Độc Tôn Tam Giới

Chương 1137

Dù sao bên trong tông môn nhất phẩm cũng không thiếu khuyết cường giả phong hào Đại đế. Tông môn nhất phẩm, phong hào Đại đế thậm chí còn có vài người.

Càng có rất nhiều cường giả chuẩn Đế cấp, tuy rằng đột phá Hoàng cảnh thế nhưng lại không có lấy được phong hào Đại đế...

Chỉ bằng vào truyền thừa của bản thân Phi Vũ đại đế, đối với tông môn nhất phẩm mà nói, khẳng định không có lực hấp dẫn lớn như vậy.

Những dòng chữ lưu lại gần tới cuối cùng Phi Vũ đại đế lại càng cường điệu, những người đạt được truyền thừa của hắn nhất định phải diệt Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.

Giang Trần nhìn qua những dòng chữ này, hắn thực sự có thể nhìn ra cừu hận của Phi Vũ đại đế đối với hai tông này. Dù sao bản thân hắn trọng thương phải chạy tới nơi này, hoàn toàn là do hai tông này truy đuổi.

Thế nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy việc này có chút là lạ.

Hắn cảm thấy, cừu hận của Phi Vũ đại đế đối với hai tông này quả thực rất sâu. Nhưng mà trong những dòng chữ lưu lại này dường như vẫn có chút địa phương khiến cho Giang Trần cảm thấy không đúng.

Hắn cảm thấy, nếu như là đối với người thừa kế bình thường mà nói, tất cả những chữ khắc này vô cùng hợp lý cũng là chuyện đương nhiên.

Thế nhưng mà tình huống khi đó của Phi Vũ đại đế có lẽ không phải nghĩ tới một người truyền thừa bình thường tới đây, mà là người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.

Dù sao dưới tình huống hắn bị đuổi giết không ngừng, người có khả năng tìm được hắn không phải là người truyền thừa bình thường. Rất có khả năng là người của Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô.

Như vậy những chững khắc này của hắn chẳng phải là tốn công vô ích sao?

Một khi là người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô xông tới, ai sẽ để ý tới những chữ khắc này của hắn? Còn không phải dễ dàng lấy đi những truyền thừa này hay sao?

Thậm chí ngay cả pháp thân cũng có thể bị lăng nhục một phen.

Nghĩ tới đây Giang Trần dừng bước, hắn cảm thấy dùng trí tuệ của Phi Vũ đại đế, tuyệt đối là một kẻ mạnh mẽ tràn ngập trí tuệ.

Hắn làm sao có thể không nghĩ tới khả năng này, người tìm đến đầu tiên rất có thể là người của Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô?

Như vậy dưới tình huống đó những chữ khắc dưới nền này không phỉa chỉ để trang trí thôi sao?

- Nếu ta là Phi Vũ đại đế, nhất định sẽ không sơ xảy như vậy. Nhất định sẽ nghĩ biện pháp âm người hai tông này một chút.

Giang Trần thử đặt mình ở vị trí của Phi Vũ đại đế, cảm thấy nếu như đổi lại là hắn, cũng tuyệt đối không thể để cho đối thủ là người cười cuối cùng.

Cho nên những vật truyền thừa này tuy rằng ở ngay sau lưng Phi Vũ đại đế, thế nhưng Giang Trần lại không có tùy tiện đi động vào.

- Quyết không thể hành động thiếu suy nghĩ. Phi Vũ đại đế làm như vậy nhất định là có thâm ý sâu xa. Có lẽ hắn đem những vật truyền thừa này đặt ở sau lưng là bởi vì muốn hấp dẫn người hai tông này đi tới đoạt.

Giang Trần cơ hồ có thể tưởng tượng ra, một khi tùy tiện động vào những vật này, nói không chừng tất cả công kích trong động phủ đều được bạo phát.

Xem cấm chế của động phủ này không phải là bình thường, một khi bạo phát ra, uy thế đáng sợ này tuyệt đối không phải là thứ mà Giang Trần hiện tại có thể ngăn cản được.

Thậm chí coi như là phong hào Đại đế cũng chưa chắc gánh được cấm chế do cường giả Thiên Vị bố trí.

Dù sao động phủ cung điện này rõ ràng có dấu vết của cường giả Thiên Vị. Phi Vũ đại đế bất quá chỉ là người qua tay mà thôi.

