Độc Tôn Tam Giới

Chương 3488

- Nhân tộc ti tiện, không quản các ngươi dùng gian kế gì. Hôm nay bản lão tổ dùng danh nghĩa tổ tiên ma tộc thề, nhất định phải phán quyết các ngươi. Ban thưởng cho các ngươi cái chết.

Có thể nhìn ra được Sí Nhật lão tổ này triệt để điên rồi. Toàn thân hắn giờ phút này hoàn toàn giống như một đóa hoa màu đỏ nở rộ. Có một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị.

Hỏa diễm, hỏa diễm khôn cùng bắt đầu lan tràn quanh thân hắn, trong nháy mắt hình thành một biển lửa. Mà pháp thân hắn cũng giống như một ngọn lửa, hỏa diễm điên cuồng tràn ra, giống như hắn là một cường giả đi từ hỏa diễm địa ngục ra vậy.

- Đi chết đi, nhân loại.

Sí Nhật lão tổ thét dài một tiếng, cánh tay hữu lực bắt đầu vung vẩy, ẩn chứa quyền cương đáng sợ, điên cuồng đánh ra, cả lĩnh vực lập tức run rẩy, hư không vô cùng bạo liệt, lực lượng mà Sí Nhật lão tổ này bạo phát ra lập tức tràn ngập trong lĩnh vực này.

Cả lĩnh vực giống như một cái khí cầu, không ngừng bị banh ra, không ngừng bành trướng, giống như tùy thời có thể bị nổ tung vậy.

Tứ đại thần thú chân linh lúc này cũng cảm thấy áp lực vô tận, bọn họ cũng nhìn ra, Sí Nhật lão tổ này đang thiêu đốt tinh hoa tính mạng mình để chiến đấu.

Trận chiến này rốt cuộc đối phương cũng ôm tâm lý đồng quy vu tận để chiến đấu.

Một khi để cho Sí Nhật lão tổ phá tan sự trói buộc của lĩnh vực, Sí Nhật lão tổ dưới loại trạng thái cuồng hóa này, đối với Tứ đại thần thú chân linh cũng là khảo nghiệm rất lớn.

Cho dù Tứ đại chân linh thần thú đối mặt với ma tộc bình thường thì cũng không e ngại, nhưng mà đối mặt với ma tộc cuồng hóa, nhất là Sí Nhật lão tổ này, bọn họ cũng sẽ vô cùng cố sức.

Dù sao tứ đại thần thú chân linh trước mắt, luận tu vi cảnh giới không có một ai có thể đánh đồng với Sí Nhật lão tổ.

Bọn họ có thể khống chế Sí Nhật lão tổ, một là dựa vào liên thủ, hai là dựa vào lực lượng huyết mạch cường hãn của bản thân bọn họ.

Thiên Mục thần đồng của Giang Trần vô cùng tỉ mỉ, quan sát Sí Nhật lão tổ đang điên cuồng kia. Lực lượng trói buộc của lĩnh vực rõ ràng ngày càng yếu đi. Giống như là một cái dây cương trói buộc một đầu hung thú, đã bắt đầu xuất hiện vết rạn, tùy thời có khả năng bị đứt.

Đại Lưu ly quang trản trong tay Giang Trần cũng không ngừng được gia trì.

Đồng thời hắn lại lần nữa thúc dục Chúng Sinh bảo giám kia, Diệt Thế bảo quang cường đại lần nữa xuất hiện, màu sắc từ xanh tới tím, lại tới vàng óng.

Rốt cuộc Diệt Thế bảo quang kia phát ra một tiếng rít, giống như rồng ngâm, giống như phượng hót, quang mang màu vàng dùng tốc độ điên cuồng bắn thẳng về phía Sí Nhật lão tổ.

Hai mắt Sí Nhật lão tổ đỏ bừng, nhìn qua quang mang màu vàng, dùng tộc nhanh chóng phóng tới đỉnh đầu hắn, hắn cũng cực kỳ nôn nóng.

Hắn rất rõ ràng, nếu như đạo bảo quang này đánh trúng hắn, hắn sẽ trực tiếp bị đánh về nguyên hình, thậm chí là khiến hắn tan thành mây khói.

Hoặc là phá tan trói buộc, hoặc là trước khi bảo quang bắn tới thoát khỏi trói buộc. Hoặc là chỉ có thể ở trong lĩnh vực này này tránh né đạo bảo quang kia. Như vậy khả năng tránh né thành công của hắn sẽ vô cùng thấp.

Còn có lựa chọn càng thêm ngu xuẩn, càng thêm bi quan hơn chính là cứng chọi cứng.

Loại phương thức bi tráng này trên cơ bản hắn có một loại dự cảm, đó là đạo bảo quang này nện lên trên người hắn, tuyệt đối không có khả năng khiến cho hắn toàn thân trở ra.

Hai mắt Sí Nhật lão tổ đỏ bừng, hung quang bùng lên, hai tay không ngừng tàn phá toàn thân mình, ma huyết không ngừng chảy ra. Đây là phương thức tự tàn phá mình, đồng thời cũng kích phát ra tiềm năng của mình.

Ma huyết gặp được thánh hảo này, lập tức có hiệu quả lập tức, phạm vi hỏa diễm bao trùm, cùng với trình độ nồng đậm lập tức tăng trưởng trên phạm vi lớn.

- Phá, phá cho ta.

Sí Nhật lão tổ khàn giọng nói.

