Độc Tôn Tam Giới

Chương 2153

Hòe Sơn Nhị Tiêu nghe nói Thiên Địa Lăng Vân Chi, cũng hứng thú dạt dào, đi theo Giang Trần.

Trong một hộp ngọc phong cách cổ xưa, nằm một cây Linh Dược.

Giang Trần tập trung nhìn vào, vật ấy tản ra một cỗ tinh hoa chi lực cường đại, cùng thiên địa này, tựa hồ tạo thành câu thông thần kỳ nào đó.

- Chân thiếu chủ, là vị bằng hữu kia, hắn mang đồ vật tới.

Vô Song Đại Đế giới thiệu một tu sĩ ở bên cạnh.

- Bằng hữu xưng hô như thế nào?

Giang Trần đánh giá đối phương, nhìn đối phương ăn mặc tán tu, một đôi Thần Mục dấu diếm Thần Vận, xem xét là thế hệ bất phàm.

- Tán tu nhân sĩ, vô danh tiểu tốt, tiện danh không đáng nhắc đến. Chân thiếu chủ, gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này của tại hạ, không biết có thể vào pháp nhãn của ngươi hay không?

Ánh mắt Giang Trần, từ trên người tán tu kia, chuyển dời đến Linh Dược trong hộp ngọc.

Khí chất gốc Linh Dược này, rõ ràng tốt hơn gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi của Trình Tiền không ít. Nhìn về phía trên, thần quang di động, thiên địa linh lực hừng hực, tản ra khí tức để cho người sảng khoái tinh thần, phảng phất cảm thụ thoáng một phát, cũng có thể để cho người sống nhiều ba năm năm.

Ánh mắt của Giang Trần lại nhìn đối phương:

- Không ngại để ta cầm lên xem một chút chứ?

- Xem cũng không sao.

Đối phương vô cùng tiêu sái.

Giang Trần cũng không khách khí, cầm lấy gốc Linh Dược, bắt đầu đánh giá. Dùng nhãn lực của Giang Trần, muốn xem xét một cây Linh Dược, tự nhiên sẽ không khó khăn.

Bất quá, gốc Linh Dược này, Giang Trần nắm bắt tới tay, lại có một loại cảm giác nói không ra lời.

Đây là Thiên Địa Lăng Vân Chi, cái này không hề nghi ngờ, bất quá gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, lại có chút quái. Cảm thụ Linh lực của gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, quả thực khoảng chừng trên sáu ngàn năm.

Nhưng khi nhìn tỉ lệ của Thiên Địa Lăng Vân Chi, xem các loại chi tiết khác, Giang Trần lại cảm thấy, gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, hẳn là trên dưới một ngàn năm.

Cái này lại làm cho Giang Trần cảm thấy có chút khó hiểu, bất quá, trong đầu hắn rất nhanh liền hiện lên một ý niệm:

- Chẳng lẽ là...

Sau khi trong đầu Giang Trần bốc lên ý nghĩ này, không khỏi nhìn về phía tu sĩ kia thật sâu.

- Bằng hữu, đây là một cây Thiên Địa Lăng Vân Chi.

Giang Trần gật gật đầu, bất động thanh sắc nói.

- Ngươi định giao dịch cho Khổng Tước Thánh Sơn ta, hay định ủy thác đấu giá? Hay chỉ là lấy ra xem xét thoáng một phát?

Người nọ cười nhạt một tiếng:

- Muốn mời Chân thiếu chủ cho đánh giá.

Giang Trần cười nói:

- Giá trị của Thiên Địa Lăng Vân Chi, ngày hôm qua ở trên khâu giám bảo, ta đã nói qua. Chẳng lẻ bằng hữu muốn ta lại lắm lời một lần?

Người nọ lắc đầu:

- Thiên Địa Lăng Vân Chi này của ta, tư chất cùng tỉ lệ rõ ràng càng tốt. Chẳng lẻ Chân thiếu chủ muốn lừa gạt ta hay sao?

Giang Trần cười cười, lại liếc nhìn Thiên Địa Lăng Vân Chi kia.

- Người bình thường, có lẽ sẽ nhìn lầm. Bất quá gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, có lẽ cũng chỉ ngàn năm, so với gốc ngày hôm qua, sẽ không tốt hơn chỗ nào.

- Làm sao có thể? Trình độ Linh lực này, điểm nào không ưu tú hơn gốc ngày hôm qua rất nhiều? Chân thiếu chủ, ngươi không phải là muốn cố ý ép giá chứ?

Người nọ có chút không bình tĩnh rồi.

- Thật có lỗi, đây chính là kết luận của ta. Nếu như bằng hữu cảm thấy gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi của ngươi càng thêm ưu tú, có thể mời người khác xem xét thoáng một phát. Ở chỗ Bổn thiếu chủ, Thiên Địa Lăng Vân Chi này, tỉ lệ là một ngàn năm. Không dùng thủ đoạn ngoại lực gì, đồ vật một ngàn năm, muốn giá sáu ngàn năm, cái này không thực tế.

