Độc Tôn Tam Giới

Chương 1662

Nghĩ tới đây, sự bội phuc của Cơ Tam công tử đối với Giang Trần lại tăng lên một tầng.

Bộ kiếm pháp này có kiếm ý cực kỳ phong phú, hơn nữa thiên biến vạn hóa. Mỗi một chữ đều ẩn chứa một chiêu kiếm ý cực kỳ thâm ảo.

Hơn hai trăm chữ, hơn hai trăm chiêu kiếm kỹ, mỗi một chữ đều tràn ngập sự thần kỹ, liên hợp lại một chỗ tạo thành một bộ kiếm kỹ vô cùng hoàn mỹ.

Loại biến hóa tiết tấu này, biến hóa kiếm ý, chợt nhìn qua cảm thấy cực kỳ khô cứng, thế nhưng cẩn thận quan sát, lại phát hiện ra loại biến đổi kiếm ý này là một loại ý cảnh cực kỳ cao minh trong kiếm đạo.

Cho dù là Giang Trần, khi quan sát cũng cực kỳ bội phục với bộ kiếm ý này.

- Khó trách thời hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu là một tháng. Bộ kiếm kỹ phức tạp này, nếu như muốn thông hiểu, quả thực không dễ dàng.

Nếu như Giang Trần không có trí nhớ kiếp trước, dùng thiên phú của cả đời hắn, đừng nói lĩnh ngộ bộ kiếm kỹ này, lĩnh ngộ một phần ba chỉ sợ cũng khó khăn.

- Nếu như đổi lại là một thiên tài Tân Tinh bảng tới tham ngộ bộ kiếm kỹ này, chỉ sợ trong một tháng không tìm hiểu được tới một nửa. Những thiên tài trong Thiên tài bảng có lẽ có thể tìm hiểu được một nửa. Cho dù là những thiên tài bị đào thải của Thiếu chủ bảng, có lẽ tối đa cũng tìm hiểu được hai phần ba.

Cũng chính bởi vì độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ sáu vô cùng kinh người, cho nên giờ phút này tứ đại thiên tài kia, mỗi một người đều giành giật từng gây, căn bản không có thời gian chú ý tới những người khác.

Duy chỉ có Giang Trần, mang theo trí nhớ kiếp trước, làm cho trên phương diện tìm hiểu võ đạo có được ưu thế tuyệt đối mà người khác không có cách nào có được.

Mỗi một chữ giống như một mặt của bức tranh vậy, có một tiên nhân múa kiếm, hình tượng vô cùng sinh động đang hiện lên trong đầu Giang Trần.

Sau đó từng chữ, từng chữ lại nối liền vào một chỗ.

- Kiếm thuật nhất đạo chú ý kiếm thế hành vân lưu thủy. Bộ kiếm kỹ này cũng giống như vậy, chỉ là kiếm ý của bộ kiếm kỹ này có mức độ hoán đổi vô cùng lớn. Không phải đại hành gia kiếm đạo, căn bản không có cách nào khống chế được biên độ biến hóa kiếm ý lớn như vậy.

Cái này rất giống như đường núi gập ghềnh, lúc cao lúc lại đột nhiên thấp, mỗi một bước đều không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra biến hóa gì.

Kiếm ý biến hóa căn bản vượt quá sức tưởng tượng bình thường. Có thể vượt qua quỹ tích rồi lại trở về với quỹ tích ban đầu, vô cùng hợp lý.

- Bộ kiếm kỹ này thật là bất phàm. Dùng đối địch tuyệt đối có thẻ khiến cho địch nhân dục sinh dục tử.

Giang Trần chăm chú tìm hiểu bộ kiếm kỹ này, nhận thức đối với bộ kiếm kỹ này cũng không ngừng sâu thêm, tâm tình bội phục cũng không ngừng đề thăng.

Trước khi Giang Trần tới tấm Lưu Ly bia thứ sáu này, tứ đại thiên tài đã tìm hiểu được một đoạn thời gian ngắn.

Nhưng mà tốc độ tìm hiểu của Giang Trần hiển nhiên vô cùng nghịch thiên. Ba ngày sau, tiến độ của hắn trên cơ bản đã vượt qua tứ đại thiên tài.

Mười ngày sau, lĩnh ngộ của Giang Trần đối với bộ kiếm kỹ này đã tiến vào công đoạn kết thúc.

Mười lăm ngày sau, Lý Kiến Thành là người đầu tiên đứng dậy, hắn lĩnh ngộ thành công.

Đối với Giang Trần mà nói, đây là ngày thứ mười lăm, đối với Lỹ Kiến thành mà nói, cũng là ngày thứ hai mươi sáu.

Thời hạn một tháng hắn phí mất hai mươi sáu ngày đã có thể lĩnh ngộ, tìm hiểu bộ kiếm kỹ cổ quái này thành công. Không thể không nói kiến thức của Lý Kiến Thành này vô cùng kinh người.

