Độc Tôn Tam Giới

Chương 1122

- Đúng vậy a. Đám phế vật này chỉ bằng lực lượng mấy tông chúng ta cũng có thể quét ngang. Làm sao có thể tạo thành uy hiếp đối với Xích Đỉnh trung vực chúng ta.

Quả thực đúng như bọn họ nói, tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực hiện tại đang sức đầu mẻ trán.

Hạng Vấn Thiên ở trong trận pháp mặt đen lại nhìn ra bên ngoài, thế nhưng lại không có cách nào làm gì được.

Đối phương dùng âm thanh công kích, đại trận căn bản vô dụng. Bọn họ muốn đổ máu cũng không có điều kiện. Người ta căn bản không tốn một binh một tốt nào.

Cường giả Hoàng cảnh, thật sự quá mạnh.

Hai mắt Hạng Vấn Thiên đỏ bừng, thời điểm này hắn cũng biết. Bất kể là Tiêu Dao tông hay là Bắc minh tông đều không trông cậy được vào. Hy vọng duy nhất chính là Đại Thánh đường bọn họ.

Hắn truyền âm cho tộc trưởng ba tộc khác của Đại Thánh đường:

- Ba vị hiền đệ, trận chiến này chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Bắc Minh tông và Tiêu Dao tông nhìn như trận thế vững vàng, thế nhưng căn bản không chịu được cường giả Hoàng cảnh. Đại Thánh đường chúng ta phải mở một đường máu. Chuyện cho tới nước này, phải vận dụng lực lượng đồ đằng của bốn tộc.

- Hạng lão ca, chúng ta nghe huynh.

- Đúng, chỉ cần Đại Thánh đường chúng ta còn thì Vạn Tượng Cương Vực vẫn còn có hy vọng.

Tộc trưởng ba tộc khác hiển nhiên đều cực kỳ tín nhiệm Hạng Vấn Thiên.

- Được, chờ một chút, chúng ta tụ tập lực lượng đồ đằng, đột phá vòng vây. Vô luận thế nào cũng nhất định phải phá vòng vây.

Tới lúc này Hạng Vấn Thiên cũng bất chấp những người trẻ tuổi trong Vạn Tượng Cương Vực.

Nếu hắn không đi, tất cả bọn hắn đều không có cơ hội chứ đừng nói là những người trẻ tuổi trong Vạn Tượng Cương Vực.

Ngay lúc này phía đông bỗng nhiên có một đạo thân ảnh nhanh chóng phi tới. Đạo thân ảnh này rất kinh hoảng, nhanh chóng tiến lên rồi thi lễ với bốn cường giả Hoàng cảnh.

- Bốn vị tông chủ, việc lớn không ổn rồi. C ó một nhóm người đột phá vòng vây từ phía đông nam. Đã đột phá tới tuyến phòng ngự bên ngoài của chúng ta. Người chúng ta tổn thương vô cùng thảm trọng.

- Cái gì?

Bốn đại tông chủ đều ngây người, kể cả tông chủ Bão Cầm tông đang gảy đàn cũng không ngoại lệ.

Làm sao có thể?

Vòng vây bên ngoài tuy rằng không có thực lực cường đại bằng bọn họ, thế nhưng cũng do trưởng lão tinh anh của bốn tông bọn họ trấn thủ. Phía đông nam là vị trí phòng ngự của Trúc Tiết tông.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lãnh tông chủ mặc áo bào xanh kia.

Lãnh tông chủ này cau mày nói:

- Khu vực đông nam do Thần Hoàng trưởng lão của tông ta trấn thủ. Tuy rằng hắn không phải là Hoàng cảnh, thế nhưng cũng là Thánh Cảnh cửu trọng a. Đồng thời còn có rất nhiều cường giả Thánh Cảnh, không ngờ lại để cho một bầy kiến hôi đột phá, đào tẩu.

Mọi người cũng cảm thấy kinh ngạc cực kỳ, có chút khó tin.

Dùng lý giải của bọn họ với Vạn Tượng Cương Vực cũng chỉ có Đại Thánh đường là có thực lực mạnh hơn một ít. Những tông môn khác thực lực không được tính vào đâu.

Hiện tại thậm chí còn có người sớm chạy đi, lại đột phá được vòng vây bên ngoài?

Rốt cuộc đó là thế lực của tông nào trong Vạn Tượng Cương Vực?

Bên này nói như vậy khiến cho người Vạn Tượng Cương Vực cũng nghe được. Trong lòng giật mình thầm nghĩ, bọn họ cảm thấy bằng vào mấy người Đan Kiền Cung căn bản không có khả năng đột phá thành công.

Thế nhưng không ngờ Đan Kiền Cung lại thực sự phá vòng vây thành công, điều này vượt quá sự tưởng tượng của tất cả mọi người.

