Độc Tôn Tam Giới

Chương 950

Uông Hàn gặp hai đầu Dực Long này đuổi theo, cả kinh đến tròng mắt muốn rớt ra. Nào còn dám dừng lại, hóa thành một đoàn hàn quang, chạy như bay mà đi.

Hắn còn có Độn Không Phù, thế nhưng mà một tấm Độn Không Phù, là một lần cứu mạng. Hắn không muốn tùy tùy tiện tiện dùng hết Độn Không Phù.

Dù sao loại thứ tốt cứu mạng này thập phần trân quý.

So sánh với tình cảnh không ngừng kêu khổ của Uông Hàn, Giang Trần lại thoải mái nhàn nhã. Tại thời điểm Dực Long đối phó Uông Hàn, Giang Trần liền vận dụng hơn một ngàn con Phệ Kim Thử, mấy hơi thở tầm đó, liền từ dưới đất chơi rút củi đáy nồi, quét sạch tất cả Thánh Anh Thảo.

Một kiếm chi lực trước kia của Uông Hàn thập phần cường đại, làm cho Giang Trần không thể không độn xuống dưới đất tránh mũi nhọn, bất quá bởi vì như thế, hắn mới không bị hai đầu Dực Long kia phát hiện.

Cho nên, khi Dực Long đối phó Uông Hàn, hắn đánh cắp Thánh Anh Thảo, kết quả chịu tiếng xấu thay cho người khác vẫn là Uông Hàn. Bởi vì ở trong đầu Dực Long, người trộm cắp Thánh Anh Thảo, nhất định là bạn bè của Uông Hàn.

Đã nhận được mấy ngàn gốc Thánh Anh Thảo, Giang Trần có thể nói là thu hoạch tràn đầy. Dù hiện tại ly khai Thượng Cổ Dược Viên, hắn cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối.

Từ lòng đất ly khai, thẳng đến ngoài trăm dặm, Giang Trần xác định không có bất kỳ nguy hiểm, mới từ dưới nền đất xông ra.

Giang Trần biết rõ, bây giờ hai đầu Dực Long kia là hận chết Uông Hàn, cùng Uông Hàn không chết không ngớt, thề phải đuổi giết Uông Hàn đến cùng.

Giang Trần quan sát tình hình bốn phía thoáng một phát, phát hiện vùng này, ngược lại không có Linh Dược đáng giá gì.

Hiện tại Linh Dược bình thường, Giang Trần cũng không để vào mắt.

Đi vài bước, đại khái phân biệt phương vị thoáng một phát. Giang Trần quyết định, vẫn là đi đến chỗ sâu trong Thượng Cổ Dược Viên.

Thượng Cổ Dược Viên này, đích thị là càng thâm nhập, cấp bậc Linh Dược càng cao, xác suất xuất hiện Linh Dược cao cấp cũng càng lớn.

Ba ngày trôi qua, Giang Trần đi đến đâu, Phệ Kim Thử cơ hồ là dùng tiết tấu càn quét, làm cho Trữ Vật Giới Chỉ của hắn đầy một phần ba.

Bất quá, qua ba ngày thời gian, Giang Trần rõ ràng cảm giác được trong Thượng Cổ Dược Viên này lại thêm một nhóm người.

Hiển nhiên, nhóm người thứ ba tiến vào Huyễn Ba Sơn, hôm nay cũng tiến nhập Thượng Cổ Dược Viên.

Ba ngày này, Giang Trần một mực thấp điều, tận lực không cùng những người khác chạm mặt.

Dùng bản tính của Vô Ngân trưởng lão, nhất định sẽ không bỏ qua tranh đoạt Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, Giang Trần không muốn hành tung của mình bạo lộ, bị lão quái vật Vô Ngân nhìn chằm chằm.

Nếu như chỉ mình lão quái vật, Giang Trần ngược lại cũng không sợ.

Nhưng mà người Tiêu Dao Tông, cả đám âm hiểm xảo trá, am hiểu dùng độc trận. Dưới loại tình huống này, dù triệu hồi ra Long Tiểu Huyền, cũng chưa chắc có trăm phần trăm tất thắng.

Hơn nữa, át chủ bài Long Tiểu Huyền, tuyệt đối không thể bạo lộ.

Giang Trần tiến vào Thượng Cổ Dược Viên là vì càn quét Linh Dược, không phải vì tranh đấu vô vị.

Về phần Vô Ngân trưởng lão, chờ sau này thực lực của mình tăng lên, cơ hội tính sổ còn nhiều. Hiện tại không cần phải nóng lòng nhất thời.

Một ngày này, ánh mặt trời thứ nhất từ phương đông bắn ra, Giang Trần đang muốn xuất phát, bỗng nhiên phía trước 200~300m có một đạo độn quang rơi xuống đất, là một đạo thân ảnh chật vật chạy gấp.

- Cao Kỳ?

Giang Trần chứng kiến thân ảnh này rõ ràng là Mộc Cao Kỳ.

Giang Trần đang muốn mở miệng hô, chỉ thấy Mộc Cao Kỳ tóc tai bù xù, hiển nhiên là bị người đuổi giết. Hơn nữa, Mộc Cao Kỳ hiển nhiên là vận dụng Độn Không Phù, mới thoát khỏi địch nhân dây dưa.