Tuy rằng Giang Trần rất muốn những vật này, thế nhưng hắn vẫn cố nén sự xúc động trong lòng. Hắn quyết định vẫn nên tìm đầu mối hạch tâm của động phủ cung điện này rồi nói sau.

Động phủ cung điện này nhất định đã được Phi Vũ đại đế luyện hóa qua.

Nhưng mà sau khi Phi Vũ đại đế niết bàn, động phủ cung điện này lại một lần nữa trở thành vô chủ. Nếu như Giang Trần có thể tìm được đầu mối hạch tâm, cũng có thể lần nữa luyện hóa, đem cung điện này trở thành vật của mình.

Một khi luyện hóa động phủ cung điện này, động phủ này sẽ nằm trong tay hắn. Phi Vũ đại đế động tay động chân gì hắn cũng có thể dò xét được.

- Được rồi cứ làm như vậy đi. Ta không thể không dựa theo suy nghĩ của Phi Vũ đại đế. Nếu không tất sẽ trúng bẫy rập của Phi Vũ đại đế.

Giang Trần rất tỉnh táo, cũng rất lý trí.

Hắn biết rõ mình phải dựa vào tư duy của chính mình mà suy đoán, tuyệt đối không thể bị Phi Vũ đại đế qua mặt.

Giang Trần hiển nhiên cũng nhìn ra, những lời nhắn nhủ kia của Phi Vũ đại đế mặc dù không có nói rõ ràng, nhưng nhiều khả năng là giả bộ. Dụ dỗ người Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô mắc lừa.

Nếu như hắn là người hai tông kia, một khi không hiểu rõ với động phủ di động mà nói, rất có khả năng sẽ tùy tiện tiến lên.

Vạn nhất đó là bẫy rập do Phi Vũ đại đế bố trí, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.

Cho nên Giang Trần tuyệt đối dựa theo phán đoán của mình mà quyết định. Chỉ cần hắn có thể lần nữa luyện hóa động phủ cung điện này, như vậy động phủ cung điện này sẽ là của Giang Trần hắn.

Giang Trần ở trong cung điện này băn khoăn tìm kiếm ba bốn vòng, cảm nhận mỗi một chi tiết trong cung điện.

Nếu như đổi lại là thiên tài khác trong Thần Uyên đại lục, ở hoàn cảnh như vậy bình thường khó mà tìm kiếm được đầu mối.

Dù sao người trẻ tuổi của thế giới này bị hạn chế bởi tri thức, nhìn thủ bút của cường giả Thiên Vị nhất định sẽ khó mà tỉnh táo tìm kiếm được.

Duy chỉ có cường giả, kiến thức của hắn, thậm chí còn vượt quá cường giả Thiên Vị, cho nên nhìn động phủ di động do cường giả Thiên Vị luyện chế tự nhiên có thể tìm kiếm ra đầu mối.

Đây chính là thứ mà Giang Trần có ưu thế nhất.

Ước chừng hai thời thần sau, Giang Trần tập trung ở ba nơi có khả năng nhất. Ba địa phương này tuy rằng không tính khiến cho người ta chú ý.

Vốn theo Giang Trần phân tích, ba địa phương này nhất định có một nơi là hạch tâm, then chốt của động phủ này.

Kiếp trước Giang Trần cũng đã gặp rất nhiều cường giả Chư Thiên luyện chế động phủ di động, hắn cũng biết một ít linh cảm và suy nghĩ lúc đó của cường giả Thiên Vị.

Ba địa phương này không thể nghi ngờ là phù hợp với suy nghĩ lúc đó của cường giả Thiên Vị nhất.

Địa phương thứ nhất, Giang Trần đưa vào thần thức lại không có phản ứng gì. Khi hắn đưa thần thức bắt đầu điều tra nơi thứ hai, Giang Trần lập tức có chút xác định.

- Chính là ở nơi này.

Giang Trần đại hỉ, loại cảm giác này mặc dù kiếp trước Giang Trần không có tự mình trải nghiệm qua, thế nhưng lại nghe qua vô số người miêu tả.

Tự nhiên hắn biết rõ, hắn đã tìm được hạch tâm then chốt của động phủ cung điện này rồi.

Quả nhiên sau khi hắn đưa vào thần thức, vận dụng lực lượng luyện hóa, Giang Trần lập tức có thể phát hiện ra sự đáp lại của động phủ cung điện này.

Giang Trần vui mừng quá đỗi.
Bình Luận (0)
Comment