Giang Trần cũng không chút khách khí.

Hắn đã nhìn ra, chỉ sợ người này căn bản không phải đến giao dịch.

Người nọ cười lạnh:

- Không thể tưởng được, Chân thiếu chủ thanh danh lan xa, cũng không quá đáng chỉ có chút nhãn lực như vậy mà thôi. Mà thôi mà thôi, tính toán ta có mắt không tròng, đi lộn chỗ.

Người nọ không nói hai lời, thu hồi hộp ngọc, liền muốn đi ra ngoài. Vừa đi một bên còn lầm bầm:

- Tán tu đại hội này cao thủ nhiều như mây, ngươi không nhìn được hàng, sẽ có người biết nhìn hàng xịn.

Giang Trần cười lạnh lùng, nhìn người này đi ra ngoài, lại không ngăn trở.

- Tiêu Vân, ngươi theo dõi hắn, xem người này có tìm người khác xem xét hay không. Nếu có, nhớ rõ trước tiên nói cho Bổn thiếu chủ.

Giang Trần phân phó xuống dưới.

Tiêu Vân gật gật đầu, chờ người nọ đi xa, lúc này mới theo ra ngoài. Dùng tu vi Đế cảnh của hắn, muốn theo dõi một người, hiển nhiên là rất dễ dàng.

Quả nhiên, người nọ ly khai chỗ Giang Trần, sải bước đi đến khu giao dịch của Thiên Âm Tự. Xem ra, người này là muốn đi tìm Đông Diệp Đại Sư.

Tiêu Vân thấy người kia đi vào khu giao dịch của Thiên Âm Tự, liền lập tức quay đầu, trở lại trước mặt Giang Trần:

- Chân thiếu chủ, thằng kia quả nhiên đi khu giao dịch của Thiên Âm Tự. Xem ra, là muốn đi tìm Đông Diệp Đại Sư xem xét?

Khâu giám bảo ngày hôm qua, Giang Trần mời Thiên Âm Tự Đông Diệp Đại Sư, cự đầu tán tu Tỉnh Trung Đại Đế, cùng với Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ Hàn Thiên Chiến, Thiên Thiền Cổ Viện viện chủ Tố Hoàn Chân.

Đông Diệp Đại Sư kia, không thể nghi ngờ là nhãn lực tốt nhất trong những người này.

- Nhìn xem Đông Diệp Đại Sư kia nói như thế nào.

Ngữ khí của Giang Trần đạm mạc.

- Người này, chỉ sợ là lai giả bất thiện, cố ý tới quấy rối a.

- Thiếu chủ, mặc kệ nó, nếu thằng này quả thật quấy rối, trực tiếp ném ra ngoài là được.

Phong cách hành sự của Hòe Sơn Nhị Tiêu, luôn là bụng dạ thẳng thắn, không nói nhảm nhiều như vậy.

- Hắc hắc, nếu thật ném hắn ra ngoài, hắn tất sẽ trắng trợn bôi đen, chửi bới tán tu đại hội của ta. Há có thể như hắn mong muốn? Để xem hắn làm ầm ĩ như thế nào, Đông Diệp Đại Sư tu luyện Kim Cương Pháp Nhãn, lường trước cũng sẽ không bị thủ đoạn của hắn mê hoặc.

Mặc dù Giang Trần nói như vậy, nhưng đối với Đông Diệp Đại Sư có thể nhìn ra kỳ quặc hay không, vẫn ôm thái độ hoài nghi.

Gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, đã không đơn thuần là làm giả năm đơn giản như vậy. Thủ pháp rất cao minh, tuyệt đối không phải hàng giả bình thường.

Nếu không phải nhãn lực của Giang Trần mạnh mẽ, kiến thức mạnh mẽ, cũng rất khó nhìn ra gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia có vấn đề.

Quả nhiên, sau đó không lâu, khu giao dịch của Thiên Âm Tự, Đông Diệp Đại Sư kích động đi ra, sải bước đi tới khu giao dịch của Khổng Tước Thánh Sơn.

Bên cạnh hắn, còn đi theo tên tán kia tu.

- Chân thiếu chủ, thứ tốt a, cái này là đồ tốt.

Đông Diệp Đại Sư hưng phấn.

- Ngươi xem gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, tính chất hoàn mỹ như thế, chỉ sợ không ít hơn sáu ngàn năm. Thiên cấp Linh Dược bực này, quả nhiên là hãn hữu. Chân thiếu chủ ngươi đến xem.

Nhìn bộ dạng hưng phấn của Đông Diệp Đại Sư, Giang Trần cũng dở khóc dở cười.

Như có thâm ý liếc nhìn tán tu kia, biết rõ thằng này là cố ý. Hắn thậm chí không có đề cập tới lúc trước đã tới khu giao dịch của Khổng Tước Thánh Sơn
Bình Luận (0)
Comment