Ma diễm đáng sợ giống như thủy triều không ngừng vọt tới lĩnh vực kia. Hư không bốn phía lĩnh vực đã xuất hiện vết rách cực kỳ lớn, bắt đầu xuất hiện điềm báo tan vỡ.

- Sắp bị phá vỡ rồi.

Trong mắt Sí Nhật lão tổ hiện lên vẻ mừng rỡ.

Giang Trần giờ phút này hai mắt cũng tràn ngập vẻ ngưng trọng. Trận chiến này đánh tới nước này rõ ràng đã vượt quá dự kiến của hắn.

Ưu thế tuyệt đối như vậy vẫn không có cách nào đánh tan Sí Nhật lão tổ này. Bởi vậy có thể thấy được Sí Nhật lão tổ này khó chơi tới mức nào a.

Giang Trần quyết định nhanh chóng, cũng không để ý tới việc thần thức hao tổn, đem thần thức thúc dục tới mức tận cùng. Đồng thời khống chế Đại Lưu ly quang trản và Chúng Sinh bảo giám.

Đại Lưu ly quang trản không ngừng gia trì phòng ngự, làm cho lực trói buộc của lĩnh vực kia có thể kéo dài lâu hơn một chút.

Mà Chúng Sinh bảo giám, lực công kích của nó có thể đạt tới trạng thái đỉnh phong.

Hắn cũng rất rõ ràng, bây giờ hắn đang so đấu thời gian với Sí Nhật lão tổ. Nếu như để cho Sí Nhật lão tổ thoát khỏi lực trói buộc của lĩnh vực, tứ đại chân linh sẽ bị hắn ta trực diện công kích.

Mặc dù tứ đại chân linh có thể chống đỡ được, nhưng mà Sí nhật lão tổ này cũng có khả năng rất lớn chạy trốn thành công.

Một khi để cho Sí Nhật lão tổ chạy trốn, kế hoạch lần này của hắn chẳng khác nào thất bại phân nửa. Dù sao hắn cũng nhìn ra, lực uy hiếp của Sí Nhật lão tổ này so với người kia còn lớn hơn.

Tuy rằng Sí Nhật lão tổ này thiêu đốt tinh hoa tính mạng để chiến đấu, cho dù đào tẩu cũng nguyên khí đại thương. Nhưng mà năng lực chữa thương của Ma tộc rất mạnh, nói không chừng qua ba năm năm, người ta sẽ lập tức sinh long hoạt hổ, khôi phục lại đỉnh phong. Sau này, Sí Nhật lão tổ này rất có thể sẽ trở thành họa lớn trong lòng.

Giang Trần cũng không muốn lưu lại kẻ thù như vậy, càng không muốn nuôi dưỡng mối họa lớn trong lòng.

Nếu như đã động thủ, nhất định phải giải quyết triệt để, không để lại bất kỳ hậu hoạn nào cho bản thân mình. Đây là nguyên tắc của Giang Trần.

Cho nên Giang Trần mới không quan tâm nhưu vậy, không để ý tới cái giá lớn, cũng muốn lưu lại Sí Nhật lão tổ.

Tứ đại chân linh cũng rất lo lắng, bọn họ cũng thấy được tình cảnh hiện tại. Bọn họ cũng đã đem sức chiến đấu của mình phát huy tới mức tận cùng.

Nếu như không phải kiêng kỵ Sí Nhạt lão tổ kia dùng phương thức đồng quy vu tận chiến đấu, bọn họ cũng nguyện ý cận thân vật lộn, tranh thủ thời gian cho Giang Trần.

Thế nhưng mà lúc trước Giang Trần lại bảo bọn họ lui lại phía sau. Mà bọn họ cũng ý thức được thực lực của Sí Nhật lão tổ hiện tại, không phải là thứ mà bọn họ có thể chính diện đối kháng.

Dù sao ngay cả Long Tiểu Huyền và Thái Tuế bạch hổ giỏi chính diện đối kháng, sức chiến đấu của bọn họ cũng chỉ là Thần đạo sơ giai. Đối mặt với Sí Nhật lão tổ cuồng hóa, căn bản không có năng lực chống lại.

Diệt Thế bảo quang trong mấy hô hấp ngắn ngủi lại được Giang Trần gia trì thêm sáu lần. Quang mang màu vàng giống như là thần quang từ Chư thiên bắn ra, càng tới gần, uy áp đáng sợ giống như một ngọn núi đè nặng lên ngực Sí Nhật lão tổ.

Rốt cuộc đạo Diệt thế bảo quang này sau khi liên tục gia trì cũng bắn tới gần.

Nhưng mà vào lúc này, hỏa diễm chung quanh Sí Nhật lão tổ cũng được thúc dục tới cực hạn, đất rung núi chuyển ầm ầm, cả lĩnh vực rốt cục cũng bị Sí Nhật lão tổ đánh ra một lỗ thủng.

Nói thì chậm nhưng trên thực tế vô cùng nhanh, đạo Diệt thế bảo quang vàng óng ánh kia cơ hồ cũng cùng lúc đánh tới trước mặt.

Hai mắt Sí Nhật lão tổ kịch liệt co rút lại, vô số ý niệm xuất hiện trong thức hải hắn, sau một khắc hắn đã bị đạo Diệt Thế bảo quang này đánh trúng.

Ầm ầm.

Pháp thân Sí Nhật lão tổ hoàn toàn bị Diệt thế bảo quang thôn phệ.
Bình Luận (0)
Comment