Độc Tôn Tam Giới

Chương 3597

Cách nói này kỳ thực năm đại Thần vương này trước đó cũng nói tới.

Cho nên nghe Giang Trần suy đoán như vậy cũng không phải là ngoài ý muốn. Chỉ là bọn họ nghĩ thì nghĩ vậy, cũng không có đầy đủ lý do đều chống đỡ quan điểm này.

Giang Trần tiếp tục nói:

- Độc thủ phía sau màn dù giảo hoạt thế nào, hắn tuyệt đối cũng không có khả năng đem con át chủ bài cuối cùng hoàn toàn nằm trong sự khống chế của người khác. Thử nghĩ một chút xem, nếu như trong bảy người này không có một người là độc thủ phía sau màn, vạn nhất bảy Thần vương này nghĩ ngợi lung tung, lại thương lượng với nhau, thả Thiên Đế bệ hạ ra thì làm sao?

- Cũng đúng a.

Thần vương mập mạp là người đầu tiên tán đồng loại nhận định này.

- Còn nữa, nếu như độc thủ phía sau màn khổ cực thôi động lần chính biến kia, là vì cái gì? Còn không phải là vì muốn soán quyền hay sao? Một gia hỏa quyết tâm soán quyền, dục vọng quyền lực của hắn nhất định là rất mạnh. Căn bản không có cách nào tưởng tượng được hắn sẽ đem thành bại ký thác vào trên thân người khác mà bản thân mình lại buông tay. Như vậy không phù hợp với lẽ thường.

Phân tích của Giang Trần kỳ thực đều căn cứ vào nhân tâm mà phân tích, cũng không có quá nhiều lý do, chứng cớ trực quan.

- Đúng, độc thủ phía sau màn, bất kể suy đoán thế nào cho dù tất cả mọi người đều hoài nghi cùng một người, chỉ cần hắn không bại lộ thì thủy chung không có cách nào chứng nhận được.

Lão tổ gầy gò kia bỗng nhiên mở miệng được.

Xích Thủy Thần vương thở dài một hơi nói:

- Quả thực như vậy, đây cũng là chỗ vi diệu nhất của thế cục hiện tại. Không thể không nói, chuyện độc thủ phía sau màn này, trừ phi Thái Uyên thiên đế tái nhậm chức, mới có thể bắt được a. Nhưng mà độc thủ phía sau màn này lại khống chế địa phương phong ấn Thái Uyên Thiên đế. Đây quả thực chính là mâu thuẫn, tử kết a.

- Cho nên hiện tại Thái Uyên đại thế giới đã bị độc thủ phía sau màn này khiến cho triệt để tan vỡ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Thái Uyên đại thế giới sớm muộn gì cũng xong đời.

Hạo Nhiên Thần vương phẫn nộ vỗ bàn.

Năm đại Thần vương này nói tới nói đi, còn không có đầu mối gì. Trừ phàn nàn ra chính là ca thán. hiển nhiên dưới loại thế cục này, nếu như bọn họ không có dũng khí đứng ra giải quyết vấn đề. Vậy chỉ có thể nhìn thế cục từng bước một đi xuống vực thẳm mà thôi.

- Xích Thủy đường huynh, chẳng lẽ lần này chúng ta ngồi yên không để ý tới hay sao?

Thần vương mập mạp có chút không cam lòng hỏi lại.

- Phí huynh cảm thấy thế nào đây?

Xích Thủy Thần vương hỏi lại.

- Ta cảm thấy thế nào? Ta cảm thấy thế nào sao?

Thần vương mập mạp lầm bầm, đột nhiên có chút như điên dại nói:

- Ta cảm thấy mặc kệ thế nào chúng ta có lẽ nên thử một lần. Ít nhất cũng phải nhắc tới một lần trong đại hội chư hầu Thần vương. Nói không chừng dưới đại thế thôi động, việc này có thể thúc đẩy được hay sao? Dưới đại thế, ai phản đối thả ra Thái Uyên Thiên đế, ai chính là độc thủ phía sau màn, loại tội danh này ai cũng không dám đứng ra chịu tội a.

Không thể không nói, hắn nói lời này cũng có chút đạo lý.

- Thế nhưng vạn nhất đại thế không bắt đầu thôi động thì sao? Chúng ta hô hào mà không có ai hưởng ứng thì sao?

Xích Thủy Thần vương lần nữa hỏi lại.

- Không thử một lần sao có thể biết rõ.

Giang Trần bỗng nhiên mở miệng nói.

- Cũng nên có một người đứng ra, bất kể là ai cũng nên có người đứng ra vạch trần. Dù là vạch trần nhất định sẽ phải chết, nhưng mà dù sao cũng phải có người làm như vậy a.

Giang Trần cường điệu nói.

Hạo Nhiên Thần vương nói:

- Ta tới.

- Để ta.

Thần Vương áo lam cũng chủ động mở miệng nói.

- Ta cũng tới.

Thần Vương mập mạp kia dường như cũng chuẩn bị liều mạng.

Thần vương gầy gò bỗng nhiên nói:

- Bây giờ nói thì dễ dàng. Khi tới đó các ngươi xác định mình có dũng khí đứng ra vạch trần chứ?

- Dũng khí chắc chắn phải có, cho dù không có dũng khí, năm người chúng ta liên thủ chắc chắn sẽ có dũng khí.

Hạo Nhiên Thần vương kia nghiêm tục nói.

