Độc Tôn Tam Giới

Chương 1497

Đi ra Vạn Thi Cốc, tâm tình của Giang Trần rõ ràng đã khá hơn rất nhiều.

Có thể nói, một đoạn hung hiểm nhất đã qua.

Ly khai Vạn Thi Cốc, Giang Trần liền mở ra ngũ giác của Hoàng Nhi. Vạn Thi Cốc một vào một ra, càng làm cho tình huống của Hoàng Nhi đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Bất quá, hiện tại An Hồn Mộc đến tay, mấy ngày thời gian, vẫn là hao tổn rất tốt.

Đi ra Vạn Thi Cốc, đám tán tu không ngừng tuôn vào, như là sủi cảo.

Giang Trần nhìn thấy một màn này, cũng im lặng, đến cùng còn có bao nhiêu người tuôn vào?

Nhìn thấy Giang Trần, mặt mũi những tán tu kia tràn đầy khó chịu, thậm chí còn có chút cừu hận.

Hiển nhiên, những tán tu này chứng kiến Giang Trần, liền nghĩ tới liên minh bọn người Thương Bình Vương chế định quy củ, hạn chế bọn hắn tiến vào hoang man.

- Chư vị, lúc trước tiểu tử này cũng là trong liên minh, không cho chúng ta tiến vào hoang man, bọn hắn lại tiến đến phát tài. Thật sự là đáng giận.

- Mọi người có muốn báo thù hay không?

- Đúng. Chúng ta mấy trăm người, hắn chỉ có một người lạc đàn. Hôm nay, vô luận như thế nào cũng muốn hắn cho một câu trả lời thỏa đáng.

Trong đám người này, có người kêu gào.

Giang Trần lại nghe được rõ ràng, dẫn đầu kêu la, rõ ràng có người của Yến Sơn Lục Lang.

Yến Sơn Lục Lang xen lẫn bên trong, lại giả vờ làm người trung gian, thật sự là không biết xấu hổ.

Bất quá Giang Trần lại không phải thiện nam tín nữ gì, lạnh lùng cười cười:

- Lúc nào Yến Sơn Lục Lang không có tiền đồ như vậy? Trốn trong đám người, giả dạng làm người bị hại sao? Đừng quên, Yến Sơn Lục Lang ngươi cũng là người được lợi trong quy tắc.

- Yến Sơn Lục Lang?

Mấy trăm tán tu kia lập tức xôn xao.

Những tán tu bọn hắn, đều là nhóm thứ hai hỗn vào. Tất cả mọi người kết thành đồng minh tạm thời, nếu như gặp được người nhóm đầu tiên, muốn đánh mọi người cùng nhau xông lên, tuyệt đối không thể để cho nhóm đầu tiên khi dễ.

Yến Sơn Lục Lang rõ ràng là nhóm đầu tiên, bọn hắn lại cải trang cách ăn mặc xen lẫn trong nhóm thứ hai, rốt cuộc là có dã tâm cùng mưu đồ gì?

Trong lúc nhất thời, mấy trăm tán tu đều như lâm đại địch.

Yến Sơn Lục Lang là dạng người gì, bọn hắn quá rõ ràng rồi. Yến Sơn Lục Lang tuyệt đối sẽ không hữu hảo đến làm bảo mẫu cho bọn hắn.

Thần thức của Giang Trần khẽ động, Thiên Mục Thần Đồng tìm tòi trong đám người.

Yến Sơn Lục Lang này xen lẫn trong nhóm thứ hai, đến cùng có ý đồ gì? Sẽ không đồng dạng như Lữ Sư Nam, là tay sai của Ma tộc chứ?

Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy việc này đáng tin. Dùng tính cách của Yến Sơn Lục Lang, bọn hắn hung hăng càn quấy bá đạo, như thế nào sẽ thả chậm bước chân, xen lẫn trong nhóm thứ hai?

Nguyên nhân chỉ có một, là bọn hắn châm ngòi thổi gió, muốn càng nhiều tu sĩ nữa tiến vào Vạn Thi Cốc, trở thành Ma tộc Khôi Lỗi.

- Mọi người đừng nghe tiểu tử kia nói bậy, hắn là cố ý phân tán lực chú ý. Mọi người cùng nhau xông lên, diệt tiểu tử này. Hắn đi vào nhiều ngày như vậy, đã chuẩn bị đi ra ngoài rồi, nhất định thu hoạch rất nhiều. Không đoạt hắn đoạt ai? Hắn lấy được những vật kia, vốn là chúng ta nên được.

- Đúng, hắn đang khích bác quan hệ của chúng ta, trước diệt hắn, lại nói những chuyện khác.

Trong đám người không ngừng có người kêu gào.

Giang Trần dựng thẳng Thuận Phong Chi Nhĩ, đại khái đã tập trung vào vị trí của Yến Sơn Lục Lang.

