Độc Tôn Tam Giới

Chương 3491

- Hừ, ta đang sợ hắn không tới a. Hắn dám tới, ta nhất định sẽ khiến cho hắn chết không có chỗ chôn.

Diên Ma lão tổ kia đằng đằng sát khí nói.

Đội ngũ ban đầu ở Hồi Xuân đảo vực, Thanh Chuẩn lão tổ là người đứng đầu trong đó. Thanh Chuẩn lão tổ thực sự đã bị Giang Trần và tứ đại chân linh liên thủ giết chết.

Diên Ma lão tổ này thực sự không có đoán sai Giang Trần.

Bằng Ma lão tổ nhìn thấy Diên Ma lão tổ đằng đằng sát khí, hai mắt đỏ bừng, vẫn khuyên bảo, nói:

- Đạo hữu, ta và ngươi vốn cùng một mạch, ta vẫn muốn khuyên ngươi một câu. CHuyện cho tới nước nay, chúng ta ngàn vạn lần không thể coi thường Giang Trần kia. Tiểu tử kia chỉ sợ không giống bình thường. Bằng không mà nói, không thể nào liên tục khiến cho nhiều đồng đạo ma tộc thất thủ trong tay hắn.

- Ngươi đang nâng chí khí người khác, diệt chí khí nhà mình sao? Tiểu tử nhân tộc nọ, trừ có chút âm mưu quỷ kế, biết chút phù lục trận pháp ra, bọn chúng còn biết gì nữa chứ? Luận chiến đấu chính diện, cự đầu nhân tộc thượng cổ có mấy người chúng ta đặt vào trong mắt chứ? Thần Uyên đại lục hiện tại, nhất là cương vực nhân loại đã sa đọa. Ta từng nghe nói cương vực nhân loại hiện tại là thời điểm suy yếu nhất. Thậm chí ngay cả tu sĩ Thiên vị cũng không có.

Diên Ma lão tổ coi rẻ nhân tộc là nhận thức đến từ sâu trong tính cách.

- Ài, có lẽ cũng chỉ là nhân tộc cố ý ra vẻ yếu thế a. Tu sĩ Thiên vị không có, làm sao có thể khiến cho đồng đạo ma tộc chúng ta liên tục chịu thiệt được chứ?

Diên Ma lão tổ hừ lạnh một tiếng:

- Ma tộc nước sâu bao nhiêu, cũng không phải ngươi không biết. Tu sĩ đồng mạch còn tốt, khác mạch, trừ nội chiến, vẫn là nội chiến. Lúc trước ba đội ngũ ở Hồi Xuân đảo vực, có Dực ma nhất mạch chúng ta, Kim Ma nhất mạch, cũng có Ảnh Ma nhất mạch. Vì sao hết lần này tới lần khác phải nghe Ảnh Ma nhất mạch chỉ huy? Ảnh Ma nhất mạch có tài đức gì? Sự thực chứng minh, Ảnh Ma nhất mạch vô năng, không có tài chỉ huy, mới là nguyên nhân căn bản của thất bại ở Hồi Xuân đảo vực. Nói không chừng giữa bọn họ xuất hiện nội chiến cực kỳ nghiêm tọng.

Bằng Ma lão tổ biết rõ đạo hữu mình, vô cùng cố chấp, cũng không có tiếp tục thuyết phục. Mà chỉ vào hiện trường, nói:

- Những chuyện trước đó không nói tới nữa, ngươi nhìn vùng này xem, rõ ràng đã trải qua một trận đại chiến thảm thiết. Một bên giao chiến nhất định là nhị vị lão tổ của Hỏa Ma nhất mạch. Ta hoài nghi, Giang Trần kia đã đi tới Quang Minh thánh địa và Húc Nhật thánh địa rồi.

Hai mắt Diên Ma lão tổ sáng ngời:

- Hắn thực sự tới rồi sao?

- Ta vô cùng hoài nghi.

Bằng Ma lão tổ hết sức cẩn thận, trong thanh âm còn mang theo vài phần kiêng kỵ.

Nhìn thấy Bằng Ma lão tổ như vậy, Diên Ma lão tổ có chút chê cười:

- Bằng đạo hữu, Dực ma nhất mạch chúng ta và Bằng Ma nhất mạch các ng ươi coi như là huyết mạch tương đối hung hãn, vì sao lại nhát gan cẩn thận như vậy? Chẳng lẽ Giang Trần kia thực sự có thể dọa lá gan của ngươi rồi sao?

Bằng Ma lão tổ nghe vậy trong lòng không thích chút nào.

Hắn hừ nhẹ một tiếng, mặt âm trầm nói:

- Đạo hữu, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, ngươi lại coi lòng hảo tâm của ta trở thành lòng lang dạ thú, sau này chịu thiệt đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi trước.

Diên Ma lão tổ lạnh lùng cười nói:

- Nói như vậy ta phải đa tạ ý tốt của ngươi sao? Ta chỉ hỏi ngươi, nếu như Giang Trần kia tới ngươi có dám sóng vai chiến với ta một trận hay không? Bắt lấy tiểu tử kia?

- Tiểu tử kai đã là họa lớn trong lòng Ma tộc chúng ta, nếu như có cơ hội tự nhiên không thể buông tha hắn.

Bằng Ma lão tổ cũng không phải thực sự sợ hãi Giang Trần.

Mà hắn cảm thấy Giang Trần không tầm thường, muốn đối phó với Giang Trần nhất định phải dùng mưu rồi mới động tay chân. Phải có lý giải đầy đủ về đối phương.

Nếu không tùy tiện chống lại Giang Trần, vô cùng có khả năng bị Giang Trần ám toán.

