Độc Tôn Tam Giới

Chương 2853

Cam Trữ có chút thâm ý nhìn qua Giang Trần, trong mắt càng hiện lên vẻ thâm trầm.

Rất hiển nhiên, Cam Trữ đối với hành vi thô lỗ của Giang Trần cực kỳ không vui. Trong mắt hắn mà nói, người thô lỗ đối với Hạ Hầu Anh như vậy quả thực là loại người man rợ, không thể khai hóa.

Làm thiên tài thánh địa, Cam Trữ cảm thấy có lẽ việc nho nhã lễ độ với nữ nhân, đó mới chính là người có phong độ.

Rất nhanh đã tới lôi đài đối chiến đằng sau động phủ.

Lôi đài đối chiến này khiến thiết ở khu vực thiên tài, là nơi mà những thiên tài thường xuyên luận bàn vũ kỹ. Lúc bình thường, nếu như không có chiến thư khiêu chiến gì đó, sẽ không có ai tới nơi này.

Như vậy khu lôi đài này cực kỳ yên tĩnh.

Chẳng qua nếu như một khi chiến đấu diễn ra, nói khong chừng sẽ có người nghe tin chạy tới.

Cam Trữ đi tới trước lôi đài, thân ảnh nhoáng lên một cái, đáp xuống lôi đài. Có khí thế nhìn từ cao xuống dưới, nhìn qua Giang Trần chưa đi lên lôi đài.

- Thiệu Uyên, ngươi thô lỗ vô học, đắc tội đồng môn. Cam mỗ vốn không định so đo với ngươi, nhưng mà ngươi liên tục nói năng lỗ mãng, ta cũng không thể nhẫn nại được nữa. Cam mỗ đại biểu cho tất cả thiên tài thánh địa, giáo huấn cho ngươi biết nên làm người thế nào.

Muốn đánh nhau, đương nhiên trước tiên phải nắm lấy đạo lý về phía mình.

Cam Trữ là người thông minh, hắn biết rõ Thiệu Uyên này hiện tại rất được cao tầng ưa thích. Muốn giáo huấn hắn, nhất định phải tìm được đầy đủ lý do.

Nếu không vạn nhất bị cao tầng biết rõ hắn có ác ý chèn ép, đối với hắn mà nói, sẽ là bất lợi cực lớn. Cho dù cao tầng không tham dự loại tranh đấu này, Cam Trữ hắn cũng không muốn bị Tam đại thánh chủ coi Cam Trữ hắn là nhân vật chuyên bắt nạt thiên tài mới.

Cho nên trước khi động thủ phải nói một đống lớn đạo lý, chiếm đạo lý trước.

Giang Trần mỉm cười nói:

- Cam Trữ, vốn ban đầu ta có vài phần tôn trọng với ngươi. Nhưng mà hiện tại xem ra, vài phần tôn trọng này dường như cũng không cần phải giữ nữa.

- Là thiên tài thánh địa, nếu như ngươi nhìn thấy ta không vừa mắt, trực tiếp tìm ta gây phiền phức, có lẽ ta sẽ cảm thấy ngươi là người sảng khoái. Một không làm, một khi chiến xong tiêu tán ân cừu, thống khoái vô cùng. Hiện tại thì sao chứ? Vẻ mặt này của ngươi khiến cho ta cảm thấy buồn nôn.

- Đúng vậy, ngươi không có nghe sai đâu. Chính là hai chữ buồn nôn này.

Miệng lưỡi Giang Trần cực kỳ lợi hại, cũng không thua bất kỳ kẻ nào.

Cam Trữ nghe vậy sắc mặt đen lên.

Cảnh Dực kia cao giọng nói:

- Tiểu tử, ngươi không coi ai ra gì như vậy là muốn đối nghịch với toàn bộ thiên tài thánh địa sao? Một người từ bên ngoài tới, quả thực là không biết sống chết a.

Cảnh Dực trực tiếp chụp mũ Giang Trần.

Giang Trần cười ha hả:

- Bằng vào ngươi cũng xứng đại biểu toàn bộ thiên tài thánh địa? Ngươi không sợ những thiên tài chính thức kia sau khi nghe xong sẽ cảm thấy buồn nôn hay sao?

Cảnh Dực giận dữ không thôi. Nói:

- Miệng lưỡi lợi hại thì làm được gì chứ? Có bản lĩnh thì đi lên lôi đài đi. Cam Trữ sư huynh, giáo huấn cho hắn biết nên làm người thế nào đi thôi.

Mấy người trẻ tuổi khác cũng om sòm nói:

- Thiệu Uyên, ngươi được xưng là người vượt qua Cửu Khúc vân quật, sao ngay cả lôi đài cũng không dám lên thế?

- Đúng vậy, chỉ biết dùng mồm mép, thì tính là bổn sự gì chứ?

