Độc Tôn Tam Giới

Chương 2227

́ đại đế tề tụ. (2)

Lúc này có hai đạo thân ảnh ở phía sau chạy tới.

Đương nhiên chính là Tiêu Phong và Vô Song đại đế.

- Thiếu chủ, ta tới chậm rồi sao?

Vô Song đại đế hỏi.

- Không chậm, không chậm.

Giang Trần cười cười, chỉ vào trong trận pháp kia:

- Bốn vị đại đế các ngươi nhìn trận pháp xem. Trận pháp này nhìn như bình thường không có gì lạ, thế nhưng lại không bàn mà hợp với đạo truyền thừa thượng cổ. Mượn nhờ địa thế nơi này, thiên thời địa lợi kết hợp với trận pháp một chỗ, vô cùng hiếm thấy.

- Trận pháp này đành phải dựa vào bốn người các ngươi vậy. Công kích trận pháp từ bốn phía. Tạo thành ăn ý, làm cho bốn phía của trận pháp này không có cách nào hô ứng. Muốn phá, phải phá vỡ toàn bộ bốn phương vị của trận pháp này. Nếu không cũng chỉ phí công, bởi vì năng lực chữa trị của trận pháp này rất mạnh. Bản thân trận pháp rất cao minh, lại kết hợp với địa thế, thật không đơn giản.

- Vô Song đại đế, ngươi mang theo một đội ngũ tinh nhuệ đi trùng kích phía đông trận pháp.

- Thương Hải đại đế, ngươi mang theo một nhóm nhân mã đi trùng kích phía tây của trận pháp.

- Tiêu Vân, Tiêu Phong, hai huynh đệ các ngươi phụ trách trùng kích hai đầu nam bắc của trận pháp.

- Bổn thiếu chủ ở trung tâm phối hợp tác chiến, các ngươi nghe hiệu lệnh của ta. Ta dùng thần thức câu thông, các ngươi phải phối hợp với mệnh lệnh truyền thức của ta, cùng nhau hành động. Trận pháp này bên trong có bốn cửa tạo thành hô ứng lẫn nhau. Chỉ có đồng thời phá vỡ bốn cửa mới có thể ngăn cản bốn cửa bên trong trận pháp hô ứng. Như vậy mới có thể phá vỡ trận pháp này.

Không phải Giang Trần đang nói chuyện giật gân.

Trận pháp này, ngay từ đầu Giang Trần nhìn vào còn không biết là có cái gì. Thế nhưng càng nhìn lâu, càng kinh hãi, hắn không chút nghi ngờ nào, nếu như một đại đế tùy tiện đi trùng kích trận pháp này, hơn phân nửa sẽ rơi vào trong trận pháp này. Nếu như không có thủ đoạn đặc thù bảo vệ tính mạng, vẫn lạc ở bên trong cũng là chuyện có thể.

Quách lão kia thấy Giang Trần sắp xếp như vậy, khuôn mặt đang lạnh lùng thoáng cái trở nên u ám vô cùng.

Quách lão tư nhiên biết rõ hạch tâm của trận pháp trong nội viện hoàng cung. Thấy biện pháp phá trận của Giang Trần hoàn toàn đã khám phá ra chân lý của trận pháp này.

Cũng đồng nghĩa với việc, bình chướng cuối cùng của hoàng cung Xích đỉnh tràn ngập nguy cơ.

Quách lão gấp gáp, nếu như không phải toàn thân bị chế trụ, hắn nhất định sẽ la to, để cho thủ lĩnh trông coi trận pháp bên trong biết đường ứng biến.

Thế nhưng mà toàn thân hắn bị cấm chế, muốn mật báo lại bất lực.

- Bốn trận này không bàn mà hợp với thủy hỏa phong lôi, các ngươi phải cẩn thận, hoàn toàn chú ý tinh thần.

Giang Trần lần nữa cảnh cáo.

- Vâng.

Bốn đại đế nghe thấy Giang Trần căn dặn năm ba lần như vậy, biểu lộ trên mặt trở nên ngưng trọng hẳn lên.

- Long huynh, ngươi âm thầm thay ta lược trận, không nên lộ ra pháp thân. Thay ta quan sát bốn phía, tai nghe bát phương, được chứ?

Giang Trần âm thầm truyền thức nói với Long Tiểu Huyền.

- Hừ, tiểu tử ngươi nghĩ nhiều rồi, chỉ là một Xích Đỉnh trung vực, nếu như ngươi đem các đại đế của Lưu Ly vương thành tới, trực tiếp nghiền nát, cần gì phải cố sức như vậy.

Long Tiểu Huyền bực tức nói.

- Ha ha, Long huynh, đại đế của Lưu Ly vương thành tới toàn bộ, ai thủ hộ ở Lưu Ly vương thành? Tốt rồi, chuẩn bị một chút, lập tức phá trận.

