Độc Tôn Tam Giới

Chương 1234

Không phải Vi gia không muốn theo kịp, mà là nếu như không có Đan Vương tọa trấn, sinh ý đan dược này căn bản không làm lớn được. Mặc dù có chút lợi nhuận, nhưng mà đối với Vi gia mà nói lại giống như gân gà.

Vi gia luôn cố gắng mời một Đan Vương khách khanh, thế nhưng có thể là bởi vì các loại duyên cớ, không thể được như ý nguyện.

Chuyện này cũng khiến cho Vi gia ở phương diện sinh ý đan dược cực kỳ khó coi. Trong phố Thần Nông rõ ràng có cửa hàng tốt nhất, thế nhưng chỉ có thể sử dụng để buôn bán thứ khác.

- Đi, chúng ta đi mỗi nhà nhìn một chút.

Muốn bước chân vào thị trường đan dược, nếu như bước chân vào theo phương pháp thông thường, cho dù Giang Trần hắn chỉ là một đầu long rớt xuống thế nhưng tuyệt đối vẫn chơi được những địa đầu xà này.

Thế nhưng biết mình biết người, trăm trận trăm thắng vẫn hơn.

Giang Trần vẫn quyết định đi nhìn xem một chút hình thức người ta kinh doanh thế nào. Tranh thủ tìm được một phương thức sinh tồn không giống như những người đi trước này.

Đặt chân, kiếm tiền, phát triển, lớn mạnh.

Đây là mục tiêu từng bước một của Giang Trần, trải qua kiếp nạn của Đan Kiền Cung, Giang Trần cũng hiểu vô cùng rõ, không có thế lực cường đại cuối cùng tất cả chỉ là mây bay.

Chỉ có cường đại, chỉ có lực lượng khiến cho người ta ngưỡng mộ mới có thể đặt chân được ở bất cứ đâu.

Nhìn Bất Diệt Thiên Đô, nhìn Cửu Dương Thiên Tông mà xem, bọn họ biết rõ Giang Trần hắn có khả năng đã trốn vào trong Lưu Ly vương thành, thế nhưng vẫn không dám tới đây giương oai.

Điều này nói rõ cái gì? Đây là minh chứng tốt nhất cho thực lực cường đại.

Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực khi tiến vào Vạn Tượng Cương Vực, hoàn toàn không kiêng nể gì cả, muốn làm gì thì làm cái đó.

Thế nhưng mà trước mặt Lưu Ly vương thành, bọn họ căn bản không dám giương oai. Coi như một thế gia cửu cấp của Lưu Ly vương thành bọn họ cũng không dám đánh.

Những chuyện này khiến cho Giang Trần cảm khái thật sâu, hắn cũng âm thầm thề, nhất định phải đặt vững gót chân ở Lưu Ly vương thành, phát triển lực lượng của chính hắn.

Chỉ có như thế hắn mới có thể thanh thản dừng lại tu luyện, mới không phải tiếp tục bôn ba, không ngừng di chuyển địa điểm.

Từ Đông Phương vương quốc tới Thiên Quế vương quốc, đến Bảo Thụ tông, lại tới Đan Kiền Cung...

Mỗi một lần di chuyển, cơ hồ đều có nguyên nhân bị động. Mà nguyên nhân trực tiếp nhất chính là lực lượng của hắn chưa đủ, đứng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, hắn quá mức nhỏ bé.

Mà quái vật như Lưu Ly vương thành, cho dù ở trên Bát vực cũng là tồn tại đỉnh tiêm.

Đây không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất của Giang Trần.

Bất kể là tìm kiếm phụ thân Giang Thụ Phong hay là cứu Mộc Cao Kỳ và Vân Niết trưởng lão, hay là tương lai trợ giúp trùng kiến Đan Kiền Cung.

Đều phải có lực lượng cường đại làm hậu thuẫn.

Không có thế lực cường đại chống đỡ, tất cả ý nghĩ chỉ là mây bay. Mỗi ngày đều giống như chó nhà có tang, chạy thục mạng. Loại cuộc sống này tuy rằng có thể ma luyện bản thân, thế nhưng cuối cùng vẫn quá mức nghẹn khuất.

Cho nên làm sinh ý đna dược đây là bước đầu tiên mà Giang Trần chủ động muốn dừng chân ở trong Lưu Ly vương thành này.

Vi Kiệt vô cùng phối hợp, mang theo Giang Trần đi tới một cửa hàng đan dược nào đó.

Một ngày, hai người cơ hồ đều vào tất cả cửa hàng ven đường, ngay cả cửa hàng cấp hai hai người cũng đi hết, thậm chí còn có một ít cửa hàng cấp ba, hắn cũng không có buông tha.

Ngày hôm nay thu hoạch đối với hắn mà nói, cực lớn.