Nhưng nhìn bộ dáng của hắn, hiển nhiên thập phần chật vật, hơn nữa bị thương không nhẹ.

Giang Trần vốn định gọi Mộc Cao Kỳ đến, lại cưỡng ép chế trụ mình. Nhìn điệu bộ của Mộc Cao Kỳ, dù dùng Độn Không Phù, chỉ sợ cũng tránh không khỏi đối phương truy tung.

Bởi vì trên người Mộc Cao Kỳ, bị người hạ xuống ấn ký.

Mộc Cao Kỳ tựa ở dưới một cây đại thụ, uống mấy khỏa đan dược, thoáng điều chỉnh một lát, cắn răng một cái, lại đứng lên. Hướng chỗ sâu trong rừng cây bắn thẳng vào.

Ngay khi Mộc Cao Kỳ ly khai mấy hơi thở, lập tức lại có hai đạo thân ảnh rơi xuống chỗ cây đại thụ.

Người tới, bất ngờ là Thánh Kiếm Cung Đỗ Lập Hoàng cùng Tiêu Dao Tông Vệ Khánh.

Vệ Khánh ở dưới gốc đại thụ dạo qua một vòng, lộ ra dáng tươi cười âm hiểm:

- Vừa rồi hắn dừng lại ở chỗ này, hơn nữa cách thời gian ly khai sẽ không quá dài.

Đỗ Lập Hoàng có chút bội phục liếc nhìn Vệ Khánh:

- Vệ huynh, năng lực truy tung của ngươi thật sự siêu cường, Mộc Cao Kỳ kia dùng Độn Không Phù, vậy mà ngươi cũng có thể tìm được hắn?

Vệ Khánh cười hắc hắc:

- Tiêu Dao Tông ta có bí pháp truy tung, rất ít thất thủ.

Nói đến đây, trong nội tâm Vệ Khánh có chút co lại, hiển nhiên là nghĩ tới Giang Trần. Độc gia bí pháp của Tiêu Dao Tông bọn hắn, ở trên người Giang Trần, lại mất đi hiệu lực rồi.

Lúc trước Vô Ngân trưởng lão hạ ấn ký trên thân Giang Trần, kết quả chẳng những bị Giang Trần nhìn thấu, cũng không biết dùng biện pháp gì, vậy mà đem những quần áo kia ném đông một điểm, tây một điểm, đùa nghịch Vô Ngân trưởng lão cùng Vô Khí trưởng lão xoay quanh.

Bất quá Mộc Cao Kỳ này, hiển nhiên không bằng Giang Trần.

Vệ Khánh nhìn địa hình bốn phía một chút, chỉ vào rừng rậm kia nói:

- Tiểu tử này nhất định là tiến vào rừng rậm. Hắc hắc, xem ra là kiềm lư kỹ cùng rồi.

- Hắc hắc, truy.

Hai người nhìn nhau, nhao nhao vọt vào. Hiển nhiên, bọn hắn đối với Mộc Cao Kỳ là nguyện nhất định phải có.

Mà một màn này, hiển nhiên đều bị Giang Trần nhìn ở trong mắt.

- Thánh Kiếm Cung cùng Tiêu Dao Tông, xem ra quả nhiên có dấu hiệu cấu kết với nhau làm việc xấu.

Ánh mắt Giang Trần lành lạnh, nhìn qua bóng lưng hai người này, trong nội tâm bạo tuôn sát cơ.

Nói như thế nào Mộc Cao Kỳ cũng là hảo hữu thứ nhất hắn kết giao tại Đan Càn Cung, hai người này hiển nhiên đuổi giết Mộc Cao Kỳ, Giang Trần há có thể ngồi yên không lý đến?

Giờ phút này, Mộc Cao Kỳ đã có chút sơn cùng thủy tận. Hắn bị Vệ Khánh cùng Đỗ Lập Hoàng đuổi giết, ngay cả Độn Không Phù cũng dùng xong rồi, nhưng vẫn không thoát khỏi được.

Tuy hắn đã dùng Truyền Âm Phù thông tri Vân Niết trưởng lão, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, tu vi của Mộc Cao Kỳ hắn có khả năng truyền tống Truyền Âm Phù, vậy mà không đến được.

Mà hắn vốn định hướng Giang Trần cầu cứu, nhưng nghĩ nghĩ, lại bỏ đi ý nghĩ này. Đỗ Lập Hoàng là Nguyên cảnh đỉnh phong, Vệ Khánh có một thân Độc công. Cầu cứu Trần ca, là tương đương kéo Trần ca xuống nước.

Sau khi Mộc Cao Kỳ chui vào rừng rậm, đi một hồi, chỉ cảm thấy toàn thân càng ngày càng mềm, biết rõ mình hẳn là trúng độc của Vệ Khánh.

Vốn, Mộc Cao Kỳ hắn là Tiên Thiên Mộc Linh thể, lại tăng thêm Mộc Linh tuyền tẩy lễ, đối với độc đã không e ngại thế nào.

Nhưng độc của Tiêu Dao Tông, lại thập phần âm hiểm, không phải độc bình thường.
Bình Luận (0)
Comment