Trong lúc nhất thời, bên Vạn Tượng Cương Vực cảm thấy hối tiếc. Nhất là Thiên Minh thượng nhân, hận không thể tát cho mình vài cái.

Hắn và Đan Trì cung chủ có giao tình tốt như vậy, thời khắc mấu chốt cũng bởi vì hắn do dự không có nghe theo bằng hữu khuyên bảo, bỏ qua cơ hội chạy trốn tốt như vậy.

Hiện tại lại bị bốn đại cường giả Hoàng cảnh vây khốn, đã trở thành cá trong chậu, hiện tại muốn đi chỉ sợ khó.

Phiền muộn, hối hận, các loại cảm xúc trong lúc nhất thời tràn ngập trong lòng mọi người.

Thế nhưng giật mình nhất chính là bốn tông của Xích Đỉnh trung vực, thậm chí lại còn có người phá vòng vây của bọn họ chạy đi? Chuyện này đối với bọn họ mà nói quả thực chính là một cái tát vào mặt.

Bởi vì như vậy cho dù bọn họ diệt tất cả đám người ở đây thì trận chiến này cũng không có hoàn mỹ.

Bệ hạ để cho bọn họ tới trấn áp Vạn Tượng đại điển. Cái gì gọi là trấn áp? Chính là không lưu lại một ai, trấn áp toàn bộ.

Chỉ cần có một người chạy đi, vậy thì cũng không hoàn mỹ chứ đừng nói là một đám người phá vòng vây.

Trở về như vậy, khi báo cáo kết quả bọn họ cũng không có gì là vẻ vang cả.

Lần hành động này mỗi một tông môn tứ phẩm đều bị phái đi, đều có nhiệm vụ trên người. Giữa các tông môn với nhau đều ngầm cạnh tranh.

Bởi vì như vậy công lao của bọn họ không thể nghi ngờ sẽ giảm bớt đi nhiều.

Trúc Tiết tông phụ trách trấn thủ khu vực Đông nam đứng mũi chịu sào, trách nhiệm lớn nhất.

Khuôn mặt của Lãnh tông chủ, tông chủ Trúc Tiết tông kia vốn đã rất âm trầm, tới lúc này càng thêm âm trầm. Hắn đi tới trước một bước, ánh mắt âm trầm như nước, chậm rãi đảo qua đám người Vạn Tượng Cương Vực.

- Ai muốn giữ mạng sống?

Câu hỏi này cực kỳ đột ngột, bên phía Vạn Tượng Cương Vực, tất cả đều khó hiểu nhìn qua hắn. Đối mặt với uy áp của cường giả Hoàng cảnh, không ít người vẻ mặt xám ngoét. Không biết vị cường giả Hoàng cảnh này tiếp theo muốn làm gì?

- Chỉ có một người, chỉ có một lần cơ hội.

Lãnh tông chủ này duỗi một ngón tay ra, nói:

- Ai tới nói cho ta biết, người chạy đi là tông môn nào? Nhớ kỹ, người trả lời trước sẽ tránh được cái chết.

Lời này giống như sấm sét giữa trời quang, rơi vào trong tai người của Vạn Tượng Cương Vực, trong lúc nhất thời khiến cho tim mọi người đập thình thịch.

Ánh mắt đều mang theo một tia hiếu kỳ, hiển nhiên đang hoài nghi tính chân thật của những lời này.

Bản năng cầu sinh khiến cho có một ít người rục rịch.

- Ta đếm tới năm, ta đã cho các ngươi cơ hội, quý trọng hay không là tùy các ngươi.

Lãnh tông chủ kia giơ bàn tay ra, bắt đầu đếm:

- Một, hai, ba...

Giữa đám người, tiếng hít thở dồn dập không ngừng truyền ra.

Hiển nhiên có không ít người đã bắt đầu rục rịch, muốn đứng ra đạt được cơ hội miễn chết này.

Dù sao trận chiến này quá chênh lệch, cuối cùng chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Cơ hội miễn chết này không thể nghi ngờ chính là cơ hội khó có được.

Chỉ là đứng ra thời điểm này chính là phản đồ của Vạn Tượng Cương Vực, cả đời đều bị gán cái danh phản đồ.

- Ta, ta nói.

Trong lúc mọi người vẫn còn đang xoắn xuýt, trong đám người bỗng nhiên có một người nhảy ra. Rõ ràng chính là Uông Hàn của Thánh Kiếm cung.

Uông Hàn này vẻ mặt âm trầm, từ trong đám người đi ra.

Trong Vạn Tượng Cương Vực, tiếng ồn ào tức thì vang lên. Tuy rằng không ít người rục rịch, thế nhưng mọi người vẫn bị Uông Hàn hèn hạ đánh bại.

Trong lúc nhất thời tiếng chửi vang lên bốn phía.
Bình Luận (0)
Comment