- Có gan thì lên lôi đài, để cho chúng ta kiến thức phong thái khi xông qua Cửu Khúc vân quật của ngươi đi.

Những người gọi là thiên tài này đều sợ thiên hạ không loạn, nhao nhao kêu gào. Phát ra những lời lẽ khiêu khích Giang Trần.

Không hề nghi ngờ, những kẻ này cũng cực kỳ nhìn Giang Trần không vừa mắt. Thậm chí bọn họ còn muốn mượn cơ hội này nhục nhã Giang Trần một phen.

Tâm tư mọi người đều không khác nhau là bao, bọn họ là thiên tài thánh địa. Bất kể là thiên tài nhất tuyến hay nhị tuyến đều có tính bài ngoại nồng đậm.

Một thiên tài bên ngoài tiến vào thánh địa, đã khiến cho bọn họ cảm thấy khó chịu. Mà thiên tài tới từ bên ngoài này còn không hiểu chuyện, làm náo động như vậy.

Vượt Cửu Khúc vân quật, đây không phải là đánh vào mặt mũi cơ hồ tất cả thiên tài trong thánh địa bọn hắn sao?

Dưới loại tình huống này, tâm tư nhóm người này tự nhiên là nhất trí một cách thần kỳ. Thậm chí còn muốn mượn cơ hội này, chèn ép người từ bên ngoài này một chút, cho hắn biết nước trong thánh địa sâu tới bao nhiêu.

Nhưng mà những người này mặc dù có tâm tư này, nhưng chưa hẳn có thực lực kia. Kể cả Cảnh DỰc, tuy rằng hắn kêu la hung ác, nhưng trong đầu kỳ thực cũng không có bao nhiêu dũng khí.

Dù sao, thiên tài có thể liên tục vượt qua Cửu Khúc vân quật, chắc chắn sẽ không phải là đèn cạn dầu. Dù người ta hiện tại không có đột phá Thiên Vị. Nhưng Cảnh Dực hắn không dám nói có mười phần nắm chắc.

Mà Cam Trữ sư huynh thì bất đồng.

Cam Trữ là một trong ngũ đại công tử trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thánh địa, mặc dù chỉ là người kế cuối, nhưng mà dầu gì cũng là người đứng trong hàng ngũ ngũ đại công tử.

Thực lực trong đám người trẻ tuổi coi như là tồn tại siêu quần.

Có Cam Trữ sư huynh xuất mã, tuyệt đối có thể áp chế người từ bên ngoài hung hăng càn quấy này.

Hơn nữa lần này Hạ Hầu Anh nắm bắt thời cơ rất là kịp thời, trong lúc hữu ý vô tình châm ngòi thị phi, càng khiến cho lửa giận của đám người trẻ tuổi này lớn hơn.

Dưới loại tình huống này, những người này đều hận không thể ăn tươi nuốt sống Giang Trần.

Nếu như không phải là cân nhắc tới việc Đại thánh chủ đã từng nói qua, bọn họ tuyệt đối sẽ vận dụng một ít thủ đoạn không ai nhận ra phế bỏ tên tiểu tử tới từ bên ngoài này.

Hiện tại bọn họ không có cách nào làm được việc này, nhưng mà có thể gây ra một chút phiền phức. Cao tầng tuyệt đối sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Dù sao bất luận thiên tài gì quật khởi, cao tầng đều khó có khả năng bảo hộ toàn diện. ĐỐi với một ít tranh đấu của người trẻ tuổi trong tông môn. Cao tầng thậm chí còn khuyến khích.

Dù sao không có cạnh tranh thì làm sao có thể phát triển được?

Nếu như bọn họ có thể trong tranh đấu giữa những người trẻ tuổi, phá hỏng ý chí của Thiệu Uyên này, làm cho tiểu tử này từ nay về sau không gượng dậy nổi, cho dù là cao tầng tuyệt đối cũng không nói gì.

Dù sao, một thiên tài nếu như ngay cả một chút đả kích như vậy cũng không nhịn được, vậy không xứng được xưng là thiên tài.

Ánh mắt tất cả mọi người đều mang theo ý hả hê nồng đậm, loại bầu không khí trêu tức này hiển nhiên muốn bức bách Giang Trần lên lôi đài.

Nếu như là loại người trẻ tuổi huyết khí cương phương, dưới ánh mắt khiêu khích này, dưới bầu không khí bức bách này, nhất định đầu óc sẽ nóng lên, máu nóng sôi trào, trực tiếp lên lôi đài phân cao thấp với Cam Trữ.

Nhưng mà Giang Trần sao có thể là loại người trẻ tuổi đầu óc nóng lên, máu xông lên não được chứ?

Những người trước mắt này, tâm trí bọn chúng gộp lại một chỗ cũng còn xa không bằng Giang Trần.
Bình Luận (0)
Comment