Độc Tôn Tam Giới

Chương 2175

Thúy nhi nhếch miệng:

- Ta nghe nói, những ngày này Lưu Ly Vương Thành tổ chức Long Hổ Phong Vân Hội gì đó, hình như là thiên hạ tán tu đều tới tham gia. Còn có... hình như những đại tông môn của Nhân loại cương vực kia, Nhất phẩm tông môn,… đều đến làm khách, rất là cổ động.

- A? Là bệ hạ tổ chức sao?

Đan nhi tiểu thư nao nao.

- Bệ hạ gần đây ưa thích thanh tĩnh, như thế nào lại tổ chức tán tu đại hội bực này?

Thúy nhi nghe được hai chữ "Bệ hạ", vành mắt lại đỏ hồng, miệng co quắt, cơ hồ lại muốn khóc rồi.

- Thúy nhi, như thế nào?

Trong nội tâm Đan nhi tiểu thư hiện lên một tia dự cảm bất hảo.

- Tiểu thư, ta nghe người ở phía ngoài nói, bệ hạ hắn đã không còn...

Thúy nhi khiếp vía thốt.

- Cái gì?

Đan nhi hoa dung thất sắc.

- Thúy nhi, ngươi chớ có nói hươu nói vượn.

- Thúy nhi không phải nói hưu nói vượn, sau khi tiểu thư ngươi bế quan không bao lâu, bệ hạ liền ly khai Khổng Tước Thánh Sơn. Về sau thì có những tin đồn này rồi. Những ngày này đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng bệ hạ vẫn không xuất hiện. Hiện tại rất nhiều người của Lưu Ly Vương Thành, cũng đã tiếp nhận sự thật này.

- Không có khả năng.

Đan nhi tiểu thư nhíu mày.

- Thúy nhi, ngươi là ở đâu nghe đến mấy tà thuyết mê hoặc người khác này? Bệ hạ thần thông quảng đại như vậy, sao có thể vẫn lạc?

- Tiểu thư, Thúy nhi cũng biết, bệ hạ là vô địch, chắc chắn sẽ không vẫn lạc. Chân thiếu chủ... Chân thiếu chủ cũng nói, dù tạm thời bệ hạ không ra, cũng nhất định sẽ không vẫn lạc.

- Chân thiếu chủ?

Đan nhi tiểu thư đối với ba chữ kia, vẫn có ấn tượng. Lúc trước Chân thiếu chủ khuất nhục Đan Hỏa Thành khiêu khích, ở trên Lưu Ly Vương Tháp Hội đại xuất danh tiếng...

Những sự tình này, đều phát sinh ở trước khi Đan nhi tiểu thư bế tử quan.

- Đúng vậy, lần Long Hổ Phong Vân Hội này, cũng là Chân thiếu chủ xử lý. Tiểu thư, ngươi không biết a, từ khi lời đồn bệ hạ vẫn lạc truyền tới, thế cục của Lưu Ly Vương Thành rất nguy hiểm. Lúc ấy Chân thiếu chủ cũng không ở nhà, Khổng Tước Thánh Sơn Tứ đại Hoàng giả chúng ta, đều vô kế khả thi, cơ hồ không dám ly khai Khổng Tước Thánh Sơn nửa bước. Về sau... Về sau là Chân thiếu chủ trở về, mới đứng vững cục diện. Khi đó... Thúy nhi nghe bọn hắn nói, Tu La Đại Đế muốn tạo phản, phát động chư hầu đại hội, muốn đoạt quyền, muốn khống chế Lưu Ly Vương Thành. Là Chân thiếu chủ kịp thời gấp trở về, ở trên chư hầu đại hội khuất nhục Tu La Đại Đế, phá tan âm mưu đoạt quyền của Tu La Đại Đế, lúc này mới... Lúc này mới bảo trụ địa vị của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, cũng bảo trụ Lưu Ly Vương Thành không có phân liệt...

Thanh âm của Thúy nhi thanh thúy, tự thuật những sự tình này, ngược lại là nói tinh tường, trật tự rõ ràng.

Nhưng Đan nhi lại đầu óc trống rỗng, Chân thiếu chủ làm chuyện gì, nàng một chút cũng không quan tâm, hiện tại, nàng hoàn toàn bị chuyện Khổng Tước Đại Đế mất tích vây quanh.

- Bệ hạ... Bệ hạ…

Đan nhi tâm loạn như ma, nàng được Khổng Tước Đại Đế cứu trở về, giữa hai người, tình như phụ tử, ở sâu trong nội tâm Đan nhi, cũng sớm coi Khổng Tước Đại Đế là phụ thân ỷ lại cùng tôn trọng.

Chỉ là, nàng tuyệt đối không thể tưởng được, ngày đầu tiên nàng xuất quan, liền nghe được tin dữ bực này.

- Thúy nhi, còn có thuyết pháp gì, bệ hạ là ở địa phương nào mất tích không?

