Độc Tôn Tam Giới

Chương 387

- Hừ, Long Nha vệ thân là thế lực đệ nhất của Thiên Quế Vương Quốc, lại bị một tiểu tử từ bên ngoài đến làm sứt đầu mẻ trán như vậy. Thượng Quan Đại tổng quản, ngươi cái lão Đại này, làm quá mất mặt a.

Thanh âm thứ hai, Giang Trần lại không xa lạ gì. Lúc trước ly khai thế giới mê cảnh, ở trước sơn môn Bảo Thụ Tông, chủ nhân của thanh âm này, từng uy hiếp qua Giang Trần, luôn mồm muốn phong sát Giang Trần, để cho Giang Trần vĩnh viễn không vào được Bảo Thụ Tông… Thiết trưởng lão.

Giang Trần nghe được thanh âm này, trong nội tâm thầm than, nên đến, đúng là đến rồi.

Thiết trưởng lão này đến, chỉ sợ thế cục cân đối sẽ bị phá vỡ. Nhất là thái độ của Thiết trưởng lão, còn mạnh mẽ như thế, hiển nhiên ngay cả Thượng Quan Dực Đại tổng quản cũng không có để vào mắt.

Hai bóng dáng lao tới, rơi xuống phía trước Thượng Quan Dực.

Một người trong đó áo bào xanh, mặt trầm như nước, đúng là Thiết trưởng lão ban đầu ở trước sơn môn Bảo Thụ Tông, công bố muốn phong sát Giang Trần.

Một nữ tử khác thì diễm như đào lý, lớn lên có chút vũ mị, dáng người có lồi có lõm, mặt mày tầm đó, mang theo một loại phong tình tự nhiên.

Diện mục của nàng cùng Luật Vô Kỵ có vài phần tương tự.

Trong nội tâm Giang Trần suy đoán, người này có lẽ là muội muội của Dương Chiêu.

Mẫu thân của Luật Vô Kỵ, là tỷ tỷ của Dương Chiêu, mà nữ nhân này, lại là muội muội của Dương Chiêu. Như thế nói đến, nữ nhân này, là muội muội của mẫu thân Luật Vô Kỵ, là tiểu di của hắn.

Trên mặt nữ nhân này, tràn ngập thị sủng mà kiêu hung hăng càn quấy, chỉ vào Giang Trần, ngữ khí ngạo mạn:

- Thiết ca, tiểu tử này, là tên súc sinh Giang Trần kia?

Thiết trưởng lão đối với Giang Trần là không xa lạ gì, nhớ ngày đó ở trước sơn môn Bảo Thụ Tông, trong mắt Thiết trưởng lão phun ra hỏa diễm cừu hận, khóe miệng tràn ra một dáng tươi cười âm tàn.

Cái biểu lộ kia hiển nhiên là đang nói, tiểu tử, ngươi cũng có lúc rơi vào trong tay ta.

- Tiểu Thiến, tên súc sinh này, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Ngươi không có nhìn thấy sao? Gan lớn đến giết người Long Nha vệ, còn dám ở Long Nha vệ nghênh ngang. Thượng Quan Đại tổng quản của chúng ta, ngay cả cái rắm cũng không dám phóng một cái. Chậc chậc chậc, Thượng Quan Dực, ngươi ngược lại là nói cho ta biết, chiêu bài Long Nha vệ này, lúc nào trở nên kém như vậy?

Thiết trưởng lão này vừa hiện thân là đánh võ mồm, nói Thượng Quan Dực không chịu được, coi như Thượng Quan Dực là Bồ Tát đất, cũng có vài phần tính tình.

Sắc mặt phát lạnh nói:

- Thiết trưởng lão, sự tình Long Nha vệ ta, có Long Nha vệ ta làm chủ. Nếu như ta nhớ không lầm, cao tầng Bảo Thụ Tông, còn không có tư cách tham gia nội vụ của Long Nha vệ a?

Thiết trưởng lão cười ngạo nghễ:

- Thượng Quan Dực, ngươi chớ cùng ta kéo những thứ không có tác dụng này. Luật Vô Kỵ là cháu ngoại trai của nữ nhân ta, ngươi làm Đại tổng quản không bảo hộ hắn được, đó chính là ngươi vô năng. Hiện tại, hung thủ ở trước mặt ngươi, ta cho ngươi một cơ hội, bắt hung thủ, ta có thể bỏ qua chuyện cũ.

Cái này rõ ràng là uy hiếp.

Nói gần nói xa, vênh mặt hất hàm sai khiến, không có nửa phần tôn trọng, cũng không đem thân phận của Thượng Quan Dực để vào mắt.

Tiểu Thiến mặt đen lên nói:

- Thiết ca, dong dài cùng loại phế vật này làm gì? Ngươi là trưởng lão của Bảo Thụ Tông, nhận đuổi một tổng quản Long Nha vệ, còn không phải dễ dàng? Thượng Quan Dực này vô năng, không bằng phế hắn đi. Dù sao hắn ở trên đầu ca ca ta Dương Chiêu, ta một mực rất khó chịu. Long Nha vệ làm thế lực đệ nhất Thiên Quế Vương Quốc, là không thể giao trong tay người nhu nhược như vậy.

Thiết trưởng lão cười hắc hắc nói:

- Tiểu Thiến, đừng nóng vội, đừng nóng vội. Chuyện này, tuyệt đối không có khả năng từ bỏ ý đồ.

Thượng Quan Dực sắp tức điên rồi.

Hắn bái kiến hung hăng càn quấy, nhưng hai người Thiết trưởng lão kiêu ngạo như vậy, thật đúng là lần đầu.

Dầu gì cũng là Long Nha vệ Đại tổng quản, luận tu vi võ đạo, hắn một chút cũng không thua Thiết trưởng lão, thậm chí còn mạnh hơn một bậc.

Thế nhưng mà, đôi điểu nam nữ này, vậy mà không kiêng nể gì cả, công nhiên vẽ mặt, mở miệng một tiếng phế vật vô năng, hoàn toàn không có để hắn vào mắt.

- Thiết trưởng lão, ta không biết ngươi là nơi nào đến cảm giác về sự ưu việt. Vị trí Đại tổng quản của ta, là quốc quân bệ hạ khâm điểm. Người lãnh đạo trực tiếp của ta, cũng chỉ có quốc quân. Ta ngược lại chưa nghe nói qua, lúc nào trưởng lão Bảo Thụ Tông, có thể tùy tiện khoa tay múa chân với sự tình Vương Quốc thế tục?

Kỳ thật mới đầu, Thượng Quan Dực còn có ý bảo hộ Dương Chiêu, một lòng nghĩ làm sao dẹp loạn Thiết trưởng lão phẫn nộ.

Ai nghĩ đến, hắn một mảnh hảo tâm, hoàn toàn không có đổi lấy đối phương lý giải, mà chuyển biến thành nhục nhã, chèn ép, công nhiên vẽ mặt.

Điệu bộ này, rõ ràng là muốn đoạt quyền của Thượng Quan Dực hắn, lấy vị trí của hắn, nâng Dương Chiêu thượng vị.

Thượng Quan Dực cả đời đấu đá, phát hiện mình vẫn là quá ngây thơ.

Tư duy của người trong Tông môn, căn bản bất đồng bọn họ, hoàn toàn không cân nhắc cái gì cân đối, cái gì thế cục.

Dựa vào tông môn, cầm cờ hiệu tông môn, đơn giản thô bạo, đi thẳng vào vấn đề, căn bản không cùng hắn hư giả khách sáo.

Sắc mặt Thiết trưởng lão trầm xuống:

- Thượng Quan Dực, ngươi cũng đừng lấy quốc quân gì hù ta. Vương Quốc thế tục, vương thất thay đổi, cũng không quá đáng là một câu của tông môn. Ngươi cầm quốc quân đến dọa ta? Ta ngược lại muốn biết, coi như là đương triều quốc quân, hắn có can đảm uy hiếp bổn tọa sao?

Dương Tiểu Thiến lên tiếng nói:

- Tất cả mọi người Long Nha vệ nghe kỹ, Thượng Quan Dực vô năng, khiến đô thống Long Nha vệ bị người giết chết. Hôm nay địch nhân giết đến tận cửa, Thượng Quan Dực ngay cả cái rắm cũng không dám phóng. Người như vậy, nào có tư cách làm lão đại của các ngươi? Hiện tại, Thiết trưởng lão Bảo Thụ Tông toàn quyền quản lý Long Nha vệ. Tất cả mọi người chờ, nghe theo Thiết trưởng lão an bài, chém giết tiểu tặc Giang Trần, rửa sạch hổ thẹn, dương quyền uy của Long Nha vệ.

Thiết trưởng lão thét dài một tiếng, tiếp lời nói:

- Bổn tọa chính là trưởng lão Bảo Thụ Tông, dùng danh tiếng trưởng lão tông môn, tạm thời tiếp quản Long Nha vệ, bổ nhiệm Dương Chiêu làm tổng quản.

Sắc mặt Thượng Quan Dực đại biến, hắn biết rõ người tông môn ngang ngược, lại không nghĩ rằng ngang ngược đến tình trạng này, vậy mà trực tiếp gọt chức hắn, tiếp quản Long Nha vệ.

- Thiết trưởng lão, ngươi lạm dụng chức quyền, không khỏi vi phạm quá nhiều đi à nha?

Thiết trưởng lão lãnh ngạo cười cười:

- Dù ta vi phạm, ngươi có thể làm khó dễ được ta? Ngươi ở trong mắt bọn hắn, là Long Nha vệ chi chủ, là lão Đại. Nhưng ở trong mắt cao tầng tông môn, cũng không quá đáng là con sâu cái kiến. Thượng Quan Dực, hiện tại ngươi hoặc là cút, hoặc là lập công chuộc tội. Chỉ cần bắt Giang Trần, ta đảm bảo, vị trí Long Nha vệ Phó tổng quản, vẫn sẽ có phần của ngươi.

Vẽ mặt, đây là không lưu tình vẽ mặt.

Long Nha vệ Đại tổng quản, quyền cao chức trọng, nói một không hai.
Bình Luận (0)
Comment