- Giang huynh, còn có cửa hàng của bốn nhà là ta chưa mang huynh đi. Bốn nhà này chính là cự đầu, khống chế mạch máu đan dược của Lưu LY vương thành. Bốn nhà này cho dù chúng ta đi cũng không thấy được gì. Từ biểu hiện xem ra, bọn họ so với cửa hàng cao cấp nhất bình thường cũng không sai biệt lắm. Thế nhưng mà trên cơ bản, một ít đan dược đỉnh cấp chỉ có xuất hiện trong bốn nhà này.

Cửa hàng của bốn nhà này tuy rằng Giang Trần chưa có đi, thế nhưng ngày hôm nay hắn đã nghe người ta nhắc tới vô số lần trên phố Thần Nông này.

Cự đầu lũng đoạn, loại chuyện này Giang Trần cũng không xa lạ gì.

- Bốn nhà này cũng không cần phải đi. Mục tiêu bây giờ của chúng ta căn bản không đạt tới cấp độ đó. Trước đi đem mục tiêu cạnh tranh đặt ở cấp hai cấp ba. Tranh thủ cơ hội mở ra một đường.

Giang Trần cũng không muốn gây họa cho Vi Kiệt. Trên thực tế dùng thiên phú đan đạo của Giang Trần, đừng nói là mở ra một con đường, nếu như hắn xuất ra một nửa thiên phú đan đạo đã đủ để cho bốn cự đầu này đóng cửa hàng.

Thế nhưng mà hiển nhiên hắn không thể làm như vậy. Dùng thực lực và thế lực của hắn, hiện tại căn bản không chống đỡ được cảnh tượng như vậy.

Nếu như tùy tiện xuất đầu, tên bắn chim đầu đàn, người ta tùy tiện dùng một ngón tay cũng có thể nghiền nát hắn.

Cự đầu đan dược cường đại, cuối cùng cũng phải có lực lượng võ đạo cường đại chèo chống. Hiện tại tuy rằng Giang Trần hợp tác với VI gia, thế nhưng cho dù Vi gia toàn lực ứng phó, cuối cùng cũng chỉ là thế gia cửu cấp, không phải là đại phiệt, càng không phải là phong hào Đại đế.

Cơm cũng phải ăn từng miếng, đường cũng phải bước từng bước.

Coi như hắn có bổn sự lớn thế nào cũng không đủ lực lượng làm hậu thuận, khi đó tất cả là mây bay, căn bản không thi triển quyền cước một phen được.

Điểm này trước đó hắn đã trải qua một lần kinh nghiệm, cũng đã nói rõ.

Cho dù là một khỏa Vạn Thọ đan, vốn Giang Trần cho rằng đó là một việc rất nhỏ, thế nhưng mà hậu quả mang lại vô cùng kinh người.

Tuy rằng nguyên nhân chủ yếu mà Bất Diệt Thiên Đô cùng Xích Đỉnh trung vực xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực không phải là Vạn Thọ đan, thế nhưng vì Vạn Thọ đan mà Đan Kiền Cung bị chiếu cố trọng điểm, đây là chuyện không thể bàn cãi.

Nhưng mà cũng chính bởi vì có sự tồn tại của Vạn Thọ đan mới khiến cho đám người Vân Niết trưởng lão cùng với những đồng môn của hắn có cơ may giữ lại một mạng. Không có giống như những tông môn khác bị đuổi tận giết tuyệt.

Thế sự vô thường, phúc họa tương phùng, cùng lắm cũng chỉ như vậy thôi.

Giang Trần bị một vố đau, hắn đã khôn ngoan nhìn xa hơn một chút. Lần này hắn quyết định không thể khinh xuất như vậy được nữa.

- Vi thếu gia, chúng ta tới cửa hàng của Vi gia các ngươi một chút đi.

Giang Trần hứng thú dạt dào, vẻ hào hứng không giảm chút nào.

Vi Kiệt đương nhiên sẽ không phản đối, hiện tại hắn cũng vô cùng nhiệt huyết, muốn làm lớn với Giang Trần một hồi. Trải qua chuyện Cửu Tiếu Kim phật tán xong, Vi Kiệt cũng nhận ra tình cảnh của bản thân mình, trong ngoài đều là cục diện khốn đốn, khiến cho Vi Kiệt muốn nhanh chóng tìm được cửa đột phá.

Mà sự xuất hiện của Giang Trần không thể nghi ngờ đã cấp cho Vi Kiệt một con đường đột phá, hóa giải cục diện này tốt nhất.

Nếu như quả thực có thể làm sinh ý đna dược với Giang Trần, Vi Kiệt hắn, kể cả phụ thân Vi Thiên Tiếu, quyền nói chuyện ở gia tộc sẽ càng thêm ổn định.
Bình Luận (0)
Comment