Độc Tôn Tam Giới

Chương 372

- Lão Điền, ngươi khổ cực. Hiện tại ta cần một phần tư liệu về Luật Vô Kỵ. Nói thí dụ như tâm phúc của hắn có ai, bộ hạ nể trọng nhất là người nào? Ngươi cho ta một phần danh sách, có được không? Ta muốn tên của bọn hắn, địa chỉ gia đình, còn có thời gian trực….

Trong mắt Điền Thiệu lóe ra một tia tinh mang, kiên quyết gật đầu:

- Chuyện này không có vấn đề, ta cam đoan có thể làm không chê vào đâu được.

Điền Thiệu là người có năng lực, hiệu suất làm việc rất nhanh. Sau khi ly khai Giang phủ, không đến nửa canh giờ, liền theo như Giang Trần yêu cầu, giao một phần danh sách lên.

Đã có phần danh sách này, trong nội tâm Giang Trần càng có nắm chắc.

- Trần thiếu, chuyện này, Thái tử điện hạ gánh lấy áp lực rất lớn. Hiện tại trong triều đều phản đối toàn thành giới nghiêm. Nói cho cùng, Tứ vương tử vừa mới được lập làm Thái tử, căn cơ vẫn còn bất ổn a.

Điền Thiệu thở dài.

- Điền Thiệu, ngươi đi nói cho điện hạ, hủy bỏ giới nghiêm.

- Cái gì?

Điền Thiệu lộ ra biểu lộ giật mình.

- Trần thiếu, hủy bỏ giới nghiêm, địch nhân hành động liền không kiêng nể gì cả. Đối với tình cảnh của ngươi sẽ phi thường bất lợi.

Giang Trần gật gật đầu:

- Điền huynh, càng giới nghiêm, địch nhân càng co đầu rút cổ không ra. Hủy bỏ giới nghiêm, chỉ là vì dẫn xà xuất động.

- A? Trần thiếu, ngươi đã có kế hoạch gì?

Nhìn bộ dạng Giang Trần bình tĩnh tự nhiên, trong lòng Điền Thiệu cũng khẽ động.

Khóe miệng Giang Trần tràn ra một nụ cười âm lãnh. Loại nụ cười này, làm cho Điền Thiệu quen thuộc Giang Trần, cũng hơi có chút không rét mà run.

Hắn biết rõ, một khi Giang Trần lộ ra nụ cười này, cái kia ý nghĩa hắn đã động sát ý.

- Điền huynh, không phải Thái tử điện hạ vẫn cảm thấy căn cơ bất ổn sao? Lúc này đây, nếu hắn có thể lấy ra quyết tâm cùng dũng khí, liền quét sạch tất cả dư nghiệt, chính thức vững như bàn thạch.

- Chỉ giáo cho?

Với tư cách người trung thực đi theo Thái tử Diệp Dung, Điền Thiệu nghe xong lời này, cũng cảm thấy hứng thú.

- Chỉ cần ngươi phối hợp ta, như thế...

Giang Trần nhìn Điền Thiệu, bí mật nhắc nhở một phen.

Điền Thiệu một bên nghe, một bên gật đầu. Sau khi nghe xong, biểu lộ thập phần ngưng trọng, lộ ra vẻ suy nghĩ:

- Trần thiếu, việc này, ngươi có mấy phần nắm chắc?

Giang Trần thản nhiên nói:

- Bên ta có trăm phần trăm nắm chắc, nếu như bên các ngươi thao tác xảy ra vấn đề, ta liền không thể cam đoan rồi.

Điền Thiệu gật đầu, trong lòng tỉ mỉ suy diễn nhiều lần, thở một hơi thật dài, gật đầu nói:

- Trần thiếu, ta lập tức đi bẩm báo Thái tử điện hạ, mời điện hạ quyết định.

- Đi nhanh về nhanh.

Kỳ thật Giang Trần rất hiểu Diệp Dung, hắn biết rõ, Diệp Dung tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội lần này. Tuy hắn là Thái tử, nhưng mà các thế lực phản đối, vẫn đang nhìn chằm chằm, Thái tử vị của hắn, cũng không có vững chắc như trong tưởng tượng.

Có một cơ hội như vậy, triệt để củng cố địa vị Thái tử, Diệp Dung tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Tuy việc này có chút phong hiểm, làm không tốt sẽ xảy ra vấn đề lớn, nhưng từ xưa đến nay, tranh quyền đoạt vị, đều là cầu phú quý trong nguy hiểm. Nếu như không có tinh thần mạo hiểm, vậy Thái tử vị của hắn, cũng không có khả năng ngồi vững chắc.

Cho nên, Giang Trần một chút cũng không lo lắng Diệp Dung không phối hợp.

Quả nhiên, sau khi Thái tử Diệp Dung được Điền Thiệu mật báo, lập tức khởi hành, đi vào Giang phủ.

- Giang Trần, chuyện lần này, ta cũng cảm thấy rất đau lòng. Chỉ là lần này, địch nhân quá xảo trá, nhân thủ của ta cũng tra không ra nửa điểm dấu vết, ai.

