Độc Tôn Tam Giới

Chương 2374

Giờ phút này trong ngực Giang Trần có rung động khó hiểu. Nhìn qua tám pho tượng hung thần sát ác kia, trong lúc nhất thời thiếu chút nữa hắn không nhấc chân lên được.

Tám pho tượng như bạch ngọc điêu khắc thành này không ngờ lại giống như đúc tám pho tượng mà hắn thu được từ trên tay Thương Bình Vương kia.

Chỉ là tỷ lệ của chúng không giống nhau.

Trừ tỷ lệ lớn nhỏ không đồng đều ra, tám pho tượng được khắc từ bạch ngọc này và tám pho tượng kia hoàn toàn từ một khuôn mẫu khắc ra. Ngay cả thần thái, bất luận một chi tiết nhỏ nào đều không có sai lệch mảy may chút nào.

- Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ nơi này thực sự là thánh địa của Thánh Nhất tông thượng cổ sao?

Giờ phút này cơ hồ Giang Trần không thể không hoài nghi điểm này.

Lúc trước trong đầu hắn luôn mang theo nghi hoặc. Mang theo hoài nghi, cảm thấy thánh địa Thánh Nhất tông này hẳn là một bẫy rập, là ảo giác do người khác cố ý tạo ra.

Thế nhưng mà giờ phút này hắn lại có chút dao động.

Tám pho tượng được chạm khắc bằng bạch ngọc này thực sự đã tạo thành rung động quá lớn với hắn. Hơn nữa Giang Trần xác nhận, tám pho tượng chạm bằng bạch ngọc này tuyệt đối không phải là ảo giác gì.

Hắn cũng biết một ít cường giả có thể thông qua sơ hở tâm ma của người khác, chiếu ra suy nghĩ trong nội tâm, do đó tạo thành ảo giác khiến cho ngươi có hứng thú.

Thế nhưng mà Giang Trần lại có thể xác định tất cả trước mắt không phải là ảo giác.

Bởi vì đạo dây chuyền phong ấn trong đầu hắn có thể ngăn cản tất cả mờ ảo, mê hoặc. Mà cảnh tượng trước mắt kia cũng không có làm cho đạo dây chuyền phong ấn kia sinh ra chấn động cực lớn.

Chỉ là đạo dây chuyền phong ấn kia thủy chung vẫn bảo trì trạng thái đề phòng cao độ. Điểm này không chút thay đổi.

Bước chân Giang Trần trở nên chậm chạp, cờ hồ hắn muốn dừng lại quan sát một chút.

Nhưng mà đám người này nhanh chóng tiến vào, nếu như lúc này hắn dừng lại,tất sẽ có vẻ vô cùng đột ngột, khiến cho người khác hoài nghi.

Cho nên tuy rằng Giang Trần cực kỳ muốn dừng lại cẩn thận quan sát. Cuối cùng vẫn không ngăn chặn được lòng hiếu kỳ này.

- Thánh địa Thánh Nhất tông này nếu như là thực, tám pho tượng chạm ngọc này lại không có cai cảm thấy hứng thú. Trước tiên ta cứ vào rồi nói sau. Quyết không thể đánh rắn động cỏ.

Đầu óc Giang Trần mặc dù có chút nóng lên, phát sốt, nhưng mà còn chưa đạt tới tình trạng không thể khống chế được. Ít nhất đầu óc của hắn hiện tại so với đám người Vân Lan đại đế còn tỉnh táo hơn nhiều.

Hắn biết rõ, nếu như lúc này rối loạn trận cước một chút, khiến cho đám người Vân Lan đại đế cảnh giác, tình cảnh sẽ rất không ổn.

Cho dù hắn có thời không phù ấn, có thế trực tiếp rời khỏi nơi này tiến vào Lưu Ly vương thành. Thế nhưng việc này, Giang Trần không đơn thuần là vì chạy trốn mà tới.

Nhất là sau khi nhìn thấy tám pho tượng chạm bằng bạch ngọc kia, hắn càng không muốn sớm rời khỏi nơi này.

Xuyên qua cửa, dòng người nhanh chóng đi vào trong tòa cung điện sâm nghiêm này.

Tốc độ Giang Trần coi như nhanh. Khi chân trước hắn bước vào trong cung điện, đằng sau còn một đám lớn người vẫn còn ở phía sau.

Ngay lúc này, đám mây hồng trong hư không giống như rốt cuộc đã chuẩn bị xong. Đám mây hồng khuếch tán, hóa thành từng đám lưu tinh, từng đám, từng đám trút xuống phía dưới.

Đám hỏa diễm giống như lưu tinh này trút xuống, giống như vô số sao chổi màu đỏ, khí thế mạnh mẽ.

Nhất thời bên ngoài cung diện kia lập tức hóa thành biển lửa mênh mông.

