Độc Tôn Tam Giới

Chương 3217

Trong lòng Giang Trần có thể nói là tràn ngập nghi vấn.

Nói tới Lam Hoàng, thực sự chuyên tâm nhất mực với Vĩnh Hằng thánh địa sao? hiển nhiên Giang Trần không tin.

Dùng quan hệ của Giang Trần và Lam Yên đảo vực xem qua, Lam Yên đảo vực hiển nhiên là loại thế lực dã tâm bừng bừng. Lam Hoàng này ưu tú như vậy, nhất định là thiên tài Lam Yên đảo vực trọng điểm bồi dưỡng, dùng dã tâm của Lam Yên đảo vực, làm sao có thể không tẩy não Lam Hoàng được cơ chứ?

Quan trọng nhất là bằng vào những ân oán của mình và Lam Yên đảo vực, Lam Yên đảo vực hiện tại hẳn đã biết rõ. Đã biết vì sao còn làm như vậy?

Chẳng lẽ Lam Yên đảo vực muốn cúi đầu với Vĩnh Hằng thánh địa?

Đây là kết luận dễ dàng đưa ra được nhất.

Nhưng mà theo bản năng Giang Trần cảm thấy, việc này chỉ sợ không có đơn giản như trong tưởng tượng của hắn, nếu như Lam Yên đảo vực thực sự muốn cúi đầu với Vĩnh Hằng thánh địa, hoặc là nói muốn dựa dẫm, hoàn toàn không phải trình diễn như vậy. Bí mật đi tới thần phục Vĩnh Hằng thánh địa, hoặc là sớm ám chỉ qua là được.

Thế nhưng mà Lam Yên đảo vực này cũng không có làm như vậy.

Lại thêm nữa, Giang Trần nhận được tin tức từ trong miệng Yến thống lĩnh kia, biết được một ít tin tức quan trọng. Lam Yên đảo vực hiện tại đã bị cường giả Thần đạo chạy ra từ vô tận lao ngục khống chế. Hơn nữa còn đang mưu đồ, bí mật thành lập thần quốc.

Biết rõ những tin tức này, Giang Trần đối với Lam Yên đảo vực càng thêm đề phòng.

Thử hỏi một thế lực chí ở việc thành lập thần quốc, tại sao lại để cho thiên tài trẻ tuổi dưới trướng đầu nhập vào thánh địa khác được chứ?

Quan trọng nhất là Lam Hoàng này sau khi có kết quả cuối cùng, mới nói ra mình muốn tới Vĩnh Hằng thánh địa, tuy rằng thái độ của hắn vô cùng thành khẩn.

Nhưng mà theo Giang Trần thấy, Lam Hoàng này rõ ràng muốn đánh vào mặt mũi Bách Hoa thánh địa.

nếu nói Lam Yên đảo vực này có cừu hận gì với Bách Hoa thánh địa, Giang Trần cũng không tin. Ít nhất Giang Trần không nhìn ra bọn họ có cừu hận gì.

Vậy lời giải thích duy nhất chỉ có một.

Lam Hoàng này có lẽ cố ý châm ngòi mâu thuẫn giữ Bách Hoa thánh địa và Vĩnh Hằng thánh địa, cố ý muốn đem mâu thuẫn này khuếch đại lớn lên, là mâu thuẫn do con người tạo ra.

Nghĩ tới đây, Giang Trần đem rất nhiều chi tiết tổng hợp lại, xác minh qua một chút, mới có phát hiện kinh người, không ngờ suy đoán của hắn lại đáng tin cậy nhất.

- Đại thánh chủ.

Lúc này Giang Trần cũng bất chấp rụt rè.

- Ta nhìn ra được ngươi với Lam Hoàng này vô cùng yêu thích. Có lẽ ngươi cảm thấy ta bảo ngươi đừng cạnh tranh Lam Hoàng này là có tư tâm. Nhưng hiện tại ta có thể nói rõ cho ngươi biết, Lam Hoàng này tuyệt đối không thể yên lòng. Có lẽ mâu thuẫn của chúng ta và Bách Hoa thánh địa đã được công khai qua. Nhưng mà Lam Hoàng này rõ ràng đang châm ngòi thổi gió. Chuyện này cuối cùng cũng do Đạ ithansh chủ cân nhắc, ta sẽ không nhắc lại bất kỳ ý kiến phản đối nào. Nhưng mà ta có một loại trực giác, Lam Hoàng này, Lam Yên đảo vực sau lưng hắn nhất định có động cơ khác. Có một việc không biết Đại thánh chủ có biết hay không. Sau lưng Lam Yên đảo vực hiện tại đã bị cường giả thần đạo trốn từ vô tận lao ngục ra khống chế. Chí bọn họ ở việc thành lập một thần quốc. Thử hỏi dưới loại tình huống này, Lam Hoàng có lý do gì hướng tới Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta?

Giang Trần đã đem những lý do trực quan nhất phân tích ra.

Nếu như Đại thánh chủ này vẫn nhìn không thấu, Giang Trần cũng không nói thêm gì nữa.

Đại Thánh chủ hiện tại đang rất sốt ruột, hắn nhìn thấy Lam Hoàng là hạt giống tốt, đã cảm thấy trăm ngàn chỗ tốt. Dù sau khi Giang Trần nói những lời này, loại thưởng thức này trong lòng nàng cũng không có yếu bớt.