Diệp Dung nhìn thấy Giang Trần, cũng khách khí trấn an mấy câu.

Diệp Dung này, quả nhiên là người thông minh, tuy hôm nay hắn trở thành Thái tử, nhưng mà cùng Giang Trần lại không có bất kỳ giá đỡ gì, cũng không có tự xưng "Bổn vương" hoặc "Bản điện".

Đây không thể nghi ngờ là lộ ra một tín hiệu, Diệp Dung hắn vẫn rất coi trọng quan hệ cùng Giang Trần, coi như Diệp Dung hắn là Thái tử, cũng cùng Giang Trần thân như huynh đệ.

- Điện hạ, chuyện này, ngươi đã dụng tâm rồi. Có thể làm, ngươi đều làm. Giang Trần ta vẫn nhìn ở trong mắt.

Giang Trần biết, chuyện này Diệp Dung đã hết toàn lực, gánh lấy áp lực để toàn thành giới nghiêm, đây thật là cần phách lực rất lớn.

Ở thời điểm mấu chốt, Diệp Dung này có phách lực có đảm đương. Điểm này, để cho Giang Trần rất thưởng thức, cảm giác mình không nhìn lầm hắn.

- Ta nghe Điền Thiệu nói, bên ngươi có đầu mối mới?

Diệp Dung cũng không quanh co lòng vòng.

- Chẳng những có đầu mối mới, còn vì ngươi tìm được cửa đột phá.

Giang Trần cười nhạt nói.

- Ân?

Trong mắt Diệp Dung lộ ra một tia tinh mang.

- Ta và ngươi là huynh đệ, ở trong vương đô, sớm đã có sinh tử chi giao. Giang huynh đệ, ngươi có đầu mối gì, chỉ cần ngươi cho rằng có thể thực hiện, Diệp Dung ta ủng hộ vô điều kiện. Nhiều sinh sinh tử tử như vậy cũng đã trải qua, hôm nay Diệp Dung ta thành Thái tử, càng không có lý do gì phải e ngại. Huynh đệ, ngươi nói thẳng đi.

Giang Trần muốn đúng là loại thái độ sảng khoái này của Diệp Dung.

Vỗ đùi khen:

- Tốt, sau khi điện hạ trở thành Thái tử, không có mất đi tâm tiến thủ cùng mạo hiểm, phi thường khó được. Việc này, ta đã có manh mối, là Luật Vô Kỵ cấu kết tổ chức sát thủ, ăn cây táo, rào cây sung, mà người ủng hộ phía sau màn, chẳng những có Dương Chiêu, còn có khả năng liên quan đến vương tử Diệp Hào.

- Diệp Hào?

Diệp Dung hơi có chút ngây người, Diệp Hào vẫn chỉ là một tiểu thí hài. mười ba mười bốn tuổi Cho tới nay, đều là bốn Đại vương tử cạnh tranh Thái tử vị. Diệp Hào kia, căn bản không có ai coi hắn là đối thủ cạnh tranh, dù sao niên kỷ quá nhỏ, chưa nói tới không có bất luận căn cơ gì.

- Diệp Hào cũng không trọng yếu, có lẽ hắn chỉ là một con cờ đả kích ngươi của những dư nghiệt kia mà thôi. Mấu chốt nhất vẫn là dư nghiệt của Diệp Đại. Nói thí dụ như Luật Vô Kỵ, Dương Chiêu…

Nhắc tới Dương Chiêu, trong mắt Diệp Dung Thái tử cũng bùng lên sát cơ.

Dương Chiêu là người ủng hộ đáng tin của Diệp Đại, lúc trước thời điểm càn quét dư nghiệt, Dương Chiêu này là Long Nha vệ Phó tổng quản, quyền cao chức trọng, cho nên không động được hắn.

Tuy Diệp Dung ghi hận trong lòng, nhưng mà tìm không thấy lý do đi đối phó Dương Chiêu. Hơn nữa Dương Chiêu khống chế Long Nha vệ, nhân mạch rất rộng, quyền thế lại nặng, mặc dù Diệp Dung là Thái tử, cũng không thể ra tay.

Thế nhưng mà, để cho cái đinh trong mắt Dương Chiêu ở trước mặt, Diệp Dung cũng có chút cảm giác ăn không ngon.

Dù sao, dùng quyền thế Long Nha vệ Phó tổng quản của Dương Chiêu, muốn triệu tập một nhóm người, âm thầm làm khó, đối với Diệp Dung hắn là thập phần bất lợi.

Nếu như cho hắn năm ba năm, tụ tập vây cánh, âm thầm nâng đỡ Diệp Hào, đến lúc đó, đối với Diệp Dung hắn chưa hẳn không thể hình thành một khiêu chiến mới.

Dù sao, Diệp Hào không phải Đại vương tử Diệp Đại lúc trước, căn cơ ở vương đô không có ổn như vậy. Người khăng khăng một mực đi theo hắn, cũng không tính nhiều.
Bình Luận (0)
Comment