Độc Tôn Tam Giới

Chương 2167

- Tốt, Thương Hải nguyện ý vì Chân thiếu chủ xông pha khói lửa, có việc cực gì, cứ giao cho ta.

Trong mắt Thương Hải Đại Đế toát ra vẻ vui thích.

Hắn biết rõ, Chân thiếu chủ xem như tiếp nhận mình rồi.

Ba ngày giao dịch hoàn tất, Giang Trần cũng về tới Thiếu chủ phủ.

Ba ngày này, Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão cơ hồ là như hình với bóng, theo hắn không ngừng xâm nhập hiểu rõ, làm cho Đan Trì cung chủ đối với Giang Trần lấy được thành tích càng là sợ hãi thán phục không thôi.

Trở lại Thiếu chủ phủ, đột nhiên Giang Trần nghĩ tới một chuyện.

Lại đi tìm Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão.

- Nhị vị, mấy ngày nay bận quá, có chuyện thiếu chút nữa đã quên.

Giang Trần cười cười, từ trong Trữ Vật Giới Chỉ lấy ra năm cái bảo đỉnh.

Năm Đan Đỉnh này, đúng là vật truyền thừa của Đan Càn Cung, ngũ đại bảo đỉnh truyền thừa cường đại nhất của Đan Càn Cung.

Lúc trước Giang Trần ở Xích Đỉnh Trung Vực tham gia một lần đấu giá hội, vừa vặn đụng phải bốn kiện bảo đỉnh. Lúc ấy Giang Trần mượn tay Vệ Hạnh Nhi, chụp đuợc bốn kiện bảo đỉnh này.

Lúc ấy giá tiền là 3500 vạn, Giang Trần cho Vệ Hạnh Nhi 5000 vạn Thánh Linh Thạch.

Nhìn thấy ngũ đại bảo đỉnh, Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão đều giật mình không thôi. Con mắt hai người trừng thật lớn, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn xem ngũ đại bảo đỉnh.

Thiên Toa Đỉnh trong ngũ đại bảo đỉnh, năm đó Đan Trì cung chủ truyền thừa cho Giang Trần.

Bốn đỉnh khác, sau khi Xích Đỉnh Trung Vực xâm lấn, Đan Càn Cung bị diệt, đều rơi vào tay Xích Đỉnh Trung Vực, bị bán đấu giá.

Ở Đan Trì cung chủ cùng Vân Niết trưởng lão xem ra, ngũ đại bảo đỉnh của Đan Càn Cung tất nhiên là thất lạc, không biết rơi xuống địa phương nào.

Không nghĩ tới, hôm nay Giang Trần lại lấy ngũ đại bảo đỉnh ra.

- Cái này... Chân thiếu chủ, ngươi đây là từ đâu được đến?

Vân Niết trưởng lão vạn phần giật mình.

- Có lần ta đi ngang qua Xích Đỉnh Trung Vực, vừa vặn đụng phải một đấu giá hội, bọn hắn đấu giá bốn đỉnh trong đó. Ta bỏ ra 5000 vạn Thánh Linh Thạch, mua bốn đỉnh này tới tay. Tăng thêm Thiên Toa Đỉnh nguyên lai trong tay ta, năm đỉnh tề tụ, coi như là viên mãn rồi. Đan Càn Cung truyền thừa chi bảo, không thể mất đi.

Đan Trì cung chủ không ngừng thở dài:

- Giang Trần, Giang Trần... Đan Càn Cung thiếu nợ ngươi nhiều lắm.

- Cung chủ lời ấy sai rồi, ta đã là đệ tử của Đan Càn Cung, những sự tình này, là việc nằm trong phận sự của ta. Hôm nay ngũ đại bảo đỉnh tề tụ, chứng minh thời cơ Đan Càn Cung ta Đông Sơn tái khởi cũng không sai biệt lắm đã đến. Chờ sự tình nơi đây xong rồi, chúng ta lại thương nghị kỹ càng, như thế nào khôi phục Vạn Tượng Cương Vực.

Đan Trì cung chủ vỗ đùi:

- Tốt, ta hàng đêm, dù nằm mơ, cũng một mực nghĩ tới chuyện này. Lại tuyệt đối không thể tưởng được, ngày hôm nay đến nhanh như thế.

- Đúng vậy, Đan Càn Cung ta Đông Sơn tái khởi, có Chân thiếu chủ ở sau lưng chống đỡ, nhất định số mệnh lâu dài, phúc trạch vạn vạn năm.

Vân Niết trưởng lão cũng hưng phấn không thôi.



Trải qua lên men, đấu giá đại hội được vạn chúng chú mục, rốt cục đúng hạn cử hành.

Giang Trần ở trong khu vực bố trí đấu giá sảnh. Phàm là khách quý muốn tham dự đấu giá hội lần này, đều phải giao một số tiền đặt cọc xa xỉ.

Mà không giao tiền đặt cọc, chỉ có quyền quan sát, không có quyền báo giá.