Những tu sĩ còn chưa kịp tiến vào đã bị hỏa diễm kia đánh trúng, trực tiếp hóa thành hư vô, ngay cả xương cốt cũng không còn.

Cho dù là cường giả Hoàng cảnh, ở trong hỏa diễm đáng sợ như vậy, căn bản không có bất kỳ sức chống cự nào. Chỉ cần là bị đnáh trúng, trực tiếp biến mất.

Những tu sĩ đã chạy vào trong cung điện, trong lòng còn sợ hãi. Nhìn thấy một màn đáng sợ này, mọi người cảm thấy nổi da gà.

Đều kìm lòng không được mà bước vào trong cung điện.

Chi Chi.

Đám mây hồng kia tản ra, trong hư không rốt cuộc cũng hiện ra pháp thân của đầu thần điểu này, lớn khoảng chừng hơn mười trượng, đôi cánh mở rổng, giống như cả nhật nguyệt cũng có thể bị nó bao phủ.

Đầu thần điểu này có hai cái lông đuôi thon dài, vô cùng hoàn mỹ, tạo thành đường cong cao ngạo. Nhìn vào đã thấy là vương giả trong thần điểu.

Mà cánh của đầu thần điểu này lại giống như lưu quang hỏa diễm, trơn trượt, bóng loáng như gương, cực kỳ cao quý.

- Chu Tước, thực sự là Chu Tước.

Trong lòng Giang Trần rung động không thôi. Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đầu Chu Tước đang tàn sát bừa bãi trong không trung. Nhìn qua đầu linh chủng được xưng là một trong tứ đại thần thú thượng cổ.

- Tứ đại thần thú, ta đã thu được Thanh Long, Bạch Hổ, đầu Chu Tước này chẳng lẽ là cọc tạo hóa lão thiên đưa tới cho ta sao?

Tim Giang Trần đập thình thịch.

Nhưng mà giờ phút này trong lòng hắn cũng có chút sợ hãi.

Nếu như trước đó hắn ngây người thêm một lát, chậm trễ một chút, nói không chừng kết cục cũng sẽ giống như những người vừa rồi. Bị lưu tinh hỏa vũ đáng sợ bắn cho thành tro tàn.

Nhưng mà Giang Trần cũng không xác định đạo dây chuyền phong ấn kia có thể bảo hộ công kích vật lý hay không. Công kích thần thức, muốn công phá thức hải hắn là chuyện không có bất kỳ khả năng nào.

Thế nhưng mà công kích vật lý bên ngoài như vậy, Giang Trần lại chưa từng được chứng minh.

Cho nên loại nguy hiểm này vẫn không thể thử mạo hiểm.

Tuy rằng tim hắn đập thình thịch. Thế nhưng hắn lại biết, đầu Chu Tước này cũng không phải là loại ấu thú như Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch. Đây tuyệt đối là linh cầm tồn tại từ thời thượng cổ.

Loại linh cầm này trải qua thương hải tang điền từ thượng cổ tới nay. Tự nhiên không có khả năng dễ dàng thu phục được như Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch.

Từ thời thượng cổ tới nay, không biết bao nhiêu cường giả không ai bì nổi, vì muốn thuần phục hung thú hoặc là thần thú cường đại, cuối cùng lại thân tử đạo tiêu.

Linh chủng thượng cổ, càng trưởng thành càng bướng bỉnh, càng cao ngạo, càng không dễ thu phục, chiếm được.

Như vậy, rất nhiều cường giả thượng cổ, bọn họ thích chu du khắp nơi, thu thập ấu thú linh thú rồi bồi dưỡng, bồi dưỡng như vậy mwois có thể tạo thành ăn ý chính thức.

Đương nhiên, mọi thứ không có tuyệt đối.

Cường giả đặc biệt xuất chúng, chỉ bằng vào vũ lực cũng có thể đánh cho linh thú tâm phục khẩu phục. Can tâm tình nguyện làm trợ thủ cho chủ nhân.

Đầu Chu Tước kia điên cuồng trút xuống hỏa diễm. Đem những tu sĩ chưa kịp tiến vào cung điện trực tiếp đốt cháy thành tro bụi.

Giang Trần làm công tác thống kê một chút. Trận hỏa diễm này chí ít có một phần ba tu sĩ tiến vào nơi này bỏ mạng ở nơi này.

- Thần thú thượng cổ quả nhiên đáng sợ. Những tu sĩ này chí ít có một hai trăm. Trong đó còn có không ít cường giả Hoàng cảnh bất phàm. Lại bị miểu sát, hơn nữa chỉ trong một giây.

Nhiều người như vậy, nhiều cường giả như vậy, chỉ một giây đồng hồ bị miểu sát.
Bình Luận (0)
Comment