Độc Tôn Tam Giới

Chương 1115

Cho dù là người đạt được thiên phú bình thường cũng chưa hản có thể đem cơ hồ tất cả truyền thừa mở ra, thế nhưng chung quy nằm trong tay mình vẫn tốt hơn nhiều so với trong tay người khác.

Mặc dù Giang Trần đối với loại hiện tượng này rất là phản cảm, thế nhưng cũng không thể nào tránh được.

Đây là điểm yếu của nhân tính, cũng là nơi ti tiện nhất.

Nhưng mà hiển nhiên Giang Trần cũng không có chút hứng thú với những nơi truyền thừa võ đạo này. Hắn tiến đến đây cũng không phải bởi vì tìm kiếm truyền thừa võ đạo.

Trong đầu hắn có vô số bí tịch võ đạo, có công pháp thần thông cường đại.

hắn chưa bao giờ mù quáng lựa chọn vũ kỹ, bởi vì hắn biết rõ, con đường tu luyện cuối cùng phải căn cứ vào tình huống, giai đoạn hiện tại của bản thân mới quyết định tu luyện loại vũ kỹ gì.

Nếu như mù quáng tu luyện vũ kỹ cường đại, đừng nói là tu luyện không thành, cho dù thành cũng lãng phí thời gian.

CHo nên hứng thú của Giang Trần đối với truyền thừa võ đạo không lớn. Trừ phi có lực hấp dẫn dặc biệt hắn mới xem xét. Bằng không nếu muốn luyện công pháp cường đại, trong đầu hắn có rất nhiều, công pháp cấp bậc Chư Thiên cũng có một đống lớn.

So sánh với truyền thừa võ đạo thì vật giống như Minh Đà xá lợi này Giang Trần còn ưa thích hơn. Loại vật có lợi ích thực tế này vô cùng tốt, ẩn chứa tinh hoa tính mạng của cường giả Hoàng cảnh.

Nếu như cường giả Thánh Cảnh có thể luyện hóa cái xá lợi này mà nói, tuyệt đối có thể biến hóa nhanh chóng. Trực tiếp tiến vào hc, đây chính là một đường tắt một bước lên trời, tiến vào Hoàng cảnh.

Đương nhiên Giang Trần đối với phương thức đi đường tắt này không có hứng thú quá lớn. Bởi vì lực lượng luyện hóa xá lợi cuối cùng vẫn không có hấp dẫn bằng lực lượng do bản thân mình tu luyện ra.

Hơn nữa luyện hóa xá lợi còn có nguy hiểm. Vạn nhất năng lượng xá lợi quá mức cường đại, cắn trả lại cường giả Thánh Cảnh cũng là chuyện có khả năng.

Không phải Giang Trần không có hy vọng tiến vào Hoàng cảnh, bản thân hắn hoàn toàn nắm chắc tiến vào Hoàng cảnh, cho nên hắn cũng không cần phải thông qua loại phương thức này tiến vào Hoàng cảnh.

- Có lẽ Đan Trì cung chủ chưa hẳn sẽ nguyện ý dùng phương thức này đột phá Hoàng cảnh.

Dùng sự lý giải của Giang Trần với Đan Trì cung chủ, hắn cảm thấy Đan Trì cung chủ là người có khát vọng, tuyệt đối càng muốn tự mình tu luyện đột phá Hoàng cảnh hơn.

Ngược lại người như Vân Niết trưởng lão, nhất định không thể đột phá Hoàng cảnh, loại vật này sẽ có sức hấp dẫn vô cùng.

Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán của Giang Trần.

Dù sao loại xá lợi này cũng chưa chắc đã không thể dùng. Nếu như ngươi không truy cầu đột phá Hoàng cảnh, chỉ cần chậm rãi luyện hóa, hấp thu năng lượng sinh mạng bên trong, kỳ thực đối với bản thân cũng có vô số tác dụng.

Chỉ là nếu dùng như vậy mà nói, linh lực xói mòn quá nhiều, quả thực có chút lãng phí.

Hai ngày sau, Giang Trần đi vào biên giới ngoại cực cảnh, nếu như tiếp tục tiến vào chính là nội cực cảnh.

Hiển nhiên tốc độ của hắn là nhanh nhất, đến cửa vào nội cực cảnh mà những người khác còn chưa chạy tới. Giang Trần cũng không do dự mà trực tiếp tiến vào.

Sau khi tiến vào nội cực cảnh, Giang Trần cảm nhận rõ ràng sinh cơ bên trong nội cực cảnh này thoáng cái lại hạ xuống thấp hơn không ít. Sinh cơ ở ngoại cực cảnh bên ngoài vốn đã rất yếu.

Đến nội cực cảnh cơ hồ không cảm nhận được, cơ hồ gần như có thể coi là không có.

Cho dù là Giang Trần đột nhiên cũng có cảm giác không khỏe. May mà sinh mệnh cường đại của võ giả có thể khiến cho bọn họ thích ứng được.

