Độc Tôn Tam Giới

Chương 1536

Đại đỉnh phòng ngự của Lữ Sư Nam bởi vì Lữ Sư Nam đã chết cho nên ấn ký bên trên đại đỉnh của Lữ Sư Nam cũng không còn tồn tại.

Giang Trần rất nhẹ nhàng chiếm dụng đại đỉnh phòng ngự kia.

Nhưng mà pho tượng bát tôn kia, tuy rằng Thương Bình Vương đã chết, thế nhưng mà trận bàn lại không có phát hiện ra, khiến cho ít nheiefu Giang Trần cũng có chút buồn bực.

Nhưng mà Giang Trần cẩn thận nghiên cứu qua pho tượng bát tôn này một chút, hắn cảm thấy bên trong pho tượng bát tôn này ẩn chứa một loại ý chí, sức mạnh to lớn khó hiểu.

Tuyệt đối không phải là một đồ chơi rách ruới.

- Nhìn pho tượng này, Thương Bình Vương đã chết, câu thông với trận bàn cũng bị chặt đứt. Thoạt nhìn Thương Bình Vương hẳn tự mình chế tác trận bàn. Câu thông với pho tượng bát tôn. Chỉ tiếc Thương Bình Vương chỉ có thể thao túng ra lực lượng da lông bên ngoài. Nếu như hắn có thể sử dụng được một phần mười sức mạnh, chỉ sợ người nuốt hận kia chính là ta.

Giang Trần càng nhìn pho tượng bát tôn này càng cảm thấy trong lòng sợ hãi.

Ngẫm lại quả thực đúng là vận khí của hắn tốt, nếu như hắn không có Đế Lâm Ngự Giáp phù, đối mặt với pho tượng bát tôn này chỉ sợ người ngã xuống chính là hắn.

- Thương Bình Vương này quả thực là có phúc duyên, có thể có được bảo vật như vậy. CHỉ tiếc cuối cùng hắn vẫn không có phuc sử dụng.

Giang Trần vuốt vuốt pho tượng bát tôn này, trong lòng lại cảm thấy ưa thích không nói nên lời.

Hắn có dự cảm, nếu như hắn dùng tốt pho tượng bát tôn ở trong tay này, tuyệt đối còn cường đại hơn gấp mười lần, gấp trăm lần Thương Bình Vương.

Giang Trần là loại người nói được làm được. Ngẫm lại thời gian chỉ còn mười ngày nửa tháng, hắn quyết định thử một lần, nhìn xem mình có thể điều khiển được pho tượng bát tôn này hay không.

Hiện tại hắn cũng không cần điều khiển tới mức hoàn mỹ, chỉ cần làm được chút chuyện cơ bản, đem lực lượng cường đại của pho tượng bát tôn này kích phát ra một phần mười, cũng đủ để nó trở thành một lợi khí công kích của hắn.

- Khó trashc lúc trước ta dùng Tinh Hà Thiết cát cường đại nhất cũng chỉ có thể lưu lại một dấu vết nhẹ trên pho tượng bát tôn. Hơn nữa nhìn pho tượng này, thậm chí còn có công năng tự động khép lại. Lúc đầu ta dùng Ngân Hà Thiết Cát lưu lại dấu vết bên trên, hiện tại đã không còn thấy một chút nào nữa.

Giang Trần cẩn thận quan sát pho tượng bát tôn, càng nhìn càng giật mình, pho tượng bát tôn này thoạt nhìn chính là vật chết, nhưng mà lại có công năng tự lành lại.

- Đại thế giới không thiếu cái lạ, pho tượng Bát tôn này nhất định không phải là bảo vật bình thường. Ta lại thử xem xem, có thể chế tác ra được trận bàn, lợi dụng được pho tượng bát tôn này hay không.

Lúc trước Giang Trần chiến đấu với Thương Bình Vương, tuy rằng cảm thấy pho tượng bát tôn này rất cường đại, thế nhưng cũng không cảm thấy nó quá mức quan trọng.

Dù sao bảo vật của hắn có thể đối kháng lại được với pho tượng bát tôn này có rất nhiều. Nguyên Từ Kim sơn, Lục Triết Tham Linh, Băng Hỏa Yêu liên...

Nhưng bây giờ xem ra, lúc trước hắn vẫn đánh giá thấp sự cường đại của pho tượng bát tôn này.

- Có lẽ dùng cảnh giới thần thức của Thương Bình VƯơng, căn bản không phát hiện ra chỗ vĩ đại của pho tượng bát tôn này. Minh châu lại long đong, quả thực đáng tiếc.

Giang Trần nghĩ tới đây mới rời khỏi mật thất, đi ra ngoài.

Vừa đi ra tới cửa đã thấy Thân Tam Hỏa dẫn theo hai người đang đứng ở trước cửa, hiển nhiên đã chờ Giang Trần từ lâu.