Dùng sự sắc bén của Kim ma nhất mạch, khí thế của Cự ma nhất mạch, hung hãn của Yêu ma nhất mạch, chẳng lẽ bọn họ có thể yếu hơn Giang Trần hay sao?

Vì sao trước sau bọn họ đều có hại chịu thiệt dưới tay Giang Trần?

Nguyên nhân ở chỗ này vô cùng đáng giá để suy ngẫm.

Nếu như Diên Ma lão tổ bị cừu hận che kín hai mắt, thủy chung xem thường Giang Trần, xem thường tu sĩ nhân tộc, cuối cùng người có hại chịu thiệt rất có khả năng là bản thân hắn.

- Tốt, chúng ta đang chờ những lời này của ngươi.

Diên Ma lão tổ hừ lạnh một tiếng:

- Nếu như tiểu tử Giang Trần kia dám cả gan tới đây, cũng là tự mình dẫn xác tới, để cho chúng ta lập công.

Trong lòng Bằng Ma lão tổ than nhẹ một tiếng, biết rõ tên này đã không có khả năng bị thuyết phục.

Hắn lập tức chỉ vào hiện trường thảm thiết phía dưới:

- Ngươi trước tiên nên chú ý quan sát hiện trường chiến đấu một chút đi.

Diên Ma lão tổ chăm chú nhìn một chút, biểu lộ cũng ngưng trọng lên:

- Thật sự là nơi Hỏa Ma nhất mạch đã từng chiến đấu qua. Hỏa thuộc tính vô cùng mạnh mẽ, đến giờ còn chưa tiêu tán. Hơn nữa thoạt nhìn, Sí Nhật lão tổ kia dường như còn thiêu đốt tinh hoa tính mạng chiến đấu. Bằng không mà nói, không có bầu không khí thảm liệt như hiện tại.

Không thể không thừa nhận, tính tình của tên Diên Ma lão tổ này tuy rằng táo bạo, bảo thủ, nhưng mà một chút sức phán đoán ấy vẫn có.

Bằng Ma lão tổ trầm giọng nói:

- Người có thể khiến cho Sí Nhật lão tổ thiêu đốt tinh hoa tính mạng có thể là ai?

Hai người nhìn nhau, trong lòng đều hiện lên vẻ kiêng kỵ. Muốn nói thiêu đốt tinh hoa tính mạng chiến đấu, Sí Nhật lão tổ kia quả thực vô cùng đáng sợ.

Coi như là hai người bọn họ liên thủ, chỉ sợ cũng không đối kháng được với Sí Nhật lão tổ thiêu đốt tinh hoa tính mạng.

Trong lúc nhất thời ánh mắt hai người này bắt đầu phức tạp.

Diên Ma lão tổ kia dùng ngữ khí phức tạp nói:

- Nhân tộc thời kỳ thượng cổ có thể chính diện áp chế Sí Nhật lão tổ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay a.

- Nhưng mà những đại năng nhân tộc này cuối cùng trong quyết đấu, đại đa số đã liều tính mạng, cũng đều thiêu đốt tinh hoa tính mạng, đã vẫn lạc. Không có lý do gì đời sau bọn họ có thể phục sinh a. Nhân tộc cũng không có loại thần thông phục sinh sau khi chết a.

Nói tới cường giả nhân tộc, người bọn họ đầu tiên nghĩ tới chính là cự đầu đứng đầu nhân tộc thượng cổ, những tồn tại số ít kia.

- Đạo hữu, chẳng lẽ tới bây giờ ngươi còn cho rằng tất cả chuyện này không có liên quan tới Giang Trần hay sao?

Bằng Ma lão tổ lại một lần nữa nhắc nhở.

- Giang Trần? Giang Trần?

Ngữ khí Diên Ma lão tổ vô cùng phức tạp, lẩm bẩm nói cái tên này.

Không phải hắn không thừa nhận mà là không muốn thừa nhận. Trong tình báo của hắn, Giang Trần chỉ là một tu sĩ trẻ tổi thần đạo còn chưa tiến vào. Bất quá là dưới tay có vài đầu Chân linh cường hãn, mới có tư cách giao thủ với ma tộc. Bằng không mà nói, dùng thân phận trẻ tuổi nhân tộc, tu luyện một ngàn năm nữa cũng chưa chắc có tư cách chiến một trận với những lão tổ ma tộc bọn họ a.

- Ngươi đừng có dông dài, muốn nói gì cứ việc nói đi.

Thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của Bằng Ma lão tổ, Diên Ma lão tổ tức giận không có chỗ phát tiết.

- Ta muốn nói là, nhị vị đạo hữu của Hỏa Ma nhất mạch đã từng chiến đấu ở nơi này, sống hay chết hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết. Nếu như nhị vị lão tổ Hỏa Ma nhất mạch vẫn lạc, vậy bước tiếp theo...

Bằng Ma lão tổ quả thực không dám nghĩ tiếp.

Lão tổ Hỏa Ma nhất mạch vẫn lạc, bước tiếp theo của người ta chính là Dực Ma nhất mạch bọn họ.

- Ngươi nói là chúng ta sẽ trở thành mục tiêu của bọn chúng?

Diên Ma lão tổ cũng hít sâu một hơi lạnh, hắn cuối cùng cũng từ trong tự cao tự đại của mình ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nghiêm túc nhìn hiện trường:

- Nhị vị đạo hữu Hỏa Ma nhất mạch có lẽ không tới mức vẫn lạc ở chỗ này a. Từ lúc nơi này xuất hiện chiến đấu cho tới lúc chúng ta tới đây cũng không quá lâu nha.
Bình Luận (0)
Comment