Ít nhất trong vòng mấy tháng vẫn có thể chịu đựng được.

- Địa phương quỷ quái này khó trách lại được chọn là nơi niết bàn. Hiển nhiên là không muôn người bình thường tới nơi này a.

Giang Trần biết rõ, nếu đây là nơi niết bàn của các cường giả, như vậy mới là hợp lý.

Nếu như địa phương niết bàn như vậy mà người nào cũng có thể tiến tới, vậy thì khác gì quấy rầy sự yên nghỉ của người chết.

Sau khi Giang Trần tiến vào nội cực cảnh, lại nhớ tới lời nói của Đan Trì cung chủ.

- Nội cực cảnh có khả năng tìm được truyền thừa của các cường giả yên nghĩ bên trong. Ngoại cực cảnh chưa hẳn đã có thu hoạch gì.

Giang Trần cười khổ một tiếng:

- Như vậy xem ra hẳn Đan Trì cung chủ đã từng dừng lại ở ngoại cực cảnh, bất quá không thu hoạch được gì mà thôi.

Nhắc tới nội cực cảnh, đây cũng không phải là nơi truyền thừa khắp nơi, xác xuất tìm được truyền thừa cũng không cao.

Từ kinh nghiệm của những người trước xem ra, một trăm người tiến vào, số người có thể tìm được truyền thừa không quá mười người. Thậm chí có lúc chỉ có hai ba người.

Địa phương niết bàn thì có không ít, người phát hiện chí ít có tới một nửa.

Thế nhưng chỉ cần là nơi niết bàn thì truyền thừa đã sớm bị người trước đó đạt được. Một khi bị người đầu tiên đoạt lấy, vậy thì sẽ không có khả năng lưu lại một thứ gì.

Cho nên truyền thừa càng lúc càng ít, độ khó khi tìm kiếm cũng càng lúc càng lớn.

Thứ này rất giống như tài nguyên không thể tái tạo, càng dùng càng ít, cuối cùng sẽ có lúc dùng hết. Thế nhưng mà tới lúc nào mới dùng hết, ai cũng không nói rõ được.

Thần thức của Giang Trần cường đại, so với những thiên tài khác ít nhất cường đại hơn gấp bội. Thế nhưng mà cho dù là thần thức của hắn cũng không có phát hiện ra một nơi truyền thừa chính thức nào. Bởi vậy có thể thấy được độ khó khi tìm kiếm nơi truyền thừa bên trong này như thế nào.

Đương nhiên Giang Trần một đường đi thẳng, cũng không có dừng lại quá nhiều, càng không triển khai thần thức tìm tòi.

Một khi triển khai thần thức tìm tòi, dùng thần thức của Giang Trần, muốn tìm được một hai nơi, hy vọng là rất lớn.

Thế nhưng mà ở sâu trong lòng Giang Trần vẫn cảm thấy có lẽ mình nên đi tới ngoại cực cảnh nhìn xem.

Dùng kinh nghiệm của người khác, càng là nơi ly kỳ, thường thường lại có bí mật. Đan Trì cung chủ nói ngoại cực cảnh kia cái gì cũng không có.

Như vậy theo Giang Trần thấy, ngoại cực cảnh này nhất định có vấn đề.

Bằng không mà nói, Vạn Tượng cực cảnh này cũng không thể nào có ngoại cực cảnh. Thoạt nhìn so với ngoại cực cảnh bên ngoài nội cực cảnh còn có cấp bậc cao hơn.

Đan Trì cung chủ không có phát hiện ra, không phải bởi vì nơi đó không có truyền thừa, mà có khả năng bằng vào tầm mắt của Đan Trì cung chủ khi đó còn chưa đủ sức phát hiện ra truyền thừa.

Mặc kệ sự thật có đúng như vậy hay không, ít nhất Giang Trần cũng phán đoán như vậy.

- Nội cực cảnh có lẽ sẽ có một ít truyền thừa, nhưng mà truyền thừa của cường giả Hoàng cảnh, nhận được tuy rằng là tốt, không chiếm được cũng không phải là tổn thất không thể thừa nhận. Ngược lại ngoại cảnh của Vạn Tượng cực cảnh này nhất định có bí mật. Nếu nhưu ta đã tới đây thì nhất định phải đi tới ngoại cực cảnh.

Giang Trần hạ quyết tâm, hắn quyết định không tìm kiếm trong nội cực cảnh mà tiếp tục đi tới ngoại cực cảnh.

Một khi đã không có ý định dừng lại trong ngoại cực cảnh cho nên hắn đẩy nhanh tốc độ tiến về phía trước. Tới ngày thứ tư, Giang Trần căn cứ vào chỉ dẫn nhanh chóng đi tới ngoại vi ngoại cực cảnh.
Bình Luận (0)
Comment