- Giang Trần à, bổn tọa thừa nhận, lời ngươi nói cũng có khả năng. Nhưng mà vạn nhất không phải như ngươi suy đoán, chúng ta bỏ qua một thiên tài như vậy cũng đáng tiếc. Bổn tọa nghĩ như thế này, trước tiên thu thập hắn vào thánh địa, nếu như hắn thực sự có dị tâm, chúng ta sẽ có biện pháp đối phó. Nếu như hắn không có dị tâm, thánh địa chúng ta không phải như hổ thêm cánh sao? Ngày sau Lam Hoàng và ngươi, hai ngôi sao cùng chiếu rọi, chẳng phải là câu chuyện được người trong Vạn Uyên đảo ca tụng sao? Bổn tọa biết rõ lòng dạ ngươi bao dung, tất sẽ không vì chuyện Lam Hoàng gia nhập mà cảm thấy khó chịu a.

Giang Trần triệt để im lặng.

Cho dù loại nhân vật ở độ cao như Đại thánh chủ này, một khi không nhận thức được chiết lý, quả thực rất khó kéo lại. Hiện tại Đại thánh tổ không có mặt, Đại thánh chủ chính là người đứng đầu, cao nhất.

Hắn đã khư khư cố chấp, muốn nhận Lam Hoàng này, Giang Trần cũng không tiện phản đối nữa.

Hắn chán nản thở dài, lắc đầu, không nói gì thêm.

Trái lại, hắn có chút thưởng thức Lam Hoàng này, tiểu tử này không nói tới thứ gì khác, quả thực là có mị lực nhất định, đem những cao tầng của thập đại thánh địa mê hoặc một loạt.

Tiểu tử này may mà là nam, nếu như là nữ, chỉ sợ càng thêm điên đảo chúng sinh.

Nhưng mà Giang Trần cũng không thể không thừa nhận, tiểu tử này có bộ túi da rất tốt. Nhất là đôi mắt xanh thẳm mà tinh khiết, rất dễ dàng khiến cho người ta sinh ra hảo cảm, loại ánh mắt không tì vết này, loại ánh mắt khiến cho người ta đau lòng này, nhìn qua dường như quả thực không có bất kỳ tạp chất nào.

Khiến cho Đại thánh chủ coi trọng tiểu tử này như vậy.

- Xem ra cho dù là thế giới võ đạo, cũng khó tránh khỏi việc trông mặt mà bắt hình dong a.

Trong lòng Giang Trần thở dài.

Tử Xa Mân thấy Đại thánh chủ có ý như vậy, cũng truyền âm khuyên nhủ:

- Trần thiếu, ngươi yên tâm, cho dù Lam Hoàng này gia nhập, cũng tuyệt đối không uy hiếp được vị trí của ngươi. Thánh Tổ đại nhân chỉ coi trọng ngươi, sớm đã coi ngươi là một thiên tài vạn năm mới xuất hiện, là người có Đại khí vận chân chính.

Giang Trần nhịn không được cười rộ lên, tại sao Tử Xa Mân này lại nghĩ hắn nghĩ không thông cơ chứ?

- Tử Xa trưởng lão, ý của ngươi là ta sợ Lam Hoàng này cướp đoạt vị trí của ta, tranh giành tình cảm của mọi người với ta sao?

Giang Trần nhịn không được cười rộ lên:

- Không đúng, không đúng.

Tử Xa Mân vội vàng giải thích.

- Ta đang lo lắng trong lòng ngươi có ý nghĩ khác.

- Ha ha, ta có ý nghĩ khác, chỉ là ý nghĩ này không phải là thứ các ngươi đang suy nghĩ. Bỏ đi, bây giờ nói những lời này cũng đã muộn, chúng ta mỏi mắt mong chờ a.

Nhiều lời vô ích, Giang Trần cũng không muốn phí miệng lưỡi ở chuyện không thể thay đổi.

Như vậy chuyện Lam Hoàng gia nhập Vĩnh Hằng thánh địa đã thành. Đại thánh chủ vô cùng vui vẻ, cho Lam Hoàng một phần lễ gặp mặt vô cùng trọng thị.

Cũng cho Lam Yên đảo vực một phần lễ gặp mặt.

Tử Xa Mân nhìn thấy thủ bút của Đại thánh chủ, trong lòng cũng ngầm cười khổ, đại thủ bút như vậy, đãi ngộ so với lúc trước Giang Trần vừa tiến vào thánh địa còn lớn hơn nhiều.

Nói thật, Tử Xa Mân cũng cảm thấy bất bình thay cho Giang Trần. Trong lòng hắn tâm thần bất định, lo lắng trong lòng Giang Trần sẽ có ý khác, sẽ mất hứng.

Hắn vụng trộm liếc nhìn Giang Trần, thấy vẻ mặt Giang Trần như thường, thậm chí dường như cũng không quan tâm tới việc này. Trong lòng cũng thở dài một hơi.

- Lòng dạ Trần thiếu khoáng đạt, tầm mắt siêu nhiên, có lẽ hắn thực sự không thèm để ý tới chuyện này mà chỉ đề phòng Lam Yên đảo vực? Đề phòng Lam Hoàng này sao?

Trong lòng Tử Xa Mân thầm nghĩ như vậy.

Tuyển chọn rầm rộ rốt cuộc cũng kết thúc, mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn. Vĩnh Hằng thánh địa không thể nghi ngờ là người thắng lớn nhất, tuy rằng phương diện nhân số Bách Hoa thánh địa vượt lên xa trên đầu. Thế nhưng cách làm của Bách Hoa thánh địa cũng đã đắc tội với những thánh địa khác.

Cho nên luận được mất chính thức, không thể nghi ngờ Vĩnh Hằng thánh địa mới là người thắng lớn nhất.

Lam Hoàng kia cũng vô cùng có lễ phép, đi lên chào từng người, ngay cả đối với ngũ đại công tử kia hắn cũng lễ phép mười phần, đối với Giang Trần lại càng nhiệt tình dị thường.
Bình Luận (0)
Comment