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn qua Xích Thủy Thần vương, tất cả mọi người đều chờ quyết định của hắn. Trong năm người bọn họ, Xích Thủy Thần vương coi như là người đứng đầu.

Xích Thủy Thần vương trầm mặc hồi lâu, dường như cũng quyết tâm:

- Ngày mai chúng ta hành sự tùy hoàn cảnh, nếu có những người khác đứng ra nói trước, chúng ta lập tức lên tiếng phụ họa, thôi động đại thế. Nếu như không có người đứng ra, chúng ta sẽ đứng ra, được chứ?

- Được, cứ quyết định như vậy đi.

- Một lời đã định, không thể đổi ý.

Năm đại Thần vương này dường như rốt cuộc cũng quyết định.

Giang Trần thấy một màn như vậy cũng thầm than, thế cục Thái Uyên đại thế giới này quả thực khiến cho năm đại Thần vương này không chịu nổi. Thỏ gấp còn cắn người. Ngẫm lại độc thủ phía sau màn này cũng đủ kiên nhẫn, không ngờ lại làm cho Thái Uyên đại thế giới đang tốt lành lại bị đùa bỡn tới tình trạng như vậy.

- Tiểu Chân trưởng lão, ngươi thấy thế nào?

Hạo Nhiên thần vương dùng ánh mắt sâu xa nhìn qua Giang Trần.

Ánh mắt Giang Trần không có lảng tránh mà xúc động nói:

- Ta chỉ có bốn chữ tre già măng mọc. Nếu như các vị tiền bối thất bại, ta nhất định sẽ đi theo đường chư vị. Nhưng mà ta cảm thấy, lần đại hội chư hầu Thần vương này nhất định sẽ có cơ hội chuyển mình. Bởi vì ta cảm giác được, số mệnh Thái Uyên đại thế giới có lẽ đã tới đáy cốc, đến lúc phản kích từ tuyệt địa rồi.

- Ồ? Chỉ giáo cho.

Giang Trần mỉm cười nói:

- Ta từ nhỏ đã thích quan sát thiên tượng, ưa thích suy tính số mệnh thiên đạo. Ưa thích quan sát số mệnh. Số mệnh Thái Uyên đại thế giới tuy rằng hạ thấp, nhưng mà cũng chưa tới lúc suy bại, khí vận này đã tới lúc phản ngược lại./

Nói tới số mệnh là một môn học vấn vô cùng huyền diệu.

Năm đại thần vương ở lĩnh vực này cũng không quá am hiểu, cho nên nghe Giang Trần nói vô cùng kỳ diệu, bọn họ cũng không dám xem nhẹ.

Dù sao loại chuyện này thà rằng tin là có, không thể tin là không.

- Ha ha, Tiểu Chân trưởng lão cũng nói như vậy, chúng ta có lẽ cũng nên lạc quan một chút, đúng không?

Thần Vương áo lam cười ha hả nói.

- Đúng, chúng ta phải tin tưởng, tất cả chỉ mới bắt đầu. Chusngt a nghĩ như vậy, Thần vương khác nhất định cũng nghĩ như vậy. Khi tất cả mọi người thức tỉnh, tất cả mọi người đứng lên tự cứu mình, như vậy việc này nhất định sẽ chuyển biến tốt đẹp, nhất định sẽ giống như Tiểu Chân trưởng lão nói, tới ngọn nguồn rồi phản ngược a.

...

Đại hội chư hầu Thần vương tụ tập lần cuối khiến cho Giang Trần hoàn toàn ý thức được, Thái Uyên đại thế giới đã tới biên giới hỗn loạn.

Thời cơ tới.

Đại hội chư hầu Thần vương vạn chúng chú mục rốt cuộc cũng bắt đầu.

Các lộ chư hầu mang theo binh mã quan trọng đi vào địa điểm chỉ định trong Thái Uyên Thiên cung, bắt đầu tụ tập. Lần thịnh hội này chư hầu Thái Uyên đại thế giới toàn bộ đều tới đông đủ.

Mỗi một chư hầu đều có vị trí của mình, sắp xếp vô cùng thỏa đáng. Căn cứ vào địa vị của mình, tất cả đều dùng thực lực mà sắp xêp.s

Xích Thủy Thần vương hiển nhiên cũng có địa vị không thấp, được sắp xếp ở phía trước, dễ làm người khác chú ý, vô cùng khoáng đạt. Như vậy Giang Trần được xếp ở phía sau Xích Thủy Thần vương, cách Xích Thủy Thần vương vô cùng gần.

Đây là Xích Thủy Thần vương yêu cầu, làm cho Từ trưởng lão và Cát trưởng lão hâm mộ cả buổi, trong lòng ghen ghét cơ hồ muốn nổi giận.

Bọn họ đều cảm thấy Tiểu Chân trưởng lão này thực sự là may mắn, được Thần vương đại nhân coi trọng, hưởng thụ đãi ngộ long trọng như vậy, quả thực là diễm phúc tổ tiên để lại a.

- Thái Uyên Thiên cung... Ta rốt cuộc cũng trở về.

Ở khu vực quen thuộc này, những bậc thang quen thuộc, mỗi một tấc thổ địa quen thuộc, xa cách hơn mười vạn năm nhưng mà Giang Trần lại có cảm giác như hôm qua, vô số trí nhớ giống như là một cái miệng cống được mở ra, không ngừng thoát ra.
Bình Luận (0)
Comment