- Tiểu thư, lời đồn chỉ nói bệ hạ đã mất tích, lại không nói ở địa phương nào. Tiểu thư, ngươi đừng lo lắng. Chân thiếu chủ đã nói, bệ hạ sẽ không vẫn lạc. Chân thiếu chủ nói, luôn có thể tin.

Thúy nhi đối với Chân thiếu chủ, ngược lại rất sùng bái.

- Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ...

Đan nhi nhẹ nhàng nhắc tới cái tên này.

- Thúy nhi, Chân thiếu chủ này, hắn tuổi còn nhỏ, có thể làm cho mọi người phục hắn như vậy sao? Sao có thể khiến người khác đều ủng hộ hắn?

- Tiểu thư, Chân thiếu chủ rất lợi hại a. Ta nghe người ta nói, hắn ở trên chư hầu đại hội, cùng Tu La Đại Đế huyết chiến một hồi, đơn giản gánh Tu La Đại Đế điên cuồng tiến công. Một hồi huyết chiến song phương bất phân thắng bại, bảo trụ địa vị của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, không để cho Tu La Đạo tràng cướp đi địa vị.

- Hắn và Tu La Đại Đế bất phân thắng bại?

Đan nhi nghe nói như thế, đầu óc quả thực có chút theo không kịp, Tu La Đại Đế, đây chính là nhân vật gần với Khổng Tước Đại Đế bệ hạ a.

Chân thiếu chủ này, không phải một người trẻ tuổi chưa đến 30 tuổi sao? Hắn sao có thể cùng Tu La Đại Đế đấu ngang tay?

- Tiểu thư, Thúy nhi cũng không hiểu những chém chém giết giết này, ta là nghe mọi người nói như vậy. Đúng rồi, hôm nay giống như Chân thiếu chủ muốn khai đàn giảng đan đạo gì đó. Vừa rồi thanh âm tiểu thư nghe được, là mọi người ủng hộ Chân thiếu chủ. Tất cả mọi người hô tên của hắn đấy.

Đan nhi đờ đẫn nhẹ gật đầu, nàng cùng Chân thiếu chủ không có quan hệ gì. Chân thiếu chủ mạnh như thế nào, nàng cũng không quá quan tâm.

Nàng chỉ biết là, Khổng Tước Thánh Sơn là của Khổng Tước Đại Đế. Nếu như Khổng Tước Đại Đế bệ hạ đã mất, cái này còn có thể gọi Khổng Tước Thánh Sơn sao?

- Thúy nhi, hiện tại Niệm nhi như thế nào?

- Niệm nhi vẫn ở chỗ Đa Mai Minh Hoàng tu luyện, Thúy nhi nghe bọn hắn nói, Chân thiếu chủ rất chiếu cố Niệm nhi, để cho Đa Mai Minh Hoàng phải hảo hảo bồi dưỡng Niệm nhi.

Đan nhi tiểu thư than nhẹ:

- Ngươi cái gì cũng là nghe nói nghe nói, ta cũng không biết nên tin ngươi không. Mà thôi, đã như vậy, ta tự mình đi nhìn một cái a.

- Tiểu thư, ngươi muốn đi đâu?

- Đi tìm Niệm nhi.

- Tiểu thư, không phải ngươi nói, trước khi Niệm nhi không có thành tài, ngươi sẽ không đi gặp nàng sao?

Thúy nhi vội vàng bước nhanh đuổi kịp.

Đan nhi dừng lại bước chân, thân thể mềm mại có chút nhoáng một cái, nội tâm hung hăng run lên. Thật sự nàng đã từng nói qua lời như vậy, chỉ là, đây chẳng qua là nàng muốn nữ nhi thành Phượng mới nói mà thôi.

Trên thực tế, những ngày này, người nàng nhớ nhất, ngoại trừ thân ảnh không cách nào xóa đi trong nội tâm kia, thì chỉ có cốt nhục của mình rồi.

- Thúy nhi, ta chỉ ở xa xa nhìn một cái, liền ly khai.

Đan nhi than nhẹ một tiếng.

- Nhìn thoáng qua, tiểu thư liền trở lại sao?

- Không, ta còn đến xem Chân thiếu chủ kia, xem hắn có phải thế hệ lừa đời lấy tiếng hay không. Nếu như hắn có thể truyền thừa y bát của bệ hạ, ta sẽ thay bệ hạ cảm thấy vui vẻ. Nếu như là thế hệ lừa đời lấy tiếng, ta nhất định sẽ không để cho hắn thực hiện được.

Đan nhi nói xong, thân thể mềm mại có chút nhoáng một cái, liền biến mất ở trước trúc lâm.

- Tiểu thư, tiểu thư...

Thúy nhi vội vàng đuổi theo, nhưng ngay cả bóng dáng của Đan nhi tiểu thư cũng không thấy. Thúy nhi rất uể oải, bất quá nàng lại nghĩ tới điều gì, tự nhủ.

- Tiểu thư bế quan vài năm, giống như thực lực tăng lên rất nhiều a.
Bình Luận (0)
Comment