- Sư huynh, hai người này nửa năm trước đi vào Thái Uyên các, nói là sư huynh nói bọn họ tới. Tiểu đệ không dám tự tiện xử lý, phân công bọn họ ra ngoài xử lý chút việc. Hiện tại bọn họ vừa vặn trở về báo cáo kết quả. Nghe nói huynh trở về cho nên tới gặp huynh.

Thân Tam Hỏa cũng có chút lo sợ, bất an, sợ mình bị người ta lừa gạt. Mặc dù nói có tín vật trên người, thế nhưng lại khó đảm bảo trong này không có chuyện khó nói.

Giang Trần cười rộ lên, nói:

- Hai người các ngươi cuối cùng cũng bình an tới được đây. Chuyện tốt a, lúc này ta vô cùng bận rộn, không rảnh đi gặp các ngươi.

Hai người này chính là bằng hữu cũ mà Giang Trần cứu từ tay Xích Đỉnh trung vực ra.

Đệ tử Vạn Linh tông trong liên minh thập lục quốc - Lưu Văn Thải và Lục Á Ly.

Hai người này đều là huynh đệ ban đầu Giang Trần thí luyện ở bất diệt linh sơn. Hiện tại Vạn Tượng Cương Vực bị phá hủy thành từng mảnh nhỏ, bọn họ đã trở thành cô hồn dã quỷ không còn nhà để về.

Đi vào loại nơi như Lưu Ly vương thành, cũng có chút lo sợ, không biết phải làm sao. Cũng may tuy rằng Thân Tam Hỏa đề phòng bọn họ, nhưng cũng không làm cho bọn họ mất mặt. Mặc dù bọn họ có chút lo lắng, nhưng coi như yên ổn, ít nhất so với việc phiêu bạt bên ngoài tốt hơn nhiều.

- Vì để thuận tiện sau này các ngươi cũng gọi ta là sư huynh đi.

Giang Trần dặn dò.

Lưu Văn Thải và Lục Á Ly đều gật gật đầu, sau khi bọn họ đi vào Lưu Ly vương thành, biết được Giang Trần ở trong Lưu Ly vương thành có địa vị như vậy, trong đầu ít nhiều cũng có chút nơm nớp lo sợ.

Tuy rằng lúc trước mà huynh đệ, nhưng mà hiện tại chênh lệch giữa đôi bên quá lớn. Coi như là Lưu Văn THải, hiện tại cũng có cảm giác mình trèo cao với Giang Trần.

Cũng may Giang Trần cũng không có nghĩ như vậy, hắn vỗ vỗ vai hai người này:

- Trước hết ta để cho Tam Hỏa sắp xếp cho hai người các ngươi một chút. Ta còn có chút việc đi ra ngoài, sau đó sẽ quay lại tìm các ngươi trò chuyện.

Nói thật những đệ tử của Đan Kiền Cung này trừ Thân Tam Hỏa Giang Trần còn có chút coi trọng ra, những người khác đều có quan hệ bình thường. Còn xa mới bằng hai huynh đệ kết nghĩa tới từ liên minh thập lục quốc.

Dù sao thời gian hắn ở Đan Kiền Cung không dài, mà những đệ tử Đan Kiền Cung này trước đó có quan hệ với hắn cũng bình thường. Nếu như không phải tông môn bị nghiền nát, Giang Trần cũng không có khả năng đi cùng một chỗ với bọn họ.

Hiện tại Giang Trần cũng chỉ thuần túy vì Đan Trì cung chủ, mới chủ động bảo hộ cho những người này. Hơn nữa Đan Kiền Cung bị nghiền nát, ngày sau muốn quật khởi rốt cuộc vẫn phải nhờ những người này.

Tương đương với việc bây giờ Giang Trần đang giúp Đan Kiền Cung bồi dưỡng hy vọng phục hưng.

Chỉ tiếc Mộc Cao Kỳ vẫn lưu lạc bên ngoài như trước. Chuyện này khiến cho Giang Trần rất là hoài niệm. Người trẻ tuổi của Đan Kiền Cung lưu lạc bên ngoài, cũng chỉ có Mộc Cao Kỳ và Lăng Bích Nhi là làm hắn hoài niệm mà thôi.

Rời khỏi Thái Yên các, Giang Trần trực tiếp đi Khổng Tước thánh sơn.

- Hắc hắc, tiểu hữu, hiếm khi ngươi chủ động tới tìm lão phu. Ta nghĩ nhất định không có chuyện gì tốt a.

Khổng Tước đại đế nhìn thấy Giang Trần chủ động tới tìm mình, cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Giang Trần cũng không quanh co lòng vòng mà cười hắc hắc nói:

- Bệ hạ, yêu cầu của người vãn bối cũng không có cự tuyệt. Hiện tại vãn bối gặp một ít vấn đề, kính mong bệ hạ giúp cho một chút.

Bình Luận (0)
Comment