Kỳ thực Giang Trần càng không muốn lề mề, tự nhiên hắn muốn tốc chiến tốc thắng, nhưng trận pháp cường đại ngoài ý muốn này lại khiến cho Giang Trần không thể không cẩn thận.

Bốn đại đế là cường giả kinh nghiệm sa trường, dưới sự sắp xếp của Giang Trần, đều mang theo một đội ngũ tinh nhuệ, đi về phương vị mà mình đã được sắp xếp từ trước.

Giang Trần thì điều hành ở trung tâm.

- Mạch lão ca, công kích cửa Đông trước, cẩn thận lôi kích.

- Thương Hải, ngươi công kích cửa tây, coi chừng có cương phong loạn lưu.

- Tiêu Vân, Tiêu Phong, các ngươi nghe ta hiệu lệnh, tùy thời chuẩn bị công kích hai cửa bắc nam, nhớ kỹ, hai cửa bắc nam này có dấu diếm thủy hỏa chi đạo.

Vô Song đại đế ứng tiếng, dẫn đầu phát động công kích. Chỉ thấy đôi tay của hắn giang ra rồi lại hợp lại. hai nắm tay đẩy ra, hai đạo quyền ấn tựa như hai ngọn núi màu vàng mạnh mẽ đánh về phía cửa Đông kia.

Vô Song đại đế nhớ lời dặn của Giang Trần, đề phòng lôi kích kia. Bởi vậy hắn cũng không có sử dụng binh khí, mà chỉ dùng quyền cương của đế cảnh mạnh mẽ đối kháng.

Thương Hải đại đế cũng không cam lòng yếu thế, đây là lần thứ nhất hắn lập công trước mặt Giang Trần, bởi vậy đặc biệt ra sức, thi triển thần thông điên cuồng công kích về phía cửa tây của trận pháp.

Lập tức, Hòe Sơn nhị tiêu cũng phân biệt công kích ở hai cửa nam bắc của trận pháp.

Trong lúc nhất thời cả nội viện hoàng cung thần hồn nát thần tính. Trận pháp bị công kích sinh ra chấn động mạnh mẽ khiến cho người trong nội viện hoàng cung này giống như ngồi trên một con thuyền ở biển động, lung lay sắp đổ, khiến cho bọn họ kinh hồn táng đảm.

Bọn họ cũng biết trận pháp bên ngoài rất lợi hại, thế nhưng khi nhìn thấy tư thế công kích này, hiển nhiên cũng không đơn giản. Công kích khí thế kinh người bực này, trận pháp này có thể chịu được hay không, giờ phút này cho dù là ai cũng không rõ ràng.

- Lão tổ, dường như bọn chúng đã khám phá ra được trận pháp của chúng ta vậy? Không ngờ biết rõ đồng thời công kích ở bốn phía của trận pháp. Chẳng lẽ tiểu tử Giang Trần kia quả thực là trận pháp đại sư chó má gì đó hay sao?

Xích Đỉnh hoàng đế nhìn bốn dại đế điên cuồng công kích bên ngoài, tâm loạn như ma, sắc mặt trắng bệch.

- Hừ, khám phá thì thế nào, trong lúc nhất thời ba khắc trận pháp này bọn chúng không phá nổi đâu. Ngươi chủ trì trận pháp này, hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, bản lão tổ tìm cơ hội, công kích tiểu tử Giang Trần kia, cần phải một kích hoàn thành.

Lão tổ Yến gia lạnh lẽo nói.

- Lão tổ, nên cẩn thận a.

Chỗ dựa duy nhất của XÍch Đỉnh hoàng đế chính là lão tổ, hắn cũng không muốn thấy lão tổ gặp chuyện không may.

- Hừ, chuyện cho tới nước này chỉ có thể mạo hiểm đánh cược một phen. Cho dù là một phần hy vọng, lão phu cũng muốn đánh cược một lần. Chứ đừng nói là chuyện mà lão phu tự nhận thấy có khả năng thành công năm năm.

Lão tổ Yến gia tự tin nói.

Ngoài hoàng cung, Giang Trần từ trên cao nhìn xuống dưới, nhìn bốn đại đế điên cuồng công kích, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ quái. Trận pháp của Xích Đỉnh hoàng cung này quả thực không tầm thường.

Cho dù là bốn đại đế liên thủ, đồng thời công kích, hắn lại điều khiển ở giữa, thế nhưng vẫn như cũ không có cách nào nhẹ nhõm phá giải trận pháp này.

Giờ phút này trận pháp bị công kích, uy năng che giấu trong trận pháp không ngừng hiện lên. Bên ngoài trận pháp, khi thì tiếng sấm vang vọng, điện xà giương nanh múa vuốt, bay khắp nơi.

Khi thì biển hỏa diễm xuất hiện, mây đỏ đầy trời. Khi thì sóng to gió lớn, cơn sóng ngập trời.

Khi thì cuồng phong rít gào.
Bình Luận (0)
Comment