thì so xem ai nhiều người hơn.

Trong khi nói chuyện, ngón tay Giang Trần liên tục búng ra từng dạo kim quang.

Dát dát dát.

Từng tràng hạt màu vàng không ngừng rớt xuống trên lôi đài, giống như từng hạt đậu màu vàng vậy.

Sáu hạt đậu rơi trên mặt đất, kim quang nhoáng lên một cái, lập tức hóa thân thành sáu võ sĩ kim giáp, uy phong lẫm liệt, đều có tu vi Nhân Thánh Cảnh.

Lần này dưới lôi đài lại một lần nữa điên cuồng.

Biến cố liên tục diễn ra quả thực kích thích thần kinh của tất cả mọi người. Khiến cho tâm tình tất cả mọi người thay đổi nhanh chóng, bất ổn, có cảm giác giống như chết đi sống lại.

Trận chiến này, chuyện ngoài ý muốn thực sự đã xảy ra quá nhiều.

Mộc Cao Kỳ dùng nhãn thuật phá vỡ huyền băng phong tỏa của Uông Hàn, sau đó Mộc Cao Kỳ lại dùng ngón tay nghiền nát huyền băng khí lưu của Uông Hàn. Sau đó lại là Mộc Cao Kỳ dùng một ngón tay nắm lấy Huyền Băng thánh kiếm của Uông Hàn.

Sau đó Uông Hàn xuất ra ba đầu Hàn Băng cự hùng có tu vi Nhân Thánh Cảnh, định lấy nhiều thủ thắng, nhanh chóng đoạt quyền chủ động lại.

Thế nhưng mà ngay khi quyền chủ động còn chưa chuyển hóa thành ưu thế, Mộc Cao Kỳ này lại có một chiêu thần kỳ khác, không ngờ lại điều ra sáu võ sĩ kim giáp. Bất luận một ai đều có tu vi không chênh lệch với ba đầu cự hùng kia.

Biến hóa liên tiếp xảy ra khiến cho đám người vây xem phía dưới vô cùng thỏa mãn.

- Một là trong phù có ẩn chứa chân thánh thú, một là vẩy đậu thành binh, lợi hại, lợi hại, không hổ là thiên tài đỉnh cấp trong Vạn Tượng Cương Vực a.

- Chậc chậc, chiêu thức tát đậu thành binh này quả thực quá đặc sắc. Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có kỳ ngộ như thế nào a.

- Không thể tưởng tượng nổi, tất cả mọi người đã đánh giá thấp Đan Kiền Cung. Mộc Cao Kỳ này, chiếu theo biểu hiện của hắn từ đầu mà nói, hẳn muốn tới lấy ngôi vị quán quân a.

Nhất thời vô số thanh âm tràn ngập sự hâm mộ, ghen ghét, sùng bái, hy vọng... Vang lên.

Đừng nói là những người này, coi như là Đan Trì cung chủ Đan Kiền Cung lúc này cùng với Liên Thành trưởng lão, trong lòng hai người bọn họ không khỏi sinh ra cảm giác khác thường.
Bình Luận (0)
Comment