Mọi người đều biết, lần đấu giá này cấp độ rất cao, nghe nói Thiên cấp bảo vật bị loại bỏ hơn mấy chục. Ngay cả Thiên cấp bảo vật cũng không có tư cách tiến vào đấu giá, làm cho mọi người đối với lần đấu giá này càng chờ mong không thôi.

Cho nên, những khách quý có uy tín danh dự kia, cơ hồ đều giao nộp tiền đặt cọc, tham dự lần đấu giá này.

Ngay cả Thiên Âm Tự Đông Diệp Đại Sư, còn có Thiên Hà Cung trưởng lão, cũng không chút hổ thẹn tham gia đấu giá hội.

Giang Trần cũng không ngăn trở bọn hắn.

Đã để cho bọn họ tới, Giang Trần điểm ấy phong độ vẫn phải có.

- Chư vị, tuyên bố một tin tức, vì bảo đảm lần đấu giá này công chính. Bổn thiếu chủ quyết định tự mình nắm chùy đấu giá, tuyệt đối sẽ không làm việc thiên tư.

Giang Trần hướng mọi người tuyên bố.

- Chậm đã.

Có người bỗng nhiên mở miệng, là Thiên Long Phái Long Bá Tương, người này cười quái dị nói.

- Chân thiếu chủ, ngươi tự mình cầm chùy, như thế là chuyện tốt. Bất quá, vạn nhất người của Khổng Tước Thánh Sơn ngươi muốn tham gia đấu giá. Nếu ngươi gõ chùy nhanh, ai cũng nhìn không ra a.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Ai nói cho ngươi biết Khổng Tước Thánh Sơn ta muốn tham gia đấu giá?

- A? Ngươi không tham gia?

Con mắt của Long Bá Tương có chút nhíu lại.

Giang Trần không hề phản ứng đến hắn, tuyên bố:

- Chư vị, lần đấu giá hội này, Bổn thiếu chủ từ trong đội ngũ tán tu tuyển ra 16 kiện bảo vật. Còn có một kiện, là Tùng Hạc Đan do Khổng Tước Thánh Sơn ta nghiên cứu chế tạo, tổng cộng 17 vật đấu giá. Tùng Hạc Đan sẽ thả đến cuối cùng, nếu chư vị cảm thấy hứng thú, có thể lưu đủ tài chính.

- Ngoài ra, tất cả dòng chính của Khổng Tước Thánh Sơn, sẽ không tham dự báo giá. Mọi người cứ yên tâm đi.

Giang Trần nhìn chung quanh một vòng.

Những đồ vật tán tu cung cấp kia, mặc dù có không ít vật tốt, nhưng muốn nói để cho Giang Trần động tâm, lại không có.

- Vật đấu giá thứ nhất, là một bao tay. Cái bao tay này lai lịch không rõ ràng lắm. Bất quá nó lại là Thiên cấp bảo vật, mang trên tay, có thể làm cho thực lực công thủ của võ giả tăng lên ba thành, thích hợp cường giả Hoàng cảnh sử dụng, cường giả Đế cảnh sử dụng, cũng có thể có một thành gia trì. Khởi giá, 6000 vạn Thánh Linh Thạch.

Vật đấu giá thứ nhất, liền làm cho rất nhiều người ở hiện trường đều điên cuồng. Còn có đồ vật tốt như vậy?

Tán tu kia đầu bị cửa kẹp sao? Đồ vật tốt như vậy không giữ lại cho mình dùng?

Ý nghĩ thế này cũng chỉ là thoáng một cái rồi biến mất, rất nhanh, không ít người liền gia nhập vào trong tranh đoạt.

Thứ tốt, ở đâu đều nổi tiếng. Cho dù là đại biểu của những Nhất phẩm tông môn kia, cũng nhao nhao gia nhập vào trong chiến đoàn tranh đoạt.

Rất hiển nhiên, bản thân những cường giả này bọn hắn chưa hẳn để ý, nhưng mà Nhất phẩm tông môn, ai không có môn hạ đệ tử? Thế hệ con cháu hậu bối?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người hống lên, muốn nhổ được thứ nhất, cướp thứ tốt đến tay.

Cự đầu của đại tông môn, cả đám tài lực đều kinh người. Cũng làm cho Giang Trần kiến thức đến uy lực của thổ hào. 6000 vạn khởi giá, cơ hồ là trong nháy mắt, đã bị đẩy lên đến một trăm triệu.

Cơ hồ không cần Giang Trần châm ngòi thổi gió, giá tiền liền thẳng tắp bão tố lên trên.

Cuối cùng, vẫn là Thượng Quan Viêm Khanh tài đại khí thô, dùng giá cả 12000 vạn, cướp đoạt được bao tay.

- Chúc mừng Thượng Quan bằng hữu. Cái bao tay này, về sau liền của họ Thượng Quan rồi.

Vật đấu giá thứ nhất, trước trước sau sau chỉ xài một phút đồng hồ, tốc độ cực nhanh, xu thế tranh mua mãnh liệt, cơ hồ không cần Giang Trần điều tiết.
Bình Luận (0)
Comment