Giang Trần đột nhiên cao giọng nói:

- Chư vị, lỗ hổng của hoang man mở ra, căn bản chính là âm mưu. Trong này là cấm địa của Ma tộc, đã có vô số tán tu tiến vào trong cốc, cơ hồ tất cả tu sĩ, đã bị Ma tộc bào chế thành Thi Khôi võ sĩ. Nếu như chư vị cũng muốn như bọn họ, vậy thì đi vào. Không có người sẽ ngăn trở các ngươi. Chỉ có điều, sau khi các ngươi đi vào, liền tuyệt không có khả năng trở ra.

Giang Trần nói, cũng không phải nói chuyện giật gân. Ở trong Vạn Thi Cốc, ven đường đi ra, hắn không thấy được có người sống nào.

Hoặc trở thành Thi Khôi võ sĩ, hoặc đã bị người luyện hóa thành bạch cốt võ sĩ.

Nhìn đám người liên tục không ngừng lao đến, Giang Trần cũng thở dài:

- Chỉ cần hơi động đầu óc, các ngươi liền biết, tại sao các ngươi lại tụ tập ở đây? Đó là bởi vì, có người cố ý bố trí bẫy rập, dụ dỗ bọn ngươi tới. Các ngươi nhất định cảm thấy trong này có vô số thiên tài địa bảo chờ các ngươi đi nhặt, chờ các ngươi đi lấy. Nhưng sự thật lại tàn khốc.

Giang Trần cũng không muốn dựa vào mấy câu khích lệ những người này lãng tử hồi đầu. Hắn đã làm hết khả năng, nếu như những người kia quyết tâm muốn đi chịu chết, Giang Trần cũng không có khả năng cưỡng ép ngăn trở.

Hiện tại hắn chỉ hy vọng, đầu óc những người này có thể tỉnh táo một ít.

- Nói láo, tiểu tử này nhất định là được tiện nghi, lại sợ chúng ta đi vào phát tài, cho nên mới nói những ngôn ngữ chó má này.

- Giết hắn đi, trước tìm trên người hắn có bao nhiêu thứ tốt.

Bởi vì phát giác được Giang Trần không phải cường giả Hoàng cảnh, cho nên những người kia cảm thấy liên thủ, bọn hắn vẫn có cơ hội.

Nhất là Yến Sơn Lục Lang, bọn hắn lẫn trong đám người, nếu như có thể kích động những tán tu mù quáng kia chống lại Giang Trần, Yến Sơn Lục Lang bọn hắn sẽ có cơ hội trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

- Giết ta?

Giang Trần cười lạnh một tiếng, Lục Triết Sâm đã khởi động, phun ra từng đợt sương mù màu xanh lá, vô số xúc tu bướu thịt từ dưới nền đất chui đi ra, bay tới những tu sĩ kia.

Đừng nhìn Lục Triết Sâm này ở trước mặt Giang Trần khúm núm, nhưng ở trước mặt những người kia, lại phi thường có ưu thế.

Mấy trăm tán tu bị xúc tua của Lục Triết Sâm cuốn, toàn thân giống như bị thanh thép quấn lấy, căn bản không thể động đậy, vô luận bọn hắn giãy dụa như thế nào, cũng không chút sứt mẻ.

Cũng may Giang Trần không có ý tứ lấy tánh mạng của bọn hắn, nhìn đám tu sĩ bị cuốn giữa không trung, trong mắt Giang Trần hiện lên một đạo lãnh ý:

- Nếu không phải không muốn để cho Ma tộc không công phát triển an toàn, các ngươi sống hay chết, liên quan gì tới ta?

Nói xong, xúc tu của Lục Triết Sâm không ngừng vung vẩy, ném cả đám tu sĩ ra vài trăm mét.

Rầm rầm rầm…

Cả đám tựa như đống cát ngã trên mặt đất, chật vật không chịu nổi. Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng lại để cho bọn hắn có chút thương tích.

Bất quá, không phải tất cả mọi người đều như thế. Còn có sáu người, lại không may mắn như vậy.

- Sáu vị, đường đường Yến Sơn Lục Lang, dấu đầu lộ đuôi, đây là làm cái hoạt động gì a?

Giang Trần lạnh lùng cười cười, nhìn chằm chằm vào sáu người kia, giống như cười mà không phải cười nói:

- Đừng nói cho ta, các ngươi là giả heo ăn thịt hổ?

Trong mắt Yến Sơn Lục Lang toát ra vẻ sợ hãi, trước kia bọn hắn cùng Giang Trần ở ngoài miệng hang va chạm, sở dĩ không có lập tức trở mặt với Giang Trần, cũng là vì cân nhắc đại cục.

Bằng không thì dùng hung danh của Yến Sơn Lục Lang, không có khả năng dễ nói chuyện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment