Độc Tôn Tam Giới

Chương 3380

Giang Trần đi dạo trong Lưu ly cung trọn vẹn vài vòng, không chịu buông tha mỗi một chi tiết nào bên trong. Hắn biết rõ, Lưu ly cung thượng cổ này về sau mới chính là hành cung đạo thống chính thức của mình, đạo thống của hắn sẽ rời xa Khổng Tước thánh sơn, tiến vào nơi này.

Bởi vì lưu ly pháp trận ở chung quanh Lưu ly cung to lướn này rõ ràng cho thấy còn gấp trăm ngàn lần trận pháp phòng ngự chung quanh Khổng Tước thánh sơn.

Trận pháp phòng ngự của Khổng Tước thánh sơn, tuy rằng trong tay Giang Trần đã được tăng cường, nhưng mà lúc trước cuối cùng chỉ là một đạo thống Đế cảnh mà thôi. Tư chất mặc dù không tệ, nhưng mà tương lai trong đại cục cuối cùng cũng có hạn.

Thế nhưng mà Lưu ly cung thượng cổ này lại là tông môn đứng đầu thượng cổ.

Muốn nói tới tư chất, không cần phải suy nghĩ nhiều.

Giang Trần dừng lại trong Lưu Ly cung hồi lâu, đối với bố cục của Lưu Ly cung và phân bố khu vực khắp nơi, đủ loại chi tiết đều được hắn nắm rõ như lòng bàn tay, lúc này hắn mới trở lại cái sân nhỏ lúc trước.

Hắn biết rõ, đây là lúc nên sử dụng một khỏa Đại La vân anh quả.

Quả Đại la vân anh quả rơi vào trong tay Giang Trần, tản mát ra quang mang màu xanh nhạt, sáng long lanh, một loại khí tức ẩn chứa sức mạnh to lớn, chí cao của thiên địa lập tức khiến cho Giang Trần nhìn qua tức thì có cảm giác vui vẻ, thoải mái.

- Đại la vân anh quả, trùng kích thần đạo, phải dựa vào ngươi rồi.

Giang Trần nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bắt đầu tiến vào trạng thái minh tường.

Đại La vân anh quả dù sao cũng không phải là linh quả bình thường, trước khi phục dụng phải cảm ứng quả này một chút, chuẩn bị sung túc tất cả mọi thứ.

Dù sao đây cũng là bảo vật trên Chư thiên tạo hóa bảng.

Ước chừng hai thời thần sau, cuối cùng Giang Trần cũng từ trong trạng thái minh tường hồi phục lại. Hắn muốn chuẩn bị ra tay.

Không tới một phút đồng hồ, Đại La vân anh quả kia lập tức bị Giang Trần triệt để luyện hóa, lực lượng tạo hóa cường đại chậm rãi bị Giang Trần đem tới lục phủ ngũ tạng, mang tới mỗi một kinh mạch, mang tới mỗi một ngóc ngách trong cơ thể.

Theo lý thuyết mà nói, tu sĩ thần đạo thượng cổ phục dụng Đại la vân anh quả cũng phải cẩn thận vạn phần, cũng phải cân nhắc lực tạo hóa của Đại la vân anh quả này liệu có quá cường đại, tạo thành cắn trả với bản thân mình hay không.

Cho nên Giang Trần mới cẩn thận như vậy.

Lực lượng tạo hóa trong cơ thể Giang Trần bắt đầu có hiệu lực, Giang Trần lập tức cảm nhận được cả pháp thân mình giống như bị ném vào trong lò luyện đan, bắt đầu bị lực lượng tạo hóa không ngừng thay đổi, rèn luyện.

Trong lúc nhất thời, trong đầu Giang Trần không ngừng hiện lên các loại ý niệm kỳ quái, các loại trí nhớ kiếp trước cũng trở nên vô cùng rõ ràng, không ngừng xuất hiện.

Lập tức, những trí nhớ này cùng với trí nhớ kiếp này trộn lẫn vào một chỗ, làm cho hắn cơ hồ không phân biệt được kiếp trước kiếp này.

Mà thân thể hắn thì đang không ngừng biến hóa, không ngừng tiến hóa.

Biến hóa mà Thiên Vị cửu trọng mang lại cho hắn đã vô cùng ngạc nhiên, mà lực lượng tạo hóa giờ phút này mang tới biến hóa cho hắn càng là một trải nghiệm thần kỳ.

Một cánh cửa quá lớn mà hắn chưa bao giờ chạm tới lúc này dường như đang mở ra trước mắt hắn.

Mà Thiên vị phù chiếu của hắn cũng chậm rãi bị hòa tan, dưới sự dung luyện của lực lượng tạo hóa bắt đầu chậm rãi xuất hiện biến hóa rất nhỏ.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, hắn biết rõ, đây là thời khắc mấu chốt cô đọng thần cách.

Một khi xông qua bước này, thần cách đại thành, cũng đồng nghĩa với việc hắn triệt để trở thành tu sĩ thần đạo.

Quá trình này giống như là nước chảy đá mòn vậy, vô cùng khó khăn, cũng vô cùng dài. Nhưng mà Giang Trần chuẩn bị lâu như vậy rồi, không phải hắn đang đợi giây phút này hay sao?

Kiên nhẫn, cẩn thận.

Không được phép có nửa điểm tạp niệm nào, thần thức Giang Trần từ biến hóa rất nhỏ này chủ động phối hợp với quá trình cô đọng thần cách.