Người thứ hai hoàn thành là Chu Diễn. Cơ hồ hắn hoàn thành cùng lúc với Lý Kiến Thành, cũng hoàn toàn tìm hiểu, thành công tấn cấp.

Vốn cho rằng người hoàn thành thứ ba là Thủy Như Thiên, thiên tài thuộc nhất mạch Niêm Hoa đại đế, nhưng mà ai cũng không ngờ tới, sau khi Chu Diễn hoàn thành tìm hiểu bộ kiếm ý này được nửa cảnh giờ thì Giang Trần cũng hoàn thành lĩnh ngộ.

Nhìn thấy Giang Trần đứng dậy khỏi tấm Lưu Ly bia thứ sáu, mà tấm Lưu Ly bia kia màu xanh thuần, ánh mắt Lý Kiến Thành lập tức trở nên phức tạp vô cùng.

Mà vẻ mặt Chu Diễn cũng kinh ngạc nhìn qua Giang Trần đang rời khỏi Lưu Ly bia, vẻ mặt khiếp sợ không thôi.

Thiên tài như bọn họ mất trọn vẹn hai mươi sáu ngày mới hoàn thành lĩnh ngộ bộ kiếm ý này. Chân thiếu chủ này tới chậm hơn bọn họ mười ngày, vậy mà hiện tại cơ hồ hoàn thành cùng với bọn họ?

Ngộ tính võ đạo của Chân thiếu chủ này rốt cuộc đáng sợ tới cỡ nào?

- Chân sư huynh, ngươi... Trước đó đó ngươi đã từng gặp qua bộ tâm pháp này hay sao?

Chu Diễn tiến lên, nhịn không được tò mò hỏi.

Giang Trần cười cười:

- Ta không chứng kiến qua bộ tâm pháp này, thế nhưng ta cũng từng chứng kiến qua một bộ đao pháp, cũng dung nhập vào trong thư pháp. Tên là thư pháp, kỳ thực là đao pháp. Cho nên ngay từ đầu ta đã không coi hai trăm chữ này là thư pháp. Sau khi tìm hiểu ta lập tức đoán được, đây là một bộ kiếm kỹ. Chỉ là bộ kiếm kỹ này đặc biệt hơn một chút.

Chu Diễn nghe vậy cũng há hốc mồm không nói nên lời, hắn trừ việc bội phục ra cũng không có thể nói gì được.

Bọn họ từ mạch suy nghĩ thư pháp sang kiếm kỹ cũng mất ba bốn ngày. Thế nhưng mà Chân sư huynh này, người ta căn bản không tốn thời gian ở chỗ đó a, không tốn thời gian cho mạch suy nghĩ sai lầm.

Không nói ngộ tính, chỉ cần bằng vào nhãn lực và kiến thức hư vậy, đã khiến cho chân truyền dòng chính của Khổng Tước thánh sơn như hắn đều cảm thấy tự ti mặc cảm.

Mà Lý Kiến Thành gần đây tự cho là đúng, cảm thấy lão tử đệ nhất thiên hạ lúc này vẻ mặt cũng ngưng trọng nhìn qua Giang Trần, ánh mắt phức tạp cực kỳ.

Lý Kiến Thành được người ta gọi là thái tử, trước khi Giang Trần xuất hiện, sau khi Phiền thiếu chủ chết, là thiên tài số một trong Thiếu chủ bảng được công nhận.

Bất kể là Chu Diễn hay là Thủy Như Thiên, căn bản không có tư cách đi khiêu chiến địa vị lão đại của hắn.

Thế nhưng mà lần này hắn cảm giác được một nguy cơ thật sâu, có một loại nguy cơ, cảm giác vị trí lão đại tùy thời không giữ được.

Ánh mắt hắn phức tạp nhìn qua Giang Trần, Lý Kiến Thành không thể không thừa nhận ở sâu trong lòng mình, Chân thiếu chủ này quả thực có tư cách khiến cho hắn coi trọng mười phần.

Thậm chí trên nhiều khía cạnh, Chân thiếu chủ này có được tư chất vượt qua Lý Kiến Thành hắn.

Những suy nghĩ này khiến cho trong lòng Lý Kiến Thành cực kỳ mất hứng, cảm giác lãnh địa của mình bị xâm phạm, cảm thấy địa vị của mình bị khiêu chiến.

Nhìn qua Chu Diễn đang cười cười nói nói với Giang Trần, đột nhiên hắn có một loại cảm giác nguy cơ. Bởi vì hắn nhìn ra một chút manh mối, nhìn ra Chu Diễn dường như có ý định thỏa hiệp với Chân thiếu chủ.

Chuyện này đương nhiên không phải là thứ mà Lý Kiến Thành muốn nhìn thấy. Hắn hy vọng nhìn thấy Chân thiếu chủ và Chu Diễn tranh phong, hy vọng Khổng Tước thánh sơn bọn họ đấu tranh nội bộ, tốt nhất là nội chiến.

Bình Luận (0)
Comment