Nếu như không có Đại La vân anh quả, quá trình này nhanh thì ba tới năm năm, chậm thì vài chụp năm, thậm chí trăm năm cũng có thể xảy ra.

Dù sao từ khi Giang Trần cất bước cho tới bây giờ, mỗi một bước đi qua đều quá thuận lợi, cơ hồ không gặp phải bất luận nút cổ chai nào. Nút cổ chai mà người khác muốn sống muốn chết cũng không thể vượt qua, cơ hồ hắn một hơi xông qua.

Hiện tại thần đạo trở thành một cánh cửa quan trọng trong cuộc sống võ đạo kiếp này của hắn.

Cánh cửa này nhất định đang khảo nghiệm hắn.

Thế nhưng mà, Giang Trần là người vô cùng may mắn, lần này lại có Đại La Vân anh quả, khiến cho quá trình đột phá thần đạo của hắn lại có thêm một phần đảm bảo lớn.

Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.

Ba ngày, năm ngày, mười ngày, một tháng, ba tháng....

Ngưng luyện thần cách, quá trình quả thực dài dằng dặc, chuyện này đối với bất luận một tu sĩ thần đạo nào mà nói, đều là một quá trình khó có thể tránh khỏi.

Quá trình ngưng luyện càng dài thì đồng nghĩa với việc khả năng thành công càng lớn.

Nếu như thời gian ngưng luyện vô cùng ngắn, giống như sớm tuyên bố thất bại vậy. Tự nhiên Giang Trần sẽ không cho phép mình thất bại như vậy.

Sáu tháng, một năm...

Rốt cuộc Giang Trần cũng cảm giác được từng đạo sương mù trong thức hải mình chậm rãi biến mất, Thiên Vị phù chiếu sau khi bị hòa tan chậm rãi ngưng tụ thành thần cách, rốt cuộc cũng hình thành trạng thái hoàn chỉnh trong thức hải hắn.

Thần cách.

Thần thức Giang Trần khẽ động, cuồng hỉ không thôi.

Đây là thần đạo hàng thật giá thật, thần đạo mà già trẻ không gạt a.

Cơ hồ Giang Trần hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài. Trong lúc nhất thời, đủ loại ý niệm ùn ùn kéo tới trong đầu hắn, đủ loại con đường vận mệnh kiếp trước kiếp này, các loại cảm xúc cùng dần dần trở nên rõ ràng.

- Thành công, thành công.

Ý niệm đầu tiên trong đầu của hiện tại là phụ thân hắn, phụ thân Thiên đế kiếp trước của hắn.

Tiếc nuối lớn nhất kiếp trước của Giang Trần chính là không thể tu luyện, không thể trợ giúp phụ thân làm những việc vặt, chẳng những không giúp được gì, ngược lại còn làm liên lụy tới phụ thân.

Nếu như phụ thân không luyện chế Nhật nguyệt thần đan kia, không để cho hắn nghịch thiên cải mệnh, có lẽ sẽ không đưa tới Chư thiên hạo kiếp, có lẽ sẽ không gặp đại kiếp nạn kia.

Cho nên đối với chuyện này trong lòng Giang Trần vẫn luôn tự trách.

Ở kiếp này rốt cuộc Giang Trần cũng đột phá thần đạo, rốt cuộc cũng có thể miễn cưỡng đạt tới mức độ có thể chia sẻ với phụ thân một chút. Thế nhưng mà hắn đi tới nơi nào để tìm người đây?

Thái Uyên Chư thiên đại thế giới còn tồn tại không?

Phụ thân Thiên đế còn tồn tại sao?

Đột nhiên Giang Trần nhớ tới đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải mình, trong lòng khẽ động. Hắn luôn hoài nghi đạo dây chuyền phong ấn này nhất định có quan hệ tới thân thế kiếp trước của hắn. hắn vẫn cảm thấy sau khi mình đột phá thần đạo, có lẽ có thể phá giải một chút huyền bí.

Cho nên hắn quyết định thử một chút.

Đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải kia vẫn tồn tại, chẳng những còn tồn tại, mà rõ ràng còn giống như rõ ràng hơn một ít.

Chín quang điểm giống như chín giọt nước kia giống như là một cái dây xích cuốn quanh thức hải hắn, tạo thành một đạo dây chuyền phong ấn. Từng đạo quang điểm kia dường như so với trước kia còn rõ ràng hơn.

Trong lúc thần thức Giang Trần vận hành, lần nữa cảm nhận được lực lượng đáng sợ ẩn chứa bên trong dây chuyền phong ấn này, giống như bên trong phong ấn ma đầu thái cổ, hung thú thái cổ, một khi ra khỏi phong ấn, đủ để hủy diệt cả Thần Uyên đại lục.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Giang Trần cẩn thận từng ly từng tí, vận dụng thần thức chậm rãi tới gần đạo dây chuyền phong ấn kia. Ý đồ tìm hiểu tới tột cùng.

Không thể không nói sự cẩn thận của Giang Trần là đúng.

Khi thần thức của hắn hơi tới gần đạo dây chuyền phong ấn kia, đạo dây chuyền phong ấn này lập tức sinh ra một cỗ lực lượng đáng sợ đáp lại, lực lượng bá đạo kia trực tiếp đem đạo thần thức đang tới gần của Giang Trần đẩy ra.

Nếu như không phải Giang Trần cẩn thận, lực lượng rung động này tuyệt đối khiến cho hắn ăn quả đắng một lần.